Chỉ vì chuyện này mà đám người đàm luận rất lâu, mất tận vài ngày mới xong, rồi lại mất vài ngày để hoàn thiện biện pháp vẹn toàn.
Hai người Bạch Cửu cũng vì thế mà mấy ngày không hề ra ngoài, ở trong phòng vừa chơi trò xếp hình vừa nghe trộm đám người nói chuyện. Cũng không phải chuyện gì khó khăn.
Ít nhất Bạch Cửu không thấy chán, mà Bạch Dữ càng không.
Mà cũng bởi vì lâu ngày không xuất hiện nên đám người kia bất chợt quên mất trong tửu lâu này vẫn còn hai nhân tố không ổn định tồn tại.
Cũng không phải là ai cũng quên, có người thì cho rằng hai người đã rời đi, có người không biết, có người lại không dám đến tìm hiểu.
Đủ loại nguyên cớ khiến cho không khí trong tửu lâu cũng khá là hài hòa tốt đẹp, đặc biệt bình yên.
"Chúng ta sẽ theo họ chứ?"
Dù mấy hôm nay đều nghe ngóng nhưng mà nam nhân cũng không có tỏ vẻ gì. Mắt thấy sắp tới lúc đám người kia hành động, Bạch Cửu vẫn nhịn không được mà hỏi cho rõ ràng. Nó không biết Bạch Dữ có hứng thú với mỏ tinh thạch này hay không.
Chuyện này dính trên thân ai thì họ cũng sẽ không bỏ qua, nhưng nó ở bên Bạch Dữ lâu như vậy lại cảm thấy hắn rất hờ hửng với những thứ này. Nhưng xét thấy hắn vẫn để tâm nghe ngóng mấy hôm nên nó không chắc chắn lắm.
"Ừm. Chúng ta đi làm chim sẻ."
Bạch Dữ không có giải thích nhiều.
Bạch Cửu cũng không có hỏi thêm, nó chỉ cần biết vậy là được rồi.
Hai người nằm ở trên giường, Bạch Cửu gác đầu lên bắp tay vững trãi của nam nhân, bàn tay to lớn của hắn thì vuốt ve không ngừng trên bụng nhỏ của nó. Bình thường nhìn thì không dễ thấy, nhưng sờ vào vẫn có thể sờ đến một khối nhỏ phồng lên đặc biệt đáng yêu. Bạch Dữ rất thích sờ soạn chỗ nhô lên đó, không làm gì cũng sờ, làm gì thì không chỉ sờ mà còn hôn liếm. Những lúc như thế, ấu long sẽ đặc biệt phấn khích, đặc biệt tinh thần cùng phụ thân nó chơi đùa.
Bạch Cửu cầm loạn tóc trắng như muốn tỏa sáng của hắn xoắn rồi lại xoắn, bầu không khí đặc biệt bình yên.