Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 211: Chia chát



"Chưởng môn, Bạch tiền bối đến rồi."

Đệ tử Vân Hạc Môn mở cửa đón hai người Bạch Dữ vào phòng vừa thông báo cho Khúc Tử Nhi.

Căn phòng dùng một tấm bình phong ngăn ra làm hai, mục đích khiến người ở bên ngoài dù có đi ngang vô tình nhìn vào cũng sẽ không thấy được những người ngồi ở phía sau bình phong.

Khúc Tử Nhi cùng mấy người Vân Hạc Môn còn sót lại đang bàn bạc chuyện tình nghe thấy thì đứng dậy bước ra khỏi bình phong.

"Bạch tiền bối, Bạch công tử."

Khúc Tử Nhi không kiêu ngạo không sủng nịnh mà cất tiếng chào hỏi. Ánh mắt nàng lúc lướt qua nam nhân anh tuấn lại nhận được một cái nhìn đầy thâm ý, trái tim nàng không nhịn được run lên một chút. Nàng không dám nhìn nữa mà dời tầm mắt, trong lòng cười khổ nhưng nét mặt không có thay đổi mà mời hai người vào bên trong.

Bạch Cửu nhạy bén phát hiện khác thường khẽ quay đầu nhìn nam nhân phía sau, đổi lại là một cái vỗ nhẹ lên mái tóc mềm mại, đẩy nó ngồi vào ghế.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi, sắc mặt ai nấy đều tốt lên không ít.

Lúc này trong phòng có đủ năm người Vân Hạc Môn, thế nhưng chỉ có Khúc Tử Nhi và hai người khá là ngồi trên ghế, hai người còn lại đứng ở phía sau Khúc Tử Nhi. Bạch Cửu đưa mắt quan sát hai người còn lại, vô tình phát hiện một người khá quen mắt.

Khúc Tử Nhi làm chủ nhà nên vẫn ngồi ở ghế chủ vị. Vốn nàng muốn nhường cho Bạch Dữ nhưng nghĩ làm vậy có hơi thái quá. Thành ra hai người Bạch Cửu ngồi bên tay phải nàng, vừa lúc đối diện với Giản Tuyết và một đệ tử chấp pháp đường khác của Vân Hạc Môn.

"Chúng ta... Đã từng gặp nhau chưa nhỉ?"

Bạch Cửu đưa mắt nhìn Giản Tuyết, có chút ngập ngừng mà hỏi nàng.

Bộ dáng nó nghẹo đầu ngốc nghếch hỏi khiến người ta nhìn đến không sao ghét bỏ cho được. Khúc Tử Nhi vô thức nghĩ, có phải bởi vì nó như thế cho nên nàng không ghen ghét nổi hay không. Sau đó nàng quay qua nhìn Giản Tuyết nghi hoặc. Thời điểm tiểu chuột ở trong Vân Hạc Môn ngoài nàng và sư phụ ra nó đâu còn tiếp xúc với ai, sao có thể quen biết Giản Tuyết đâu?

Giản Tuyết cũng mê mang, nàng không nghĩ thiếu niên sạch sẽ như tuyết kia lại bắt chuyện với nàng.

"A?".

||||| Truyện đề cử: Nợ Tình |||||

Bạch Cửu nhìn vẻ mặt không hiểu rõ của nàng thì ngốc manh gãi gãi tai. Nó vẫn cảm thấy đối phương thật quen mắt, chỉ là nó không nhớ rõ được.

Giản Tuyết đưa mắt nhìn Khúc Tử Nhi. Bạch Cửu thấy vậy cũng bắt chước nàng mà nhìn Khúc Tử Nhi.

Khúc Tử Nhi đang cúi đầu suy nghĩ bị nhiều ánh mắt chiếu tướng không hiểu ra làm sao. Một lúc sau nàng lại không nhịn được mà phì cười một cái. Thời gian làm chưởng môn mài đi vẻ đẹp thiên thanh nhưng nhiều hơn sự thành thục, lúc này nàng cười lên lại giống như quay lại mấy chục năm trước, khuôn mặt kia sáng bừng lên, có chút thanh thuần hoạt bát như ngày xưa.