Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 225: Mặt sáng mặt tối, chính tà bất phân



Mộc Tâm Vi dùng một tia thần thức đưa vào thân thể hắn, bắt đầu kiểm tra toàn thân. Nàng lúc này đã quay về biểu tình lãnh đạm như trước, vẻ mặt cực kỳ chuyên chú, nhưng cũng đặc biệt hút mắt ai đó.

Từ hôm hai người khinh bạc lẫn nhau đến nay đã qua một ngày một đêm, tâm tình kích động nên hòa hoãn cũng đã hòa hoãn, chỉ là có thứ gì đó đã lặng yên không một tiếng động lên men.

Mâu Mân chấp nhận cho nàng chữa bệnh, vậy nên mới có tình huống như bây giờ.

Thật ra hắn rất muốn hỏi nàng một chuyện, thế nhưng hắn nghĩ lại nghĩ, không thể cưỡng ép khiến nàng thẹn quá hóa giận. Nữ nhân da mặt mỏng... Hầy...

Nhìn nàng chuyên tâm cho hắn khám bệnh, nam nhân đôi mắt vẫn đỏ âu nhưng trở nên ôn nhu hơn nhiều lắm.

Nói ra thì, Mâu Mân hắn cũng là một luyện đan sư, cấp bậc còn không thấp. Dù mấy chục năm này hắn không còn luyện đan nữa, nhưng bởi vì chữa trị cho mình mà cái gì nên biết vẫn là biết.

Hắn hiểu rất rõ tình trạng của mình, nhưng hiểu không có nghĩa là có thể giải quyết. Nếu nàng hỏi hắn cũng sẽ nói, nhưng thôi, cứ để nàng xem, không rõ hắn lại nói sau.

Bản thân hắn cũng không muốn trở nên người không ra người như vậy. Trước đây còn tràn ngập oán hận, không có lúc nào giữ vững lý trí, không khác gì nhập ma, thế nhưng nhiều năm như vậy, hắn cũng đã kiềm chế được sự cuồng bạo trong huyết quản, chỉ là tai họa ngầm do căn nguyên mang lại vẫn tồn tại ở đó, bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát.

Tuy nàng không nói chấp nhận làm đạo lữ của hắn, nhưng hắn có thể cảm giác được. Nếu đã như vậy, hắn càng không nên để lại hiểm họa một ngày nào đó có thể bộc phát kia, khiến hắn vạn kiếp bất phục.

Vẫn còn may mắn... Hắn bây giờ đã rất mạnh mẽ, nếu là nhiều năm trước, hoặc giả trước khi hắn đột phá Độ Kiếp Kỳ tầng năm thì có khi mọi chuyện đã không tốt đẹp như hiện tại.

Bởi vì được chủ nhân cho phép nên Mộc Tâm Vi mới có thể tự do ra vào kinh mạch của hắn. Nàng dùng một khắc để kiểm tra tất cả những gì có thể, nhưng tình huống không quá tốt đẹp như nàng nghĩ khiến cho sắc mặt nàng tái đi, mũi cũng rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

"Hô..."

Rút sợi thần thức ra ngoài thân thể hắn xong nàng bất giác thở ra một hơi, nôm chẳng khác nào vừa nín thở dạo qua một tầng quỷ môn quan.

"Lau đi."

Trước mặt bỗng nhiên bị che bởi một ống tay áo đen kịt khiến nàng giật mình. Mộc Tâm Vi phải mất mấy tức mới hiểu ra, nàng cũng không khách khí mà nắm lên vải vóc lau đi mồ hôi trên chóp mũi.

Mâu Mân nhìn cánh tay đầy gai nhọn sắc bén của mình thật kín đáo mà nhíu mày.

Hắn thế này dù có muốn làm gì cũng phải cân nhắc ba lần, nói gì đến chuyện lại muốn khinh bạc người ta... Tự nhiên có chút bi ai đến lạ.

Trước đây hắn còn không chê bản thân lắm, có khi còn cảm thấy mình thật lợi hại, hai cánh tay này là lợi thế khi giao đấu với người khác, là vũ khí sắc bén của hắn. Giờ lại thành vật cản trở hắn âu yếm đạo lữ...

Mộc Tâm Vi không biết trong lòng ai đó đang xoắn xuýt những thứ không được trong sáng, nàng nhăn mày suy nghĩ về tình huống vừa có được sau khi kiểm tra cho Mâu Mân.