"Chuyện sau đó không cần phải nói nữa đi. Nhiều năm nay ta vừa sát nghiệp một cách vô ý thức, lại từ trong sát nghiệp không ngừng dung hợp hai dòng huyết mạch. Vốn dĩ huyết mạch của ta không mạnh bằng thứ kia, nếu không phải nhờ Cửu Chuyển đan thì có lẽ hiện tại không có ta đứng ở chỗ này. Chiến đấu thúc đẩy quá trình dung hợp diễn ra nhanh hơn, nhưng ta vẫn chưa cắn nuốt hoàn toàn thứ kia. Đối phương lợi dụng thân thể huyết mạch đã dung hợp mà trốn đông trốn tây, cùng ta đấu đá."
"Thời gian trước ta dựa vào tu vi mạnh mẽ mà ép hắn một đường, phong bế trong kinh mạch, trừ khi thần thức ta chấn động, nếu không hắn không thể thừa cơ mà lao ra. Nhưng dù sao cũng đấu đá nhiều năm như vậy, ta vẫn biết cách làm thế nào lại một lần cưỡng ép đè hắn xuống."
Mâu Mân nói rõ mọi chuyện, vấn đề nên giải quyết cũng lộ ra.
Mấy người còn lại rơi vào trầm tư.
"Ngươi có biết thứ máu huyết kia là của yêu thú nào không?"
Bạch Dữ là người đầu tiên lên tiếng, hắn thật sự cảm thấy thú vị với chuyện này. Không biết nên nói Mâu Mân này may mắn hay bất hạnh. Ít nhất hiện tại hắn có một thân tu vi mạnh mẽ, thân thể yêu thú đao thương khó nhập, khả năng chữa lành kinh người, vượt cấp chiến đấu dễ như ăn cháo. Nếu lúc trước không phải do hắn tự nguyện, nhưng tu tiên nào không phải chuyện nghịch thiên cải mệnh, phú quý hiểm trung cầu? Có lẽ nếu cho hắn bắt đầu lại, mọi chuyện suôn sẽ, tu luyện bình thường thì chưa chắc đã đạt đến tu vi như này đâu.
"Ta chỉ biết đó là yêu thú thượng cổ đặc biệt hung tàn. Thời điểm ta uống máu của nó toàn thân muốn nổ banh ra. Vốn cứ nghĩ là chết, nhưng cuối cùng vẫn để ta sống sót. Đám người kia còn vọng tưởng tiếp tục thí nghiệm, biến ta thành cổ máy giết người cho họ, lại để ta trong một lần mạo hiểm kích hoạt máu huyết yêu thú bùng nổ mà bỏ chạy."
Mâu Mân cười lạnh lùng, ngữ khí mỉa mai trào phúng không ngừng.
"Sao lại là chính phái? Sư phụ ta nói đám ma môn..."
Mộc Tâm Vi cảm thấy không đúng lắm mà lên tiếng, nhưng nàng chẳng nói được hết đã bị ánh mắt của hắn dọa nín.
"Ma môn đúng là đầu sỏ bày ra chuyện này, nhưng đám chính phái kia miệng nói thảo phạt thay trời hành đạo, thực chất âm thầm giữ lại rất nhiều hài tử tiếp tục làm cái thí nghiệm máu tanh kia. Trước ta không hề có đứa trẻ nào sống sót được sau khi bị bọn họ cưỡng ép rót máu."
Mâu Mân càng nói mặt Mộc Tâm Vi càng trắng.
So với nàng thì hai người Bạch Cửu bình tĩnh hơn nhiều. Bạch Cửu là ngây thơ không hiểu sự đời, nó không lý giải được hành vi quái lạ này, nhưng cũng không có nhiều cảm xúc cho lắm. Còn Bạch Dữ thì... Hắn không phải nhân loại, không có đồng cảm. Nói ra, Mộc Tâm Vi được xem là nhân loại chân chính có mặt tại đây.
"Sư phụ nàng không nói Huyết Lộ tại sao đã bị hủy lại xuất hiện trong tay ta sao?"
Mộc Tâm Vi nghe lời này thì rủ mi. Mâu Mân nhìn phản ứng của nàng cũng là hiểu.
"Vậy vấn đề cần giải quyết hiện tại là loại trừ hoặc là để cho ngươi cắn nuốt mảnh thần thức hung thú kia đi đúng không?"
Bạch Cửu quan tâm cái này hơn.
Mâu Mân im lặng. Điều này nói thì dễ làm mới khó. Hắn cũng là một luyện đan sư có thiên phú, lại được chân truyền của vị luyện đan sư xuất thân ma môn, chủ nhân đầu tiên của Huyết Lộ. Nhiều năm như vậy hắn có thể làm được đến bước này đã là không dễ dàng.