Bà vừa nhìn Cốc Dĩ Phong nói vừa đẩy hai người Bạch Dữ đi ra cửa.
Cốc lão gia tử và Cốc Dĩ Phong đều không có ý kiến.
Người đưa ra quyết định nghỉ ngơi trước là Bạch Dữ càng không có ý kiến. Bạch Cửu sẽ không phản bác lại ý nghĩ của nam nhân nhà nó. Thành ra đám người chính thức giải tán khỏi phòng bệnh của Cốc Tâm Hối, trước tiên cứ như vậy mà định xuống rồi.
Họ ở bên này thật nhàn nhã, bên nhánh thứ hai Cốc gia lại không hài hòa như vậy.
Trong thiên sảnh chính thuộc chi thứ hai, Cốc Dịch Đạt ngồi ở chủ vị, Cốc Dĩ Thiện ngồi ở vị trí gần lão bên trái, bên phải còn ngồi hai vị trưởng lão thuộc chi thứ hai. Sắc mặt của bốn người này đều giống nhau, chẳng tốt chút nào cả.
Đặc biệt là Cốc Dĩ Thiện.
"Phụ thân, cứ như vậy mà quyết định xuống sao?"
Hắn làm sao có thể chấp nhận sự việc cứ như vậy mà định rồi. Tuy nói bọn họ cần sự liên hợp của Tiền gia để lật ngược ván cờ cầm quyền nhà học Cốc, thế nhưng đối với hắn Tiền Thư Hoán mới là ý muốn thật sự của hắn.
Nhưng nếu Tiền gia vì Cốc gia không cho thành ý tốt mà ngăn cản Tiền Thư Hoán trở thành đạo lữ của hắn thì cái gì hắn cũng không có, Cốc Dĩ Thiện sao có thể đồng ý.
Cốc Dĩ Thiện tuy là cùng lứa với Cốc Dĩ Phong nhưng hắn sinh sau Cốc Dĩ Phong, thiên phú cùng cố gắng không bằng, tu vi càng không đáng nói, lại so với Cốc Tâm Hối sinh sau hắn thì không có mặt mủi nào mà so sánh. Hắn so với huynh muội Cốc Dĩ Phong cứ lơ lửng ở một tầng trời không cao không thấp như vậy, có thứ tốt cũng không tới phiên hắn. Đạo lữ hiện tại của Cốc Dĩ Phong vốn cũng là người hắn thích đều không thích hắn mà thích Cốc Dĩ Phong. 1
Trải qua thời gian lâu như vậy, Cốc Dĩ Thiện hắn mới nhìn trúng được một người khác, sao có thể cam tâm nhìn con vịt sắp chín lại bay ra khỏi nồi được?
Cốc Dĩ Thiện một chút cũng không lo không làm chủ được Tiền Thư Hoán, chỉ cần hai người bị buộc định với nhau thôi.
"Ngươi gấp cái gì!!"
Cốc Dịch Đạt nhìn không nổi bộ dáng này của hắn, lạnh giọng quát.
Cốc Dĩ Thiện hừ lạnh một cái, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
"Hai vị nghĩ thế nào?"
Lão nhìn hai khách khanh trưởng lão đang ngồi một bên hỏi ý.
"Gia chủ ông ấy nói không sai."
Nhạc Thanh không nhìn sắc mặt hai phụ tử Cốc Dịch Đạt mà nhận đồng lời nói của lão gia tử.
"Mới nãy ta thăm dò được Cốc Dĩ Phong đến mật khố lấy đi một lượng lớn dược liệu trung phẩm, cao phẩm, ghi dưới danh nghĩa của Cốc chủ."