Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 568





Tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên, thật lâu cũng không ngừng, Vương Thiên Ân hành lễ với mọi người, nói: “Các vị, bây giờ tôi ở đây tuyên bố, chợ ma chính thức…”
Lời còn chưa dứt, trên màn hình lớn phía sau ông ta lập tức xuất hiện một hình ảnh, trong hình ảnh là Vương Thiên Ân đang nhàn nhã pha trà.

“Tại sao tôi phải quan tâm? Cũng chỉ là một đám người phàm mà thôi… Một con voi có quan tâm đến cuộc sống của con kiến hôi không? Sau này đối với tôi, ngay cả khi có lũ lụt, cũng không liên quan gì đến tôi!”
Vương Thiên Ân kinh hãi, giận dữ quát: “Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tắt nó đi! Mau chóng tắt cho tôi!”
“Trưởng phòng Vương, không nghĩ tới chứ gì?” Tôi xuất hiện phía sau khán đài hội trường, tất cả mọi người quay đầu nhìn tôi, Cao Thanh Hoàng đứng bên cạnh tôi, ánh mắt anh ta lạnh lùng.


“Cô, làm thế nào cô có thể…” Sắc mặt trưởng phòng Vương trầm xuống, dù sao ông ta lăn lộn nhiều năm ở quan trường như vậy, sóng to gió lớn gì cũng đã gặp qua, ngay từ đầu cũng khiếp sợ và bối rối, sau đó ông ta lập tức bình tĩnh lại.

Tôi mỉm cười: “Trưởng phòng Vương, ông không nghĩ rằng tôi còn sống, phải không? Ông rất tự tin, dù sao độc hạc đỏ ở phàm trần quả thật không có thuốc cứu, nhưng ông quên mất rồi sao, tôi chính là người từ địa ngục trở về, trong địa ngục, có thể học được không ít phương pháp giải độc.


Trưởng phòng Vương lạnh lùng nhìn tôi, không nói một lời.

Lúc này, chưởng môn của phái Lãm Sơn chợt đứng lên, cao giọng nói: “Trưởng phòng Vương, địa ngục thật sự bắt đầu lấn chiếm thế gian sao?”
Chưởng môn trước đó của phái Lãm Sơn đã bị quỷ vương Thiên Huyền dùng gian kế hại chết, còn một lần ngụy trang thành bộ dáng của người đó, khiêu khích quan hệ giữa hai phái Lãm Sơn và Mai Sơn, thiếu chút nữa khiến cho hai phái đại chiến một trận.

Hiện giờ chức vụ chưởng môn phái Lãm Sơn đã rơi vào trong tay Thanh Hoàn, đệ tử số một của chưởng môn tiền nhiệm rồi.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía trưởng phòng Vương, bọn họ không có bất kỳ hứng thú nào đối với việc tôi và Cao Thanh Hoàng có phải bị hạ độc hãm hại hay không, bọn họ chỉ muốn biết có phải thế giới phàm trần đã gặp nguy hiểm hay không.

Trưởng phòng Vương cây ngay không sợ chết đứng nói: “Đúng.



Trong hội trường tinh thần quần chúng kích động, không ít người tính tình nóng nảy chỉ vào Vương Thiên Ân mà lớn tiếng mắng chửi.

Sắc mặt Vương Thiên Ân vẫn chưa thay đổi, tựa hồ ông ta sớm đã có dự tính trong lòng.

Ông ta đột nhiên cao giọng nói: “Tất cả mọi người, xin vui lòng lắng nghe họ Vương tôi nói một câu!”
Những lời này, ông ta có rót vào linh khí, dường như thể nổ tung ở bên tai mọi người, khiến mọi người inh tai nhức óc, hội trường lần thứ hai yên tĩnh lại.

“Chưởng môn Thanh Hoàn, bây giờ anh đang ở tu vi gì? Hình như chỉ có tứ phẩm, phải không?” Vương Thiên Ân nói: “Thật sự làm cho người ta phải than thở mà, với thiên phú của anh, nếu như trong thời cổ đại linh khí nồng đậm, ít nhất cũng leo lên được ngũ phẩm lục phẩm, làm sao còn có thể ở tứ phẩm cơ chứ, bao nhiêu lâu cũng không có thăng được lên?”
Sắc mặt Thanh Hoàn có chút ảm đạm.

“Ông Trịnh này.

” Ông ta lại nhìn về phía một ông già râu dài có dáng người cao lớn, người này chính là gia chủ nhà họ Trịnh: “Ông hai mươi năm trước chính là tứ phẩm cao cấp, hiện tại vẫn là tứ phẩm cao cấp, chẳng lẽ ông không muốn đột phá tu vi hay sao?”
Gia chủ nhà họ Trịnh nhíu mày, mặt mày có chút do dự.


Vương Thiên Ân lại điểm tên của mấy nhân vật trọng yếu, bọn họ đều bị kẹt ở cảnh giới hiện tại thật lâu, vẫn luôn không tìm cách nào thăng cấp, tôi thậm chí còn nhìn thấy cả khát vọng cháy bỏng trong mắt bọn họ.

“Đúng vậy, hai giới sắp chồng chéo lên nhau, nhân gian sắp trở thành địa ngục rồi.

” Vương Thiên Ân mở hai tay ra, cao giọng nói: “Nhưng chuyện này đối với người tu đạo chúng ta mà nói, chẳng phải là chuyện tốt hay sao? Nếu như linh khí trở nên nồng đậm hơn thời xưa, chúng ta sẽ có số lượng bảo vật dùng cũng không hết, đến lúc đó đừng nói là đột phá cảnh giới hiện tại, chính là đạt tới lục phẩm, thất phẩm, thậm chí cửu phẩm cũng không phải là vấn đề gì to tát cả.


Ông ta lên giọng, hết sức xúi giục nói: “Thưa các đạo hữu, đây là cơ hội chỉ có duy nhất một lần trong đời.

Thời đại của những đạo sĩ như chúng ta đang đến rồi!”