Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1751: Tuyệt mật! (2)



Đi luyện linh trường mâu này, một khi thất bại, hắn lo lắng trường mâu này có thể sẽ phản phệ hắn. Nếu như có thể chịu được còn tốt. Chỉ khi nào không chịu nổi, trường mâu đổ nát. Hiện ra ở trước mặt hắn, lại chỉ có một con đường chết.

Cho nên Trương Đại Bàn có giữ lại. Trước lúc Tà Hoàng hạ chỉ, hắn từng báo cho biết Tà Hoàng, lấy năng lực của hắn, tối đa chỉ có thể luyện linh năm lần. Năm lần luyện linh này tổng cộng cần phải mất thời gian một con giáp mới có khả năng bảo đảm không xảy ra sai lầm.

Điểm này, đối với Tà Hoàng Triều chỉ có hắn có thể luyện linh mà nói, không người nào biết được là thật hay giả. Cho dù là nghi ngờ cũng không có cách nào. Sau khi Tà Hoàng suy nghĩ, đã đồng ý chuyện này.

Chỉ có điều, toàn bộ Tà Hoàng Triều âm thầm nghiên cứu đối với luyện linh, từ trước tới nay chưa từng dừng lại. Nhất là sau khi thế giới Thông Thiên tan vỡ, theo rất nhiều huyết mạch cùng tu sĩ của thế giới Thông Thiên rơi xuống, Tà Hoàng Triều sở dĩ lựa chọn nô dịch, chính bởi vì bọn họ muốn phá giải... bí mật luyện linh!

Về phần Trương Đại Bàn muốn nói cho Bạch Tiểu Thuần biết bí mật liên quan tới Tà Hoàng, chính là xuất hiện trong lúc luyện linh trường mâu. Đến nay, Trương Đại Bàn đã luyện linh trường mâu Tà Hoàng Thành này ba lần.

Mà trong mỗi lần luyện linh, trong đầu của hắn đều sẽ hiện ra hình ảnh giống nhau. Hình ảnh kia hình như chỉ có hắn có thể nhìn thấy được. Những người khác hoàn toàn không nhìn thấy được.

Ở trong phân tích của bản thân Trương Đại Bàn, hắn cảm thấy bởi vì luyện linh đặc biệt, khiến cho hắn thấy được một cảnh tượng người bên cạnh không có cách nào phát giác ra. Chuyện này cho dù là Tà Hoàng, cũng hoàn toàn không hay biết chút nào.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy được sự cẩn thận của Trương Đại Bàn. Đồng thời, theo như lời hắn, tình hình còn nghiêm trọng vô cùng. Ánh mắt của hắn lóe lên, trầm ngâm một chút, sau đó không do dự quá lâu.

- Khi nào có thể đi xem?

Bạch Tiểu Thuần lập tức hỏi.

- Hiện tại liền có thể!

Trương Đại Bàn hít một hơi thật sâu. Bí mật này đã ở trong lòng hắn rất lâu. Hắn trước sau không dám đi tin tưởng. Hắn cũng không dám đi suy nghĩ nhiều. Nhưng hắn hiểu rõ, bí mật này đại biểu cho ý nghĩa to lớn. Tuyệt đối là chuyện kinh thiên động địa nhất của Tiên Vực Vĩnh Hằng này!

Cho nên hắn khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, điều trước tiên lại là lựa chọn nói ra. Trong lòng hắn cũng lo lắng, một khi có một ngày mình xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bí mật này... có thể sẽ từ nay về sau chôn vùi ở trong năm tháng. Nhất là hắn có thể cảm nhận được, theo ba lần mình luyện linh, trường mâu này truyền lại hình ảnh ở mình trong đầu, cũng càng lúc càng mơ hồ.

- Sợ là tối đa lại có một hai lần nữa, hình ảnh này sẽ vĩnh viễn biến mất. Khi đó... Cho dù có người luyện linh thêm cho trường mâu, cũng không có cách nào nhìn thấy được hình ảnh này.

Trương Đại Bàn nghĩ tới đây, không chút do dự, lập tức đứng dậy.

Bạch Tiểu Thuần cũng biết chuyện này không tầm thường. Hắn che giấu hơi thở cùng Trương Đại Bàn biến mất ở bên trong đại sứ quán. Thời điểm xuất hiện, hắn đã ở bên ngoài Tà Hoàng Thành.

Trương Đại Bàn đối với Tà Hoàng Triều rất tinh tường. Hắn mang theo Bạch Tiểu Thuần đi rất nhanh, lại theo một vài đường tắt, đi tới ở vào một chỗ thung lũng sâu bên trong lòng đất của cung điện.

Vị trí nơi đây, giống như một chỗ địa tầng, hoàn toàn không có ánh sáng. Chỉ khi đi đến chỗ gần thân mâu, trên dưới mới có chỗ trống trải.

Cung điện này, chính là một chỗ phủ đệ Tà Hoàng dành cho Trương Đại Bàn. Ở chỗ này, hắn đi luyện linh cho trường mâu dễ dàng hơn. Ở bên ngoài cung điện này, có thể thấy rõ ràng trường mâu này đâm thật sâu vào mặt đất. Ở chỗ này lộ ra một đoạn thân mâu!

Nơi đó rõ ràng hiện lên ba đạo ngân văn. Điều này hiển nhiên là Trương Đại Bàn đã ba lần luyện linh thành công.

Đến nơi đây, Trương Đại Bàn không nói gì, một ngón tay chỉ về thân mâu phía trước.

Bạch Tiểu Thuần không chút do dự. Điều này nếu như đổi lại thành những người khác, an bài quỷ dị như vậy, nhất định sẽ khiến cho hắn nghi ngờ. Nhưng lúc này thân thể Bạch Tiểu Thuần thoáng một cái, lại trực tiếp đến trước thân mâu.

Theo hắn tới gần, một khí tức hung hãn, từ ở trên thân mâu này khuếch tán ra. Hình như thanh mâu này từng giết chóc quá nhiều, cho nên chỉ là lộ ra một đoạn ở trước mắt Bạch Tiểu Thuần, cũng làm cho toàn thân hắn dựng tóc gáy, dường như thân hãm sâu vào trong sát trận.

Cũng may thanh mâu này rõ ràng từng bị phong ấn. Khí tức này tuy mạnh, nhưng chỉ cần tu vi đến ngoài Nguyên Anh, là có thể miễn cưỡng chịu nổi. Nếu không, sợ là Tà Hoàng Thành cũng không có cách nào xây dựng được ở trên thân con rồng xương xoay quanh thanh mâu này.

- Cần phải luyện linh sao...

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Hắn đối với luyện linh mặc dù có sử dụng biện pháp khác với những người khác, nhưng xét đến cùng, cũng là luyện linh. Nếu như cao cấp, Bạch Tiểu Thuần cần phải dùng tới Quy Văn Oa. Nhưng nếu chỉ là luyện linh lần thứ tư, hắn không cần Quy Văn Oa, cũng có thể thử.

Hơn nữa, bởi vì luyện linh của hắn đến từ Man Hoang, cho nên mức độ khống chế chuẩn xác hơn. Chỉ cần không phải luyện linh vô cùng thâm nhập, như vậy bất cứ lúc nào cũng có thể dừng. Lúc này hắn giơ tay phải lên. Nhất thời một đoàn lửa bốn màu xuất hiện, được Bạch Tiểu Thuần từ từ đặt ở trên trường mâu trước mặt.

Gần như khi tay của Bạch Tiểu Thuần chạm vào thanh trường mâu, trong chớp mắt, tại nơi lửa nhiều màu dung nhập trong đó, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên biến đổi. Trong đầu của hắn lại có thể truyền đến một tiếng gào thét thê lương.

- Ta không cam lòng, ta thẹn với tổ tiên!

Ở trong tiếng gào thét này vang vọng, ở trong một chớp mắt này, trong đầu của hắn hiện ra một cảnh tượng kinh người!

Trong hình ảnh này, thình lình là Tà Hoàng!

Chỉ có điều không phải một vị, mà là hai vị Tà Hoàng!

Hai người này đang tiến hành một cuộc chiến đấu sinh tử ác liệt. Hình ảnh mơ hồ, lại rất nhanh, giống như tia chớp thoáng một cái đã qua. Bạch Tiểu Thuần chỉ thấy hai Tà Hoàng này, một người chết trận!

Tiếng kêu là từ trong miệng Tà Hoàng chết trận này truyền ra. Hắn còn chết bởi thanh trường mâu này xuyên qua. Thi thể hắn theo trường mâu xuyên qua, lại trực tiếp hình thần câu diệt, tiêu tan sạch sẽ!

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, bởi vì hình ảnh hiện lên trong đầu, tâm thần hắn dâng sóng lớn ngập trời nhất từ trước tới nay.