*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phong cách xử sự như vậy không khỏi khiến cho Lạc Tử Dạ cảm thấy hơi buồn cười! Vậy là đối với người này, tất cả những chuyện có liên quan đến lợi ích quốc gia hoặc uy hiếp đến hắn, chính là nguyên tắc và ranh giới cuối cùng của hắn, còn ngoài nó ra thì thế nào cũng được sao? Khi nghĩ như vậy, cảm giác thù địch của nàng đối với Hiên Thương Dật Phong cũng vơi bớt phần nào. Có điều, ngoài miệng nàng lại nói: “Chỉ có chút chuyện cỏn con thế này, gia thật sự không thấy bất kỳ thành ý nhận tội nào của Phong vương!”
Dường như Hiên Thương Dật Phong đã đoán được nàng2sẽ nói vậy, hắn chỉ khẽ mỉm cười: “Vậy thì ngày mai hẹn tại nhà trọ Bồng Lai, bản vương sẽ nói cho Thái tử một chuyện khác để đền tội!”
Nói trắng ra là hôm nay Lạc Tử Dạ nhất định sẽ được bảo vệ! Không thì ngày mai tại nhà trọ Bồng Lai, Lạc Tử Dạ cũng chẳng còn mạng mà đi gặp hắn nữa! Ánh mắt đỏ ngầu của Long Ngạo Địch hơi híp lại, ngước lên nhìn về phía Hiển Thương Dật Phong: “Phong vương định can dự vào chuyện của nước chúng ta, hay là có ý định trở thành kẻ địch với bản tướng quân?” “Nếu như Long tướng quân bằng lòng nói ra xuất thân của8mình cho bản vương biết, bản vương cũng sẽ vui vẻ trả lời ngươi!” Đôi mắt ôn hòa của Hiến Thương Dật Phong bỗng nhiên lạnh hơn vài phần, xuyên qua khoảng không u tối mà nhìn chằm chằm Long Ngạo Địch.
Lạc Tử Dạ không biết hai người bọn họ đang chơi trò bí hiểm gì, nhưng bây giờ nàng cũng lười quan tâm tới mấy chuyện như thế. Nếu Hiến Thương Dật Phong đã quyết định giúp nàng cản Long Ngạo Địch lại, vậy thì nàng cứ đi luôn là được!
Nàng nhìn Long Ngạo Địch một cái, giơ cây quạt lên chỉ vào hắn, nói một câu: “Nếu không phải tối hôm nay ông đây có việc, thì ông nhất định6sẽ lột quần tên nhãi nhà ngươi ra, treo ngươi lên cây cột giữa quân doanh!”
Vừa dứt lời, nàng lập tức quay đầu chạy một mạch về phủ Nhiếp chính vương!
Mà Hiến Thương Dật Phong trên mái nhà nghe nàng nói vậy cũng thoáng sửng sốt, sau đó chỉ biết cười khổ. Cấu này của nàng đâu phải là đang cảnh cáo Long Ngạo Địch, mà rõ ràng là đang cố tình chỉnh mình mới đúng! Tên tiểu tử này chọc giận Long Ngạo Địch rồi chạy mất, trong lúc tức giận, Long Ngạo Địch tất nhiên sẽ đuổi theo, lực sát thương cũng sẽ lớn hơn nhiều! Mà mình thì phải đứng trước mặt một Long Ngạo Địch đang nổi trận3lôi đình, nghĩ đủ cách để ngăn hắn ta lại... Xem ra Lạc Tử Dạ quả thật rất tức giận vì chuyện bản vẽ.
Bên kia, Long Ngạo Địch nổi trận lôi đình, cảm thấy tên Lạc Tử Dạ này chẳng khác nào đang tìm chỗ chết. Hắn quay đầu lại nhìn Hiến Thương Dật Phong, hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Hiến Thương Dật Phong, nếu người thật sự cản ta, sau này người nhất định sẽ hối hận vì hôm nay không hợp lực cùng bản tướng quân diệt trừ y!” Mặc dù Hiến Thương Dật Phong không có duyên được chứng kiến trận chiến ác liệt trên mái nhà ở phủ Thái tử, nhưng hắn thì lại nhìn thấy. Lạc5Tử Dạ bản lĩnh là thế, vậy mà bao nhiêu năm nay vẫn luôn thầm nhẫn nhịn chịu đựng không để lộ ra ngoài. Mục đích của y nhất định không hề đơn giản! Thực ra lúc nãy khi mình chuẩn bị ra tay, trong lòng cũng không dám chắc rằng mình có thể đánh bại Lạc Tử Dạ hay không. Vậy mà bây giờ Hiến Thương Dật Phong lại còn nhảy ra quấy rối...