*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người đó nhanh chóng gật đầu.
Lạc Tử Dạ buông lỏng tay, giờ mới nhìn thấy đối phương đang mặc quần áo và trang sức của nước Nhung, thân hình cũng quen mắt
Đối phương quay đầu, gương mặt tuấn tú mang nét ngang ngạnh của đàn ông đại mạc lộ ra một chút ngạc nhiên lẫn nghi hoặc, hỏi một câu: “Thái tử Thiên Diệu, ngài sao thế?” Người này chính là Vương tử Hợp Tề đã nghênh đón bọn họ đến nước Nhung khi bọn họ mới tới đại mạc, là một tên đẹp trai
Lúc nghênh đón bọn họ đến đại mạc, ấn tượng của vương tử Hợp Tề đối với Lạc Tử Dạ vẫn rất tốt! Vì vậy nên khi thấy Lạc Tử Dạ hắn mới quan tâm hỏi một câu như thế.
“Ngươi không biết ngày hôm nay bọn họ đều đang bắt gia à?” Nàng3thấy tâm trạng của hắn không tệ lắm liền trực tiếp trả lời
Về việc có người muốn bắt mình thì đại khái là toàn bộ quân doanh đều biết, Lạc Tử Dạ không cần phải gạt hắn
Hơn nữa, nàng luôn có cảm tình với những chàng đẹp trai, dáng vẻ của Vương tử Hợp Tề cũng không tệ, cho nên giọng điệu của nàng cũng có vẻ tốt
Hợp Tề sửng sốt một lát, liếc nhìn xung quanh rồi nhìn về phía mặt của Lạc Tử Dạ.
Thật ra trong bóng đêm không thấy rõ lắm, nhưng mà hắn lại thấy rõ hình dáng gương mặt người trước mặt
Đó là một khuôn mặt phong lưu bẩm sinh, vừa có nét thờ ơ vừa có nét thô bỉ đến mức buồn cười
Không thể không thừa nhận rằng gương mặt này thật là dễ nhìn! Là gương mặt không phân rõ1giới tính, đồng thời dễ nảy sinh cảm tình.
Hắn nhìn chăm chú vào mặt nàng một lúc rồi nghiệm mặt nói: “Tiểu vương biết hôm nay có người đang muốn bắt ngài, thế nhưng quan hệ giữa ngài và Nhiếp chính vương điện hạ của quý quốc luôn rất tốt mà? Tại sao hắn lại làm như vậy?”
Vấn đề này quả thật rất hay, xuyên thẳng vào đáy lòng Lạc Tử Dạ
Nàng vươn tay vỗ vỗ đầu vai của đối phương, lại ngó xung quanh rồi mới nói: “Gia cũng rất buồn bực vì vấn đề này, gia sợ đến mức vừa nhìn thấy Diễm Liệt là gia lập tức bỏ rơi những người đang đi theo mình ở một chỗ bí mật nào đó rồi chạy luôn, nếu không thì lúc này...” Nàng đã sớm bị người mà Phượng Vô Trù sai đi theo mình tố3cáo vị trí hiện tại
Nàng nói xong liền quay đầu xem tình hình..
Vương tử Hợp Tề ngẩn ra, bỗng nhiên nghĩ tới một việc, đó cũng là việc mà bất kỳ một người đàn ông bình thường nào đều nghĩ tới
Hắn hé miệng hỏi: “Chẳng lẽ là vì xảy ra vấn đề liên quan tới hoàng quyền của quý quốc?”
Hắn vừa dứt lời, Lạc Tử Dạ vốn đã chạy tới trước người hắn, đồng thời xoay lưng về phía hắn để nhìn xung quanh cũng ngẩn ra
Nàng quay đầu liếc nhìn đối phương, thấy nét mặt của Vương tử Hợp Tề hơi nghiêm túc, nàng cũng không lên tiếng.
Hợp Tề thấy nàng chỉ nhìn chằm chằm mình chứ không nói lời nào nên nghĩ rằng câu hỏi của mình đã xúc phạm tới y.
Vì thế nên hắn lập tức chắp tay nói: “Tiểu vương không có ý3gì khác, cũng không muốn nghe ngóng chuyện nước Thiên Diệu, tiểu vương chỉ là quan tâm Thái tử nên thuận miệng hỏi ra thôi! Lúc tiểu vương nghênh đón Bệ hạ và Nhiếp chính vương điện hạ của quý quốc, là Thái tử đã lên tiếng trước để giải vây cho tiểu vương, phần ân tình này tiểu vương vẫn nhớ, tất nhiên là không có lòng dạ làm hại Thái tử!” Thật ra câu nói như thế này chỉ là những lời nói vớ vẩn, ba hoa chích chòe trong miệng chính trị gia.
Có điều, khi Hợp Tề nói như thế, vẻ mặt và ánh mắt của hắn vô cùng chân thành! Lạc Tử Dạ nhìn chằm chằm hắn một lúc cũng cảm thấy sự chân thành của đối phương, cho nên nàng biết đối phương không có ác ý với mình
Vì vậy nàng cười9lắc đầu: “Vương tử không cần khẩn trương, giá chỉ hơi sửng sốt mà thôi
Nói thật thì gia đúng là không hề nghĩ tới vấn đề mà ngài vừa nói!”