Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 800: Nàng đánh phượng vô trù mệt chết đi được (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trong khi hai người nhìn nhau, Hiến Thương Mặc Trần dường như đã phản ứng kịp, đột nhiên buông tay

Lúc này Phượng Vô Trù mới đỡ lấy Lạc Tử Dạ! Giờ đây hắn không có tâm trạng nhìn Hiến Thương Mặc Trần nữa, giọng nói

ma mị lạnh lùng mang theo mấy phần sốt ruột: “Mân Việt!” “Vương!” Mân Việt lập tức đáp một tiếng

Hắn nhanh chóng tiến lên, bắt mạch cho Lạc Tử Dạ

Hiên Thương Mặc Trần ngồi ở cách đó không xa, chỉ thấy sau khi thăm dò mạch, trên mặt Mân Việt không hề hiện lên bất cứ sự kinh ngạc hay bất ngờ nào

Chỉ nhìn như vậy, không khó khiến cho người ta hiểu rõ Mân Việt đã biết giới tính của Lạc Tử Dạ từ lâu.

Mân Việt đã sớm biết,3vậy Phượng Vô Trù không thể không biết chuyện này, cho nên Phượng Vô Trù đã biết nàng là con gái trước mình.

Sau khi Mân Việt thăm dò mạch thì khẽ nhíu mày, liếc nhìn Hiến Thương Mặc Trần rồi mới cúi đầu nói: “Vương! Thái tử bị nhiễm lạnh, nhưng may là đã được uống thuốc tốt nhất để ổn định bệnh trạng, cho nên không có vấn đề gì quá lớn

Tình hình tốt thì sáng ngày mai tỉnh lại, vậy sẽ không sao

Nhưng nếu như tình hình không tốt thì có thể bị bệnh mấy ngày, có lẽ còn có di chứng!”

“Chết tiệt!” Hắn khẽ chửi một tiếng.

Tay hắn ấn lên lưng nàng liền chạm phải da thịt mịn màng của nàng

Hắn dừng lại, hơi thăm dò, biết được vạt áo phía1sau lưng nàng bị xé rách! Đồng tử thần bí của hắn hơi thu lại, nhanh chóng quét về phía Hiên Thương Mặc Trần, đồng thời ôm chặt lấy Lạc Tử Dạ vào lòng

Giọng nói ma mị quyến rũ mang theo áp lực nặng nề và lạnh lẽo vang lên: “Hiến Thương hoàng, người có một cơ hội để giải thích!” Hắn vừa dứt lời, ma tức ùn ùn kéo đến và tản ra trong không khí

Ma tức ấy mang theo sát ý lạnh thấu xương, không khó khiến cho người ta nhận ra rằng nếu như đáp án của Hiến Thương Mặc Trần không thể khiến hắn hài lòng, nơi này sẽ nhanh chóng biến thành một đấu trường sinh tử, mang theo mưa máu gió tanh!

Hiến Thương Mặc Trần cười nhạt, nhưng6vẻ mặt lại thản nhiên, khuôn mặt tuấn tú thanh lịch như hoa lan nhưng lại hơn xa hoa lan nở rộ, mang theo mấy phần thở than

Hắn dịu dàng nói: “Nhiếp chính vương điện hạ không cần tức giận, vạt áo phía sau lưng Lạc Tử Dạ bị thích khách chém rách

Chắc hẳn trên đường đến, Nhiếp chính vương điện hạ đã nhìn thấy thi thể của những thích khách đó! Quả thật trẫm cũng biết một số chuyện, nhưng đây không phải do trẫm lợi dụng gì Thái tử nên mới biết, mà là thấy cơ thể Thái tử không khỏe, Tử Uyên bắt mạch nên mới biết! Chỉ là như vậy, không có chuyện gì khác!”

Nói đến đây, hắn lại nhìn về phía khuôn mặt tuấn tú có thể sánh với4thần ma kia rồi hơi dừng lại, sau đó cười bổ sung một câu: “Hẳn là Nhiếp chính vương điện hạ cũng biết, trẫm không phải là người thích xen vào việc của người khác

Cho nên Nhiếp chính vương điện hạ có thể yên tâm về chuyện giới tính của Thái tử, chắc chắn trẫm sẽ không nhiều lời

Còn về Thái tử, nói thật, một cô gái có bản lĩnh như vậy, quả thật khiển trẫm cũng hơi động lòng

Nhưng nếu đó là cô gái của Nhiếp chính vương điện hạ, đương nhiên trẫm không có ý ngấp nghé, cũng sẽ không vì thế mà khiêu khích Nhiếp chính vương điện hạ!”

Những lời này đã giải thích cặn kẽ toàn bộ quá trình và những sự việc đã xảy ra

Đoạn cuối cùng cũng tỏ3rõ thái độ của hắn

Vẻ thản nhiên trên mặt Hiên Thương Mặc Trần còn mang theo nụ cười nhạt, dường như không hề cảm thấy hiện nay có việc lớn gì

Nhưng bàn tay trong ống tay áo đã nắm chặt lại, vô cùng chặt

Không phải bởi vì căng thẳng, mà là bởi vì ngấm ngầm chịu đựng

Hắn nói mình hơi động lòng với Lạc Tử Dạ, thật ra cũng là cách nói lấy lui làm tiến

Tất nhiên những lời này sẽ chọc giận Phượng Vô Trù

Nhưng nói như vậy mới có thể giải thích hợp lý vì sao vừa rồi khi Phượng Vô Trù muốn đỡ lấy Lạc Tử Dạ từ trong tay mình, mình lại không buông tay.