Cẩn Vy làm 1 giấc cho đến chiều luôn ,Dục Thịnh cũng như vậy ,anh cũng thức giấc cùng với cô luôn .
" Em làm cho anh thức hả."
" Ừm, bắt đền em đấy .Mau hôn anh đi, rồi anh sẽ tha cho em ."
" Chụt. chụt" cô hồn 2 cái luôn .
"Tạm tha cho em đấy."..
"Dục Thịnh nếu anh biết em nói chuyện hơi lớn tiếng với mẹ anh ,thì anh có ghét em không ."
"Em gặp bà ta rồi à."
"Vâng ,lần trước gặp ở siêu thị."
"Em muốn nói gì thì nói đi ,dù sao thì bà ta cũng không phải mẹ của anh nữa ."
"Ừm ."
" Ann di tam trudc day ,em ra nล่น com di ,anh doi bung nนa roi. "
" Được, anh đi tắm đi ,sữa tắm và dầu gội em mới mua rồi ."
" Cám ơn em ."
" À em mới mua cho anh thêm mấy bộ quần áo mới ,lát nữa anh thử luôn đi ."
"Ừm ."
Sau đó thì Dục Thịnh cũng đi vào trong nhà tắm .
Cần Vy lại tủ lấy 1 cái váy rồi mặc vào, đành mặc tạm trước vậy, lát nữa cô sẽ tắm sau ...
Vừa bước ra khỏi phòng thì đã nghe tiếng chuông cửa rồi, Cẩn Vy cứ nghĩ là bạn của anh hoặc là ông nội đến thôi, nhưng mà cô đã sai lầm rồi, người này lại chính là người mà cô không ngờ đến đấy ,là bà ta.
"Cạch. "
" Bà bà .tại sao lại biết tôi ở đây ."
" Điều tra là ra chứ gì, "
" Bà. ..bà về cho tôi, ở đây tôi không chào đón bà. "
" Hừ, đuổi tôi à , không dễ như vậy đâu ."
Tố Trinh đẩy Cẩn Vy qua 1 bên rồi liền ngồi xuống ghế sofa.
"Bà về đi ." Cẩn Vy sợ bà ta sẽ phát hiện ra Dục Thịnh mất.
" Nhà đẹp thế nhỉ, căn này thuê chắc cũng kha khá tiền à ,cô giàu như vậy sao ."
"À tôi quên mất trước đây cô là tình nhân của Dục Thịnh mà, chắc là kiểm cũng không ít đâu ."
" Ứm trước kia tôi là tình nhân của anh ấy, nhưng mà bây giờ anh ấy không còn nữa cho nên tôi cũng không muốn liên quan đến nhà họ Tân mấy người nữa. "
" Vậy trả lại thẻ đây ,trả lại tiền của Dục Thịnh cho tôi." .
"Bà ,cái đó là anh ấy cho tôi ."
" Nhưng đó là tiền của nhà họ Tân ,bây giờ cô ở căn nhà lớn như thế này chắc là cũng đã tìm được người mới rồi chứ gì, Dục Thịnh mất không lâu mà cô đã thèm khát như vậy rồi ư, muốn lên giường với đàn ông đến phát điên rồi à. "
Dục Thịnh đứng bên trong ,cả người dựa vào cửa sổ rất nóng mắt và khó chịu, anh không ngờ bà ta lại có thể nói ra những lời như thế đấy .
" Cạch."
" Đủ rồi bác à." Là Diệp Khắc..
Anh ta đã cứu cô 1 mạng đây mà.Đi bên cạnh còn có 1 cô gái khác nữa chứ.
" Bác ăn nói cho đàng hoàng đi ,nhà giàu mà nói chuyện gì vô văn hóa quá đi."
" Diệp Khắc.."
" Con đây ..."
"Nó là quyến rũ con trai của bác ,cho nên bác chỉ muốn dạy dỗ nó 1 chút mà thôi, tại sao con lại bênh vực nó chứ, chẳng lẽ con và con nhỏ này có gì với nhau à. "
" Cần Vy là bạn của Ái Nhi ,xem ra cũng là bạn của con rồi, ."
" Ái Nhi nó là bạn của con à ."
"Dạ ,dạ đúng vậy ,đây là bạn thân của con " vừa nói Ái Nhi liền đi qua khoác lấy bờ vai của Cẩn Vy.
" Bình tĩnh 1 chút" Ái Nhi nói nhỏ vào tai của Cần Vy .
"Vâng ."
'" Ái Nhi con nên xem lại mối quan hệ của mình đi ,con giàu có như vậy vậy mà lại quen cái thứ không cha không mẹ để rồi bây giờ thích leo lên giường đàn ông ."
" Bác nói ai không cha không mẹ vậy ? ."
" Diệp Khắc ,bác đương nhiên nói con nhỏ này rồi. "
" Trời đất vậy mà con cứ tưởng bác nói Tân Đại không đấy ,hơn 20 năm rồi mà không thấy cha của anh ta xuất hiện,có khi nào là chết ở cái xó nào rồi không ta, còn không thì chắc cũng lang thang ngoài đường. ''
" Diệp Khắc." Tố Trinh liền gắn giọng lên .
" Sao vậy bác ,con nói không đúng hả."
" À vậy phải nói là bác ngoại tình,hay là nói bác cắm sừng chồng mình đây ta, nhưng mà 2 cái này là 1 mà chứ đâu có khác gì đâu .Hơn 20 năm mà vẫn không thấy ông ta xuất hiện, vậy chắc là không muốn nhận lại đứa con này rồi. "
" Diệp Khắc từ khi nào mà con lại mắc dạy như vậy chứ ."
" Là từ khi bác xuất hiện vào cái nhà này ,sẵn đây nói cho bác biết luôn ông nội của Dục Thịnh về nước rồi, ông ấy không có dễ dàng đưa tài sản cho đứa cháu ngoài giá thú đó đâu ,con nghe luật sư nói là nếu Dục Thịnh mà không còn nữa thì hơn 60 % tài sản sẽ được quyền góp vào quỹ từ thiện đấy ,bác và Tân Đại không có 1 xu .."
" Tin này ở đâu ra. "
" Bác về hỏi chồng mình đi."
Sau đó thì bà ta cũng rời khỏi nhà .
Cần Vy ngồi xuống ghế sofa ty rồi thở dài..
Trời ơi là trời chuyện gì đang xảy ra vậy nè.
Dục Thịnh cũng mở cửa đi ra ngoài.
" Mẹ của mày đáng sợ quá đi. "
" Ừ ,rất đáng sợ ,bà ta chính là ma quỹ đấy ." .
" Cẩn Vy em có sao không ."
" Không, em không sao, cũng may là lúc nãy Diệp Khắc đến kịp ."
" Mà sao mày biết mà qua đây vậy."
" Ừ thì tao nghe Lý Kỳ nói kể nói là bà ta đã biết chuyện gì đó rồi, cho nên đi qua đây xem sao ."