Tuy ba người máy ở ngân hàng đã bị nổ thành từng mảnh nhỏ, nhưng tất cả linh kiện phụ tùng đều bị quân đội bí mật thu về.
Thiết bị có thể ngăn được bom đám mây, cấp trên cực kỳ coi trọng.
Nhưng mà bọn họ sửa chữa cả đêm, lại dùng thiết bị cao cấp nhất tiến hành kiểm tra, cũng không tìm ra được điểm dị thường của ba người máy này.
"Có phải hành tinh Alpha lại mới phát minh ra kỹ thuật tân tiến gì đó không?" Một nhân viên nghiên cứu bạc tóc lo lắng nói.
"Ý ngài là, họ nghiên cứu ra loại thiết bị chỉ sử dụng một lần, sau khi sử dụng xong sẽ tự hủy ư?" Một nghiên cứu viên khác lập tức hỏi.
"Chúng ta không kiểm tra ra bất cứ dị thường nào, hoặc là kỹ thuật của đối phương cao hơn chúng ta gấp nhiều lần, hoặc là đối phương sử dụng thiết bị tự hủy." Nghiên cứu viên bạc tóc suy đoán.
"Những con tin ở ngân hàng hôm đó đâu? Có bất thường gì xảy ra không? Hay là một trong số họ có mang theo thiết bị gì đó?" Thượng tướng Đường Kiến Ma cũng rất nghiêm túc.
"Sở cảnh sát đã điều tra rồi, chỉ có hai người có quan hệ với đám cướp, còn lại đều là dân thường, thân phận sạch sẽ." Một người đàn ông mang quân hàm đại tá trả lời.
"Gọi người phụ trách phòng vật tư của ngân hàng đến, nhớ hỏi thăm chi tiết chuyện mua ba người máy kia, không được bỏ qua bất cứ một câu từ nào."
Sau khi giao phó xong, Đường Kiến Ma quay người rời đi, tóc vàng bay phấp phới dưới ánh mặt trời.
Vân Mạt cũng không ngờ rằng lá bùa của cô lại khiến cho nhân viên ngân hàng liên tục gặp phiền toái, cô vẫn đang buồn bực tìm cách để kiếm lại giá trị sức mạnh tín ngưỡng.
Trải qua lần thương tổn này, Nguyên thần của cô vẫn luôn không ngừng rạn nứt, khiến cho đan điền của cô vẫn luôn cực kỳ đau đớn.
Nếu không phải đám người Tần Mộc và giám đốc Ôn vẫn luôn cống hiến vài tia sức mạnh tín ngưỡng ít ỏi, thì cô cũng không chắc rằng mình còn có thể tiếp tục chống đỡ không. Tuy nhiên, cô có thể cảm nhận được, tốc độ tu bổ đã không theo kịp tốc độ rạn nứt của đan điền.
Nhưng mà, trải qua chuyện lần này, Vân Mạt cũng phát hiện ra một chỗ tốt. Đó là sau khi tiêu hao toàn bộ tinh thần lực, não của cô dường như mở rộng ra một chút. Nói cách khác, tinh thần lực của cô hình như đã thăng lên một cấp.
Nếu không, với trình độ tinh thần lực lúc trước, cô vốn không có khả năng sống sót sau khi vẽ xong ba tấm bùa phòng ngự kia.
Vân Mạt ngồi trên giường nghĩ ngợi, việc cấp bách bây giờ là phải mau chóng tăng giá trị của sức mạnh tín ngưỡng lên.
"Bác sĩ Tần, anh có biết biện pháp nào có thể giúp tôi hút nhiều fans hơn không?" Vân Mạt hỏi.
"Đăng bài viết lên WB, hoặc là phát trực tiếp. Đây là hai con đường nhanh nhất, với điều kiện là nội dung của cô phải đủ hấp dẫn." Tần Mộc đáp.
Vân Mạt chớp chớp mắt: "Nội dung hấp dẫn?"
Tần Mộc đánh giá cô từ trên xuống dưới: "Cô có thể lợi dụng sở trường của mình, chắc chắn sẽ có fans cuồng."
Vân Mạt sờ cằm: "Có lý đấy. Để tôi tự suy nghĩ một lát, anh lui xuống đi."
Tần Mộc: "..."
Mẹ nó, lần nào cũng bị dùng xong thì ném, tức quá đi mất.
Vân Mạt cân nhắc một chút năng lực hiện tại của mình. Một ngày ba quẻ, hao tổn quá lớn mà lực tương tác lại quá chậm.
Nếu không thì cô vẽ một lá bùa khai vận, để tài khoản hơn hai triệu fans kia sống lại một chút?
Nói sao thì làm vậy, Vân Mạt ngưng thần điều tức, điều chỉnh tinh thần lực tới trạng thái tối ưu rồi mới bắt đầu vẽ bùa.
Bùa chú vốn được tạo thành từ việc sử dụng linh lực của bản thân để phong ấn linh khí vào lá bùa, đồng thời chuyển hóa mực nước và chu sa thành một loại linh lực đặc biệt có thể tạo ra sinh khí biến đổi nhân duyên đất trời.
Chất lượng của giấy vẽ bùa và chu sa càng tốt, các yếu tố ngoại cảnh như lập đàn thi pháp càng thuận lợi, cộng thêm năng lực phong ấn linh khí càng cao thì tất nhiên đẳng cấp của bùa chú sẽ không thể nào thấp được.
Từ lúc Vân Mạt biết cầm bút đã bắt đầu theo đuôi cha học vẽ bùa, không ngờ rằng, ngay lá bùa đầu tiên đã cảm nhận được linh lực dao động. Điều này khiến cho cả gia tộc chấn động, nhận định cô được trời sinh ra để ăn chén cơm này.
Trong hai mươi mấy năm sau đó, cô vẽ vô số lá bùa. Phần lớn bùa chú trong sách vở ở thư viện gia tộc, cô đều có thể vẽ một cách trôi chảy. Mà những lá bùa vẫn chưa đủ năng lực để vẽ kia, cô cũng đã khắc ghi hình dáng của nó trong đầu.
Tu hành vốn là chuyện nghịch lại ý trời, chỉ vẽ một vài lá bùa khai vận, trấn trạch, hộ thân hay giảm đau thì không sao. Nhưng nếu muốn vẽ bùa cướp vận may của người khác, hay bùa cải mệnh khi chưa được phép thì có khả năng sẽ bị phản phệ, ảnh hưởng đến bản thân thì chưa nói, còn ảnh hưởng đến cả số mạng của người thân cận.
Cho nên, sau khi Vân Mạt cực kỳ thành thạo việc vẽ bùa, cô cố hết sức để tránh sửa mệnh cho người khác. Trái lại, cô đâm đầu vào nghiên cứu các loại bùa chú có tính công kích như Ngũ lôi phù, Hỏa vân phù,... hoặc những loại bùa chú có tính phòng ngự như Kim Cương phù.
Mà hiện tại, nhu cầu cấp bách của cô là phải kiếm thật nhiều, thật nhiều sức mạnh tín ngưỡng. Thế nên, cô mới có ý định vẽ một tấm bùa khai vận cấp trung, đồng thời cải tiến một chút để vận may có thể lan truyền thông qua ảnh chụp.
Nhưng mà những vật liệu để vẽ bùa...
Vân Mạt thở dài một hơi, giấy vẽ bùa và chu sa sợ bây giờ chỉ ở bảo tàng mới có, mà cô cũng không có đủ tài chính để mua.
Bây giờ cô chỉ có thể tiếp tục sử dụng bút ký tên của Tần Mộc, chuyển hóa tinh thần lực thành linh lực, cố gắng vẽ lên trang giấy thường, hiệu quả cũng sẽ giảm đi nhiều.
Thật ra thì Huyết phù còn có hiệu quả hơn một chút, nhưng lúc ở ngân hàng cô đã dùng thử một lần, hậu quả quá nghiêm trọng. Ngoại trừ tinh thần lực cạn kiệt, chỉ cần nghĩ đến cái hành động cắn đầu ngón tay là cô đã cảm thấy đau chết đi được...
- ------
Bây giờ tài khoản "Gọi Tôi Là Bố" có hơn 2 triệu fans, nhưng phần lớn trong số đó đều là fans cương thi.
Xét cho cùng thì người nổi tiếng cần phải thường xuyên tương tác, nếu không sẽ nhanh chóng bị chìm vào quên lãng.
Cũng có một số người vì tò mò nên ngày nào cũng mò vào trang cá nhân của cô, muốn xem xem cô có hoạt động nào mới hay không.
Vân Mạt cẩn thận chụp lại tấm bùa khai vận vừa vẽ, rồi tải hình ảnh HD lên WB với caption: "Bùa khai vận, 500 người đầu tiên chia sẻ, vận may sẽ tăng lên."
Nghĩ nghĩ một lát, Vân Mạt lại dùng kiểu chữ in đậm ghi chú lại: "P/s: Chỉ có hiệu lực trong 500 lần chia sẻ, vượt quá 500 lần sẽ không còn hiệu lực nữa."
Thực tế thì, cô đã suy nghĩ nhiều rồi...
2 triệu fans kia của cô, đa phần đều là nhất thời hứng thú nên tiện tay theo dõi cô. Nhưng đồng thời, bọn họ cũng thuận tay theo dõi rất nhiều người khác, tài khoản của Vân Mạt nghìn năm không đăng bài viết nào, nếu không phải người đặc biệt cài chế độ "xem trước", thì rất dễ bị các bài viết khác đẩy xuống.
Sau khi Vân Mạt đăng bài viết xong thì hít sâu một hơi, ra vẻ bình tĩnh chờ đợi giá trị sức mạnh tín ngưỡng tăng lên.
Nhưng mà cô cũng tự hiểu được, muốn mọi người nhận ra bùa của cô hiệu quả, thì phải chờ thêm mấy ngày nữa.
Nước xa không cứu được lửa gần, bây giờ cô cần phải tính cách khác.
"Bác sĩ Tần..." Vân Mạt dùng giọng nói mà cô cho là uyển chuyển, dịu dàng, ý đồ nhờ Tần Mộc giúp cô nghĩ ra một ý tưởng.
"Sao thế?"
Lông mày Tần Mộc nhíu chặt, nhìn Vân Mạt với ánh mắt đề phòng. Người này không có chuyện gì thì không lên điện tam bảo, nhìn vẻ mặt nịnh nọt của cô đi, nói không chừng là đang định chơi anh ta một vố.
"Anh giới thiệu cho tôi vài bệnh nhân đi?" Vân Mạt nháy mắt.
"Bệnh nhân gì cơ? Cô muốn làm gì?" Tần Mộc lùi về phía sau một bước, nghi ngờ hỏi.
"Tôi có một tay nghề mát xa tổ truyền, không thu tiền đâu, anh chỉ cần dẫn tôi tới khoa chỉnh hình, ta mát xa cho họ mỗi người năm phút, có được không?"
Vân Mạt nghĩ, hiện nay cũng chỉ có mát xa là có thể "làm ít công nhiều". Dù sao thì tay nghề mát xa của thiếu chủ nhỏ nhà họ Vân cũng là độc nhất vô nhị.
Tần Mộc: "..."
Vân Mạt không đợi anh ta kịp mở lời cự tuyệt đã dùng một ngón tay ấn anh ta ngồi xuống ghế...
- ----
Một tiếng sau, khoa vật lý trị liệu của bệnh viện liên bang số 3 bắt đầu có một cái mỹ danh là "Bệnh viện số 3 - chuyên khoa bảo vệ sức khỏe", chuyên trị nhức xương mỏi cổ. Cái mỹ danh kia nhanh chóng lan truyền khắp hành tinh Trung Ương, người nghe tiếng tìm đến nhiều không đếm xuể.
Vì thế, từ đó cho tới tận một tháng sau, viện trưởng của bệnh viện số 3 luôn nhận được tin nhắn từ các trung tâm vật lý trị liệu và khoa vật lý trị liệu của các bệnh viện khác, trong tối ngoài sáng thăm dò vị bác sĩ có tay nghề cao kia.
Thậm chí, cục phòng chống mại dâm và hoạt động bất hợp pháp còn gửi đơn cảnh cáo bọn họ không được vi phạm luật kinh doanh, đường đường là bệnh viện số 3, sao có thể cung cấp dịch vụ "đại bảo kiện*" được?
* Đại bảo kiện: là cách nói giảm nói tránh, dùng để chỉ hành vi hoạt động mại dâm dưới vỏ bọc massage, spa, và các dịch vụ khác.
Sắc mặt của viện trưởng còn đen hơn đáy nồi, ông ta oan chết đi được...
Sau khi Vân Mạt thu được sức mạnh tín ngưỡng từ mười mấy bệnh nhân thì đan điền của cô cũng không còn đau nhức nữa.
"Hôm nay tôi hơi mệt nên dừng ở đây thôi. Bác sĩ Tần, anh có thể đưa tôi về không?"
"Được."
Vẻ mặt Tần Mộc hốt hoảng, anh ta cảm thấy thế giới quan suốt hai mươi mấy năm qua của mình đang không ngừng sụp đổ.
Cuối cùng thì anh ta cũng hiểu vì sao đám nhân viên ở nhà hàng Phỉ Tư sau khi nghe tin Vân Mạt xin nghỉ phép, lại tranh giành nhau làm việc thay cô. Mục đích của họ là để cô nợ ân tình của mình, về sau mới có cớ để nhờ cô ấn huyệt năm phút.
"Ấy..." Vân Mạt đi tới cửa, tầm mắt dừng lại một lúc lâu trên một chiếc huyền phù đỏ rực như lửa.
Cơ cắp Tần Mộc bỗng căng ra, căng thẳng hỏi: "Sao thế? Có phải chủ xe sắp gặp chuyện không hay không?"
Vân Mạt nghiêm túc nhìn chằm chằm Tần Mộc, nhìn đến độ cả người anh ta tuôn ra mồ hôi lạnh.
"Sao... sao thế? Chẳng lẽ là có quan hệ gì với tôi?" Tần Mộc run lên. Đọc t𝐫𝓾𝔂ện tại [ 𝗧RÙ M𝗧R𝐔𝑌ỆN.Vn ]
"Không có, tôi chỉ hơi thắc mắc là kiến thức về chủ nghĩa duy vật anh học mấy năm nay ném đi đâu rồi? Tôi chỉ tò mò xem cách chiếc huyền phù kia bổ sung năng lượng thế nào thôi." Vân Mạt nói.
Tần Mộc: "..."
"Không có việc gì thì đọc nhiều sách một chút, tránh cho suốt ngày mê tín." Vân Mạt vỗ vỗ bờ vai của anh ta, nói lời thấm thía.
Tần Mộc cảm thấy đau trứng: "..."
Một thần côn như cô, lại khuyên người khác đọc nhiều sách, bớt mê tín lại? Cô làm vậy có ổn không?