Đúng thế, người ta luôn nói đúng, chỉ cần một lần gặp gỡ thôi, đã khiến hai người thương nhau, uống trọn một ánh nhìn có thể lạc sâu vào trầm tư không dứt. Một lần sai lầm, hắn càng thương cô nhiều hơn nữa, thương đến mức muốn chết đi sống lại vẫn còn thương, nhưng hắn càng thương cô thì cô lại càng sợ hãi hắn.
Mỗi lần ép buộc cùng hắn yêu thương hoan ái, hắn vẫn thương cô hết lòng nhưng cô lại một lòng ghét cay ghét đắng hắn. Một kiếp làm vợ làm chồng, cuối cùng thì cô cũng vì hắn mà rung động, cũng biết cảm giác yêu thương là như thế nào. Cô cũng sẽ chấp nhận tình cảm của hắn, nhưng lại không thể quên được lỗi lầm ngày xưa, bóng ma ám ảnh cô gần nửa đời người, sao có thể muốn nói dứt là dứt. Nhưng cô sẽ vì hắn, yêu hắn, vì gia đình nhỏ của mình mà thử vứt bỏ đi hận thù một lần, chỉ mong rằng có thể vì hắn mà quên, vì tình yêu của hắn, say đắm trong mật ngọt, gột rửa hết thù hận năm xưa.