Sau khi Dung Tịch chết không lâu, y được trọng sinh lại trong thân xác của đệ đệ Trần Tam, những nuối tiếc trong quá khứ lần nữa tìm đến y mà giày vò, lần này được sống lại, y thực sự cầu rằng óc thể một lần nữa truy đuổi theo người đó, khiến cho người đó mãi mãi không bao giờ biết đến hai chữ khổ đau. Kiếp trước là mối nợ của kiếp trước, kiếp này là kiếp này, nhưng duyên tình thì lại nối liền giữa hai kiếp, vậy nên dù cho họ có cố gắng trốn tránh thế nào đi chăng nữa thì đều vẫn phải đối mặt với nhau. Tương lai không biết ra sao, cũng chỉ mong nuôi hi vọng vào kiếp này có thể ở bên nhau, nắm tay nhau và gìn giữ cho nhau một từ hạnh phúc thật trọn vẹn.
Nếu như có thể hối hận, hẳn là y sẽ đồng ý đánh đổi hết mọi thứ, chỉ cần hắn không cần phải đau khổ như thế, chỉ cần hắn có thể bình thản mà sống, vậy thì công danh sự nghiệp mà y tốn bao nhiêu công sức mới có thể dành được tuột đi mất cũng chẳng còn quan trọng nữa rồi. Còn hắn, nếu có thể, hắn thực mong mình sẽ yêu hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên, giúp cho hắn khỏa lấp nỗi ưu tư trong lòng, không cần cứ phải mãi mãi sống trong sầu thương, phiền muộn và nhung nhớ.