Tâm thần chìm đắm vào đấu chiến lệnh bên trong, Nhất Minh lập tức thấy được một tấm Thiên Kiêu bảng vô cùng hoàn chỉnh, phía trên là gần bảy vạn danh tự bày ra trước mắt, đầu tiên chính là thứ tự xếp hạng, tiếp theo chính là danh tự của mỗi người, danh tự phía sau chính là bản thân thế lực, cuối cùng chính là chiến tích tại đấu chiến đài bên trong.
Cũng tỷ như nói, tin tức trên bảng hiển thị của Nhất Minh chính là:
Nhất Minh nhìn thấy một điều đặc biệt là, từ trên xuống dưới, những danh tự này đều là một mảnh màu xám, đến khi những vị trí cách chính mình 350 vị trí thì mới bắt đầu có dấu hiệu màu xanh, đây không thể nghi ngờ chính là những người mình có thể trực tiếp khiêu chiến, còn mảnh màu xám kia thì chính mình không cách nào khiêu chiến cho được.
Hơn nữa, mảnh màu xám này không hề có xếp hạng của một trăm vị trí đầu, mà nó bắt đầu từ thứ tự một trăm lẻ một trở đi, Nhất Minh nhìn thấy điều này cũng không có ngoài ý muốn, dù sao thì hắn ở bên ngoài Thiên Đài cũng nhìn thấy hai phần Thiên Kiêu Bảng to lớn ở bên trên, một phần đại diện cho võ giả, một phần đại diện cho Chân Nguyên cảnh cường giả.
Chỉ khi nào bước vào một trăm vị trí đầu mới có khả năng tiến lên bảng phía trên được mọi người chiêm ngưỡng!
Còn những người xếp hạng ở phía sau đều nằm ở bên trong đấu chiến lệnh này, bất kỳ người nào cũng có thể dò xét tới, Nhất Minh liền phát hiện, có nhiều võ giả đều không có danh tự ở bên trên, thậm chí ngay cả xuất thân ở đâu cũng là không biết.
Hắn lập tức minh bạch, những người này hẳn là dùng một loại thủ đoạn nào đó ẩn giấu đi tên của mình cùng xuất thân, võ giả bên dưới đều có thể làm như vậy, Thiên Đài cũng không có cấm chỉ làm cái này.
Nhất Minh thình lình nhìn thấy ba chữ “Quang Minh Điện” to đùng ngay sau tên của mình, hắn ngay lập tức thử che lấp đi, hắn cũng không biết vì sao phía sau danh tự lại có xuất thân của mình, Nhất Minh cũng không muốn mọi người hiểu lầm cái gì, cho nên che đậy lại vẫn là tốt nhất.
Nhưng để cho hắn thất vọng là, muốn che đậy lại xuất thân cần 100 Thiên Kiêu Điểm, nhìn thấy tin tức này Nhất Minh liền âm thầm líu lưỡi, hắn không biết Thiên Kiêu Điểm dễ kiếm hay là không, theo như hắn biết chỉ khi nào tiến vào một trăm vị trí đầu mới thu hoạch được Thiên Kiêu Điểm a.
Những người này lại có thể che giấu xuất thân, đây là làm sao làm được?
Nghĩ nghĩ, Nhất Minh liền quay sang hỏi Tuyết Ngưng, cái gì không biết chỉ cần hỏi cô nàng này là được rồi, dù sao thì cô nàng này hẳn là có kinh nghiệm trong việc này.
Nghe được Tuyết Ngưng giải thích, Nhất Minh liền minh bạch rồi!
Chỉ những người nào không khắc danh tự mới có thể ẩn đi xuất thân phía sau, nếu như võ giả nào khắc ghi danh tự thì xuất thân cũng vì đó được hiển thị ra ngoài, hắn không biết đây là làm sao làm được, chẳng lẽ nói, Thiên Đài có khả năng nhìn thấu lai lịch của một người hay sao?
Đối với điều này Tuyết Ngưng cũng giải thích một chút, thì ra Thiên Đài là dựa trên khí tức hoặc là công pháp của những thế lực mà suy ra, bởi vì những thế lực đa phần đều tu luyện một loại công pháp đặc thù, rất ít khi nào có tông môn thế lực hoàn toàn giống nhau, đối với việc này, khí linh cũng dựa trên đó mà cho ra kết quả.
Khí linh hẳn là phát hiện ra Thôi Tâm Chưởng của chính mình mà đoán ra chính mình xuất thân tại Quang Minh Điện, bởi vì trong tất cả các công pháp, Thôi Tâm Chưởng chính là môn công pháp mà độ thành thạo của mình đạt đến mức cao nhất, mặc dù không có phóng xuất ra, nhưng khí tức lưu lại vẫn là phải có.
Đối với chuyện này, Nhất Minh cảm thấy bất đắc dĩ vô cùng, chính mình quả thật là xuất thân tại Quang Minh Điện, nhưng không phải là Quang Minh Điện của thế giới này a, chính mình còn không biết tại nơi này cũng có cái gọi là Quang Minh Điện.
Thật là trùng hợp như vậy sao!
Chẳng lẽ nói, Quang Minh Điện tại thế giới này chính là Quang Minh Điện trước kia?
Quang Minh Điện trong thế giới của mình chỉ là bát lưu tông môn mà thôi, có thể nói, ngay cả một vị Thần cảnh cường giả cũng không có, không biết Quang Minh Điện trong thế giới này là một thế lực như thế nào?
Bên cạnh tên của chính mình chính là xuất thân tại Quang Minh Điện, không biết những cường giả kia có tìm đến chính mình không a, chính mình nếu không đăng lâm Thiên Kiêu bảng thì chắc hẳn là không sao, nhưng chính mình không có khả năng chơi đùa ở vòng ngoài này a!
Dù sao chính mình còn phải lên bảng để kiếm một bút tài nguyên đâu, hơn nữa, Thiên Kiêu Điểm còn có thể hối đoái các loại tài bảo, không chừng có thể giúp cho mình tiến thêm một bước không chừng, dù sao thế giới này cường giả như mây, có một chút tài bảo giúp cho võ giả tiến thêm một bước thì cũng chẳng có gì lạ.
Nghĩ như vậy, Nhất Minh cũng không còn quản tới nữa, những người kia nếu tìm đến chính mình với ý tốt thì thôi, còn nếu muốn làm hại chính mình thì vị tiền bối kia ắt hẳn sẽ ra mặt a!
Với lại, Nhất Minh hiện tại cũng không quản nổi những việc này, một là bơi ngược dòng tiến lên, hai là trôi xuôi dòng chấp nhận làm một đời võ giả bình thường, hắn không có khả năng làm một kẻ bình thường như vậy, dù sao thì hắn còn muốn trở về tìm lại phụ mẫu đâu.
Việc tiến lên là điều bắt buộc phải làm!
Quyết định việc này, Nhất Minh liền đưa ánh mắt di dời nhìn về vị trí cách mình 350 vị phía trên, hắn chủ động phát khởi khiêu chiến, chờ đợi một lúc lâu sau, môn hộ của đấu chiến đài lần nữa mở ra, Nhất Minh cất bước tiến vào bên trong.
Không đến ba mươi hơi thở, Nhất Minh trở về!
Nhìn thấy đối thủ lần này Nhất Minh liền minh bạch rồi, chính mình gặp vị nữ tử vừa nảy ắt hẳn cũng là một vị vừa mới tham gia đấu chiến đài như mình, nếu không thì không lý nào lại gặp cô nàng lợi hại như vậy ở cái thứ tự xếp hạng này.
Trận chiến vừa rồi kết thúc vô cùng nhanh chóng, đối thủ của Nhất Minh chính là một tên Nhân tộc, vừa tiến vào bên trong liền có năm hơi thở an toàn, sau thời gian an toàn chính là thời khắc chiến đấu.
Không thể nghi ngờ, tên võ giả này chỉ vẻn vẹn là võ giả thất trọng mà thôi, một đao của mình vừa ra hắn đều tiếp không được, điều này khiến tên võ giả kia hoảng sợ không thôi.
Hắn thật là bất đắc dĩ a!
Không nghĩ tới cái xếp hạng này lại gặp võ giả thất trọng, nếu biết như vậy thì hắn đã nương tay một chút rồi, nhưng dù nghĩ như vậy, Nhất Minh cũng không có thật nương tay ý tứ, dù sao tại nơi này cũng không có chết được, chính mình cứ tốc chiến tốc thắng là được rồi.
Nếu dựa vào hạn mức này, chính mình cần chí ít hai trăm trận thắng mới có thể tiến vào Thiên Kiêu Bảng bên trên.
Nhất Minh cũng không biết xếp hạng càng cao thì quy tắc có sửa đổi lại hay không, nếu như sửa đổi thì chính mình e rằng phải mất thêm thời gian để chiến đấu trong này.
Mấy lần tiếp theo, Nhất Minh tiếp tục phát khởi khiêu chiến, một lần khiêu chiến xếp hạng tăng lên không sai biệt lắm 350 vị tả hữu.
Trên cơ bản, một khi Nhất Minh khởi xướng khiêu chiến thì rất nhanh liền có người tiếp nhận, cho nên trận đấu cũng rất nhanh mà kết thúc, nhưng cũng có những võ giả lề mà lề mề đợi đến nửa canh giờ mới tiếp nhận khiêu chiến, không thể nghi ngờ đây chính là cực hạn của thời gian khiêu chiến.
Mỗi khi có người phát động khiêu chiến, đối phương liền có nửa canh giờ để chuẩn bị, ngoại trừ những võ giả không tại phạm vi của Thiên Đài thì không cách nào tiếp nhận khiêu chiến được mà thôi, đối với trường hợp vắng mặt này thì Nhất Minh liền có thể thay đổi khiêu chiến người khác.
Còn gặp những tên võ giả chờ đợi gần nửa canh giờ thì Nhất Minh cũng phải chờ đợi theo, cũng không còn cách nào, đây chính là quy tắc mà Thiên Đài đặt ra, đa phần những tên võ giả này đều bị một đao xử đẹp không sai biệt lắm.
Ngắn ngủi chỉ trong ba ngày thời gian, xếp hạng của Nhất Minh đã từ 69,123 vị tăng lên tới 15,573 vị!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!