Phần bình luận cãi nhau ỏm tỏi đến mức lời nói của cậu như hạt cát bay vào hư vô. Trì Lạc đau hết cả đầu, cậu không ngờ sự vô ý của mình lại có thể gây ra hệ lụy lớn đến thế. Trì Lạc ăn hết đùi gà, lau sạch tay rồi nhắn tin cho Cố Triển Phi.
A Lạc Lạc: Tiền bối ơi.
Khi nãy Cố Triển Phi bảo anh có việc bận thế nhưng lúc này đây anh lại trả lời tin nhắn của cậu rất nhanh.
Phi: Tôi đây.
Trì Lạc ngượng ngùng.
A Lạc Lạc: Anh, em xin lỗi.
Phi: Làm sao vậy?
A Lạc Lạc: Lúc sáng có dùng tài khoản của anh, em, em lỡ...anh lên diễn đàn xem đi ạ.
Cố Triển Phi đang ngồi đợi Hứa Dĩ Tranh xử lý hai phần thịt nướng. Anh đọc xong tin nhắn của cậu, thoát khỏi giao diện Messenger, lập tức vào diễn đàn. Cố Triển Phi không cần phải mắc công tìm cũng có thể thấy "sự cố" mà Trì Lạc nhắc đến nằm chễm chệ ở đầu trang, thậm chí sợ chuyện chưa đủ lớn, quản trị viên còn ghim cả bài viết đó lên đầu.
Anh đọc qua một lượt rồi xem tấm ảnh được đăng tải, anh không nhịn được bật cười, anh nhắn tin lại cho Trì Lạc.
Phi: Em nói đúng mà, người yêu của Chí tôn.
A Lạc Lạc: Anh tha cho em đi, em không biết phải xử lý thế nào hết.
Phi: Để tôi.
Cố Triển Phi trở vào diễn đàn, tài khoản nghìn năm mới hoạt động của anh lúc này xuất hiện một bài viết.
Bài viết_[Phi]: Giải thích đi @A Lạc Lạc.
Lời ít ý nhiều, chỉ với một dòng trạng thái ngắn ngủi như thế cũng đủ để chứng minh thân phận của vị chính thất kia. Những người khi nãy bảo rằng Chí tôn và A Lạc Lạc chỉ là lợi dụng nhau để nổi tiếng lúc này đều im lặng trốn đi mất. Còn các thuyền viên đu CP giữa hai người lại vô cùng hăng hái bình luận vào bài viết.
[Thiểm Y]: Tôi biết mà, tôi biết mà, tôi biết ngay mà! Tôi tin Chí tôn nhất định sẽ đối tốt với con trai tôi mà, @A Lạc Lạc lần này cậu chọn đúng người rồi.
[Băng Nhi]: Chí tôn quả là một người ngay thẳng mà!
[Bạch Liên Liên] đã trả lời [Băng Nhi]: Đằng ấy ơi, Chí tôn "ngay" chứ không "thẳng".
[Triết Vân luôn vui vui]: Cảm ơn Chí tôn đã mang đến hạnh phúc cho bé con nhà tôi!
Xen lẫn trong một đống bình luận chúc phúc đó vẫn có rất nhiều bình luận bắt đầu trêu ghẹo Trì Lạc.
[Guest#266]: @A Lạc Lạc, chúng tôi đợi lời giải thích từ cậu.
Trì Lạc đâu có ngờ cách giải quyết của Cố Triển Phi nói là như thế này. Cậu mặt đỏ bừng bừng mở phần bình luận ra, bắt đầu gõ từng chữ, dù chỉ là vài chữ ngắn ngủi thôi nhưng sau cậu lại thấy vô cùng khó khăn để viết ra nó.
[A Lạc Lạc]: Là tôi.
Nhận được lời khẳng định của Trì Lạc, diễn đàn thật sự muốn nổ tung. Cậu không nỡ nhìn bọn họ uy hiếp mình cũng như Cố Triển Phi nên đành rời khỏi diễn đàn.
Hựu Trí quan sát cậu từ nãy đến giờ, thấy cậu tắt điện thoại rồi mới lên tiếng hỏi:"Có chuyện gì sao Lạc Lạc."
Bấy giờ Trì Lạc mới nhớ mình chưa kể mọi chuyện cho Hựu Trí nghe, cậu giơ một ngón tay lên với cậu ta:
"Tớ kể cho cậu nghe một chuyện, nhưng nhớ đừng kể với ai."
Hựu Trí nghiêm túc gật đầu, Trì Lạc bắt đầu kể tóm gọn lại những chuyện liên quan về Cố Triển Phi.
"Cái gì!!!?"- Hựu Trí hét toáng lên.
Trì Lạc vội che miệng cậu ta lại, nói:"Đừng có hét to như thế!"
Hựu Trí mở to mắt gật đầu, đợi Trì Lạc thả tay ra cậu ta mới lắp ba lắp bắp lên tiếng:"Cậu, cậu nói thật sao? Tiền bối, tiền bối Cố, Cố Triển Phi chính là, chính là Chí tôn sao?"
Trì Lạc gật đầu xác nhận, Hựu Trí há hốc mồm không thốt nên được một chữ. Bảo sao cậu ta cứ cảm thấy bầu không khí giữa Cố Triển Khi và Trì Lạc có gì đó khó nói nhưng cậu ta không nghĩ ra được là khó nói ở đâu.
Cậu ta lay lay người Trì Lạc, nhỏ giọng nói:"Này, có khi anh ấy thích cậu đấy Lạc Lạc, anh ấy kết hôn với cậu như vậy có thể là nước đầu để anh ấy theo đuổi cậu đó!"
Cố Triển Phi hài lòng đọc bình luận bên dưới bài viết. Đây là một cách để anh tuyên bố rằng mình và Trì Lạc đã thật sự hẹn hò chứ chẳng phải như mọi người vẫn luôn đồn đoán.
Hứa Dĩ Tranh được ăn chực một bữa no nê, anh ta vươn vai, nói:"Cảm ơn cậu nhé Phi Phi."
Cố Triển Phi liếc mắt sang nhìn anh ta, hỏi:"Tối hôm qua xảy ra chuyện gì?"
Động tác của Hứa Dĩ Tranh khựng lại, anh ta mất tự nhiên đánh trống lảng sang chuyện khác:"Chúng ta đi đến chỗ Bối Y Tường đi, lâu rồi không gặp cậu ấy."
"Cậu ta chưa chết, tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?"- Cố Triển Phi không cho anh ta cơ hội tránh né.