Cô gái lộ rõ vẻ mất tự nhiên, cô cúi đầu chào tạm biệt anh rồi nhanh chóng rời đi ngay.
Trì Lạc trở lại ngay khoảng khắc cô gái cúi đầu với anh, cậu đợi bọn họ nói chuyện xong mới tiếng đến hỏi:
"Cô gái đó là ai vậy ạ?"
"Hỏi đường thôi á mà."- Cố Triển Phi đáp.
Trì Lạc "ồ" một tiếng, cậu đưa chai nước mình vừa mua cho anh:"Tiền, à không, anh có muốn đi đâu nữa không?"
Cố Triển Phi uống một ngụm nước rồi quay sang nhìn cậu:"Em muốn đi đâu không?"
Trì Lã ngẩn ra nhìn anh, Cố Triển Phi cũng chẳng tránh né ánh mắt của cậu, Trì Lạc bị anh nhìn đến mức đỏ mặt quay đi, trong đầu cậu lóe lên một suy nghĩ, cậu bảo:
"Hay, hay là đến quán Net được không ạ?"
"Quán Net sao?"- Cố Triển Phi xác nhận lại.
Trì Lạc gật đầu:"Ký túc xá có giờ đóng cửa mà, với cả thời gian cũng không còn sớm nên đến quán Net là ổn nhất rồi ạ."
"Em không có chỗ nào đặc biệt muốn đi sao?"- Cố Triển Phi không hài lòng với đáp án của cậu.
Trì Lạc gãi đầu, cậu xoắn xuýt một lúc mới trả lời anh:
"Thật ra...chỉ cần là nơi có anh thì đối với em chúng đều giống nhau cả."
Cố Triển Phi không nói hai lời đưa cậu đến quán Net gần trường. Lý do anh đưa cậu đến đây là vì nơi này đã chứng kiến khoảng khắc Chí tôn cùng A Lạc Lạc kết hôn. Trì Lạc thì chẳng biết chuyện đó, cậu chỉ nghĩ đây là quán Net lớn nên anh đến đây cũng là chuyện đương nhiên.
Cố Triển Phi biết cậu chẳng có ấn tượng gì nên lên tiếng dò hỏi:"Biết vì sao tôi đưa em đến đây không?"
Nhớ lại nơi này vào khoảng thời gian trước, một bài viết trên diễn đàn trường hiện lên trong đầu cậu. Đó là hình ảnh Cố Triển Phi đang ngồi trước quán Net chăm chú nhìn màn hình, mà vị trí của ghế ngồi ấy lại là đối diện cậu. Trì Lạc "A" một tiếng, mắt sáng bừng nhìn anh:
"Có phải khoảng hơn một tháng trước chúng ta đã gặp nhau ở đây không?"
Bước chân của Cố Triển Phi khựng lại, anh nghĩ thầm trong đầu:"Em biết sao?"
Nhưng anh chưa kịp nói ra thì thắc mắc của anh đã được giải đáp:"Có sinh viên nữ thấy anh ở đây nên đã chụp đăng lên diễn đàn đó! Em quên mất."
Cố Triển Phi cười gằn, anh búng nhẹ vào trán của cậu, khẽ mắng một tiếng:"Ngốc." rồi kéo cậu đi. Trì Lạc không hiểu vì sao anh lại cư xử như thế nhưng vẫn bước theo anh.
Vì quen biết chủ quán nên Cố Triển Phi thuận lợi đặt một phòng tình nhân mà không gặp bất kì trở ngại gì.
Phòng tình nhân có ưu điểm là rất riêng tư, đã thế ghế ngồi vừa êm vừa rộng, máy tính cũng là loại tốt, đường truyền mạng thì khỏi phải bàn. Nói chung nó có tất cả mọi yếu tố mà một game thủ cần.
Từ trước đến giờ Trì Lạc chỉ thuê máy loại thường bên ngoài mà thôi chứ chẳng bao giờ thuê phòng tình nhân cả nên khi trông thấy mọi sự tiện nghi của nơi này cậu không khỏi trầm trồ.
Cố Triển Phi đẩy cậu ngồi xuống ghế, anh ngồi vào ghế bên cạnh rồi khởi động máy, trong lúc chờ đợi, anh quay sang hỏi cậu:
"Em muốn chơi gì?"
"Tinh Hà Điệp Mộng."-Trì Lạc đáp ngay tắp lự mà chẳng thèm suy nghĩ.
(Chỉ đăng tải duy nhất tại Noveltoon_ id: Túc Họa Mặc Nhiên)
Cố Triển Phi không ngạc nhiên đối với câu trả lời của cậu, anh nháy chuột vào tựa game "Tinh Hà Điệp Mộng" trên màn hình máy tính, giao diện đăng nhập hiện ra, Cố Triển Phi chuẩn bị nhập chữ thì khựng lại, anh hỏi cậu:
"Em có muốn dùng tài khoản của anh không?"
"Hả?"- Trì Lạc đang nhập tên tài khoản thì dừng tay:"Nhưng nếu vậy thì anh chơi tài khoản nào?"
"Của em."-Cố Triển Phi đáp.
Đổi tài khoản như vậy chẳng có gì là bất thường cả, dù sao hai người cũng đã là người yêu của nhau, đã vậy Cố Triển Phi còn ngồi bên cạnh cậu chơi game nên đương nhiên cậu chẳng lo về vấn đề mất tài khoản, bởi nếu lo lắng thì người nên lo phải là Cố Triển Phi. Nhưng điều khiến Trì Lạc băn khoăn chính là vì tài khoản của mình, cậu rất ít khi nạp tiền vào game nên hầu như tất cả trang phục cậu mặc trên người đều là quà do tham gia sự kiện được nhận. Còn vũ khí là do cậu thức mấy ngày mấy đêm để cày, cậu chỉ sợ rằng tài khoản của mình chẳng có gì thú vị nên khiến anh chán mà thôi.
Cố Triển Phi nào đọc được suy nghĩ của cậu, thấy cậu trong đáp lời anh cũng chẳng ép buộc:
"Em không muốn cũng không sao."
"Không phải, anh vào đi."- Trì Lạc nhanh tay đăng nhập vào tài khoản của mình rồi đứng dậy nhường chỗ ngồi cho Cố Triển Phi.
Cố Triển Phi cũng đăng nhập vào tài khoản của mình rồi đứng dậy, anh ngồi vào ghế của Trì Lạc, nói:"Tài khoản của tôi cũng là của em, em muốn làm gì cũng được."
"Nếu vậy thì em tiêu sạch số kim nguyên bảo trong tài khoản của anh nhé? Tiện thể bán luôn trang bị phẩm đỏ của anh nhé?"- Trì Lạc bật cười trêu chọc anh.