Vương Cường bước qua ngưỡng cửa của xưởng thủ công, nơi không khí ẩm ướt từ bên ngoài nhanh chóng bị thay thế bởi sự oi bức và mùi hăng của sơn mài phủ lên bề mặt gỗ.
Cơn mưa nhẹ ngoài trời bắt đầu rơi lách tách, hòa quyện với làn khói mỏng từ các ống khói của động cơ hơi nước. Những âm thanh của xưởng vang lên khắp nơi, từ tiếng bánh răng quay đều, tiếng hơi nước phì phò, cho đến tiếng đục gỗ mạnh mẽ của các thợ thủ công.
Mọi người trong xưởng đều ngạc nhiên khi thấy Vương Cường xuất hiện đúng hẹn, bất chấp thời tiết ngày càng tệ đi.
Mặt trời đã biến mất hoàn toàn sau những đám mây xám xịt, và tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái nhà càng làm cho không gian thêm ảm đạm. Nhiều thợ thủ công đã nghĩ rằng ngài cố vấn có thể sẽ hoãn chuyến thị sát này.
Một vài người lén nhìn ra ngoài trời mưa rồi quay trở lại công việc, trong lòng thầm thán phục sự kiên định và đúng giờ của Vương Cường.
Vương Cường không phải là người dễ dàng bị ảnh hưởng bởi thời tiết hay hoàn cảnh bên ngoài. Hắn luôn đặt công việc lên hàng đầu, và điều đó đã trở thành lý do khiến nhiều con quỷ làm việc trong tòa thị chính, cũng như các thợ thủ công, kính nể hắn.
Bước chân của hắn vang lên đều đều trên sàn gỗ cứng của xưởng, từng bước tiến của hắn như hòa vào nhịp điệu của những cỗ máy đang vận hành.
Maylor lặng lẽ đi theo Vương Cường, đôi mắt chăm chú theo dõi từng hoạt động diễn ra xung quanh. Xưởng thủ công không chỉ là nơi sản xuất, mà còn là một phần trong hệ sinh thái kinh tế trọng yếu mà Vương Cường đang dày công xây dựng.
Bước chân chậm rãi nhưng chắc chắn của Vương Cường dường như mang theo cả sức nặng của trách nhiệm và kỳ vọng.
Ở phía bên kia xưởng, một thợ thủ công cấp 8 với dáng người cao lớn, mái tóc điểm bạc, nhanh chóng tiến tới.
Đôi mắt hắn sáng lên khi nhìn thấy Vương Cường.
"Ngài cố vấn!" Tên thợ có phần ngạc nhiên cúi đầu chào, giọng nói trầm ấm vang lên giữa không gian ồn ào. "Mừng là ngài đã đến"
Vương Cường khẽ gật đầu, ánh mắt sắc bén quét qua những chi tiết nhỏ nhặt nhất của xưởng.
"Được rồi, thời gian có hạn, ta muốn xem tình hình sản xuất. Công việc thế nào rồi?"
Tên thợ thủ công – Renud – không để chậm trễ, nhanh chóng rút ra một tệp giấy tờ từ túi áo.
Hắn cẩn thận trình bày từng bước một, báo cáo về các khâu chế tác, từ việc gia công nguyên liệu cho đến lắp ráp thành phẩm.
"Tiến độ công việc vẫn theo kế hoạch, thưa ngài. Tuy nhiên, trận mưa tối qua đã khiến một số máy móc gặp sự cố do không được bảo trì đúng cách. Chúng tôi đã điều động các thợ cấp 5 và 6 để sửa chữa và đảm bảo không ảnh hưởng đến tiến độ chung."
Vương Cường cau mày nhưng không tỏ ra quá khó chịu. Hắn hiểu rằng việc đôi lúc có trục trặc là điều không thể tránh khỏi trong quá trình sản xuất lớn như thế này.
"Bảo trì là công đoạn cần đặc biệt chú trọng. Không được lơ là, ngay cả khi công việc bận rộn nhất. Nếu có bất kỳ sai sót nào trong việc vận hành, cả chuỗi sản xuất sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng."
Renud gật đầu lia lịa, ghi nhớ những chỉ đạo cẩn trọng của Vương Cường.
Cả hai tiến tới khu vực chuyên biệt, nơi những chiếc bàn tính gỗ mà Vương Cường gợi ý đang được hoàn thiện. Khu vực này đông đúc hơn với những thợ thủ công cấp 6 chăm chỉ làm việc.
Các thanh gỗ mịn màng được chọn lọc cẩn thận, lắp ghép với những hạt tính toán sáng bóng, tạo nên những chiếc bàn tính vừa bền bỉ, vừa thẩm mỹ.
"Thưa ngài, đây là một trong những sản phẩm chiến lược của xưởng chúng tôi." Renud tự hào giới thiệu.
"Bàn tính này đã nhận được nhiều đơn hàng từ các thương gia lớn trong và ngoài thị trấn, sau khi họ biết công dụng của thứ này. Các thanh gỗ được lựa chọn với độ bền cao, còn các hạt tính toán được làm từ vật liệu nhẹ, giúp người dùng dễ dàng thực hiện các phép toán nhanh chóng."
Vương Cường cầm lên một chiếc bàn tính, cảm nhận độ mịn của gỗ và cách các hạt tính toán lướt nhẹ trên thanh. Ánh mắt hắn ánh lên sự hài lòng, nhưng không quá vồ vập.
"Chất lượng thế nào? Đã kiểm tra kỹ lưỡng chưa?"
Renud mỉm cười đáp.
"Tất cả đều đã qua quy trình kiểm tra nghiêm ngặt, thưa ngài. Độ bền và độ chính xác đã được đảm bảo. Chúng tôi không để bất kỳ sản phẩm nào ra khỏi xưởng mà không đạt tiêu chuẩn."
Vương Cường gật gù, miệng nhếch lên một nụ cười nhẹ nhưng đầy ẩn ý.
"Có những sản phẩm đủ tốt để hài lòng khách hàng, nhưng cũng cần khéo léo để họ còn quay lại. Nếu sản phẩm bền quá, khách hàng có thể sẽ quên mất đường quay trở lại."
Renud bật cười, nhận ra sự tinh tế trong lời nói của Vương Cường. "Ngài cố vấn nói phải, tôi sẽ lưu ý."
Sau khi trao đổi về bàn tính, Vương Cường tiếp tục yêu cầu thêm một món đồ khác – một chiếc bình đựng sữa.
"Ta cần hai chiếc bình có miệng rãnh xoắn nhô ra, còn nắp thì thụt vào, hai cái phải khớp với nhau để có thể đậy kín lại."
Vương Cường vừa mô tả vừa chỉ một tên thợ tinh chỉnh, hắn chuẩn bị làm một ít dụng cụ để dút cho mấy con cún con uống sữa. Nhưng sau khi thấy sản phẩm, hắn tỏ ra hài lòng quang sang nói với quản lý xưởng.
"Có lẽ đây sẽ là một sản phẩm phụ trợ khá hay ho, nếu làm tốt, ngươi có thể xem xét đưa vào danh mục hàng hóa của xưởng."
Renud cẩn trọng ghi chú lại yêu cầu, đôi mắt sáng lên với ý tưởng mới.
"Ngài yên tâm, tôi sẽ đảm bảo hoàn thiện đúng yêu cầu. Nếu thử nghiệm thành công, chúng tôi sẽ phát triển thêm mẫu mã cho sản phẩm này."
Vương Cường hài lòng, gật đầu với Renud trước khi quay sang Maylor.
"Ngày mai, ngươi liên hệ với trưởng phòng công chính, yêu cầu họ kiểm tra lại hệ thống thoát nước và chiếu sáng của các khu xưởng. Chúng ta cần đảm bảo mọi thứ hoạt động trơn tru, không để bất kỳ sự gián đoạn nào ảnh hưởng đến nền kinh tế."
Maylor nhanh chóng ghi chép, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.
"Đã rõ, thưa ngài."
Trước khi rời khỏi xưởng, Vương Cường dành vài phút đi dạo qua các khu vực sản xuất khác. Mỗi bước đi của hắn dường như đều được tính toán, từng cái nhìn sắc bén dõi theo những chi tiết nhỏ nhất của xưởng.
Các thợ thủ công chăm chỉ làm việc, từ những tên thợ mới vào nghề đến những thợ bậc cao, ai cũng tỉ mỉ trong từng khâu công việc của mình.
Khi Vương Cường cùng Maylor bước ra khỏi xưởng, cơn mưa ngoài trời đã bắt đầu nặng hạt hơn. Dưới làn mưa ấy, xưởng thủ công vẫn tiếp tục vận hành, như một chiếc máy lớn không ngừng chuyển động, nhờ vào những bàn tay cần mẫn của các thợ thủ công và sự dẫn dắt tinh tế của kẻ đứng đầu.
Vương Cường khẽ nở một nụ cười nhẹ, trong đầu đã vạch ra kế hoạch tiếp theo để đưa nền kinh tế phát triển mạnh mẽ hơn nữa.
Maylor bước nhanh theo sau, biết rõ rằng công việc tiếp theo đang chờ đợi họ ở xưởng khác.
Cơn mưa đã nặng hạt hơn khi Vương Cường và Maylor rời khỏi xưởng thủ công, nhưng chẳng mấy chốc trời bắt đầu ngớt dần. Con đường lát đá phía trước dường như sáng lên một chút dưới ánh đèn lờ mờ của những ngọn đèn đường.
Tiếng bước chân của họ vang vọng trong không gian yên tĩnh, như nhịp điệu đều đặn của sự chuyển động không ngừng nghỉ giữa những nhiệm vụ quan trọng.
Vương Cường nhìn qua vai Maylor, đôi mắt thâm trầm nhưng lại ẩn chứa sự tập trung không ngừng. Trên vai hắn là trách nhiệm duy trì và phát triển nền kinh tế của vùng đất này, và không có chỗ cho sự chậm trễ hay sai lầm.
Sau khi hoàn thành việc kiểm tra tiến độ tại xưởng thủ công, điểm đến tiếp theo của họ là xưởng vải – nơi đang phát triển một loại vải mới từ cây Velora, một nguồn tài nguyên đầy tiềm năng.
Loại cây này có thân mềm dẻo, phát triển nhanh chóng chỉ trong vài ngày, đặc biệt ở vùng đất màu mỡ.
Lá của nó có thể được sử dụng để sản xuất giấy nhờ vào cấu trúc sợi mịn, còn thân cây chứa các sợi dài và chắc chắn, thích hợp để dệt vải.
Cây Velora thường được trồng trong các khu vực rộng lớn, và có thể thu hoạch quanh năm do tốc độ phát triển vượt trội.Chỉ có một nhược điểm là loại cây này rất hại đất vì khả năng hút c·hết dinh dưỡng để phát triển nhanh chóng của nó.
Xưởng vải nằm cách biệt khỏi khu dân cư, xa khỏi những con phố đông đúc và nhộn nhịp. Lý do nằm ở những quy trình phức tạp sử dụng chất hóa học để dệt và nhuộm vải, mà Vương Cường không muốn ảnh hưởng đến môi trường xung quanh.
Khi họ đến nơi, cảnh tượng hiện ra trước mắt là một dãy dài những dàn phơi treo đầy xác đập dạp của cây Velora. Dưới tác động của cơn mưa, phần nhựa cây Velora đang được làm sạch một cách tự nhiên.
Đó là một bước trong quy trình mà người ta tận dụng cả yếu tố tự nhiên để tối ưu hóa sản xuất.
Vương Cường ngắm nhìn cảnh tượng ấy một lúc, rồi chậm rãi bước vào bên trong xưởng vải. Không gian nơi đây tuy không lớn như xưởng thủ công, nhưng được sắp xếp gọn gàng, hiệu quả.
Khác với không khí nặng nề của máy móc và động cơ của xưởng thủ công, xưởng vải lại là một không gian ấm áp hơn, với mùi thơm thoang thoảng của cây cỏ tự nhiên.
Các khung dệt lớn trải dọc theo tường, nơi những công nhân tỉ mỉ kéo dãn sợi từ cây Velora và dệt thành những tấm vải thô.
Maylor quan sát từng chi tiết, ghi chép cẩn thận vào sổ tay. Vương Cường bước chậm về phía những thợ dệt đang làm việc, ánh mắt quan sát từng động tác tinh tế của họ.
Mặc dù một số công đoạn được thực hiện bằng máy móc, nhưng nhiều phần quan trọng vẫn phụ thuộc vào đôi bàn tay lành nghề của các công nhân.
Một nhóm công nhân đang tập trung thử nghiệm một loại vải mới ở khu vực trung tâm. Những tấm vải màu xám nhạt, hơi bóng nhẹ, được xếp thành từng chồng gọn gàng trên bàn làm việc.
Vương Cường bước tới gần, cầm lên một tấm vải và cảm nhận bằng tay. Loại vải này mỏng nhưng cực kỳ chắc chắn, đúng như lời đồn về cây Velora.
"Loại vải mới này đã đạt đến giai đoạn nào trong quy trình thử nghiệm?" Vương Cường lên tiếng, giọng nói không quá lớn nhưng đầy uy quyền.
Một công nhân trưởng phụ trách ca tối, khuôn mặt nghiêm túc nhưng toát lên vẻ tự hào, nhanh chóng tiến đến bên cạnh hắn.
"Thưa ngài, loại vải từ cây Velora đang ở giai đoạn thử nghiệm cuối cùng. Chúng tôi đã kiểm tra độ bền và khả năng chịu lực, cả hai đều vượt xa yêu cầu ban đầu. Đặc biệt, vải này còn có khả năng chống thấm nhẹ, phù hợp để chế tác các loại áo lạnh như ngài từng mô tả."
Vương Cường khẽ gật đầu, tỏ vẻ hài lòng nhưng không tỏ rõ sự ngạc nhiên.
"Tốt lắm. Nhưng đừng quên rằng chất lượng phải luôn đi đôi với khả năng sản xuất đại trà.”
“Chúng ta không chỉ cần một loại vải bền chắc, mà còn phải đảm bảo quy trình sản xuất được tối ưu hóa. Một sản phẩm tốt nhưng khó sản xuất sẽ không mang lại lợi ích lâu dài."
Công nhân trưởng nghiêm túc lắng nghe, trong ánh mắt lộ rõ sự kính trọng và cẩn trọng trước những lời khuyên từ Vương Cường.
"Chúng tôi sẽ điều chỉnh quy trình để đáp ứng yêu cầu của ngài."
Vương Cường tiếp tục đi dạo quanh xưởng, tay hắn khẽ lướt qua những tấm vải đang chờ được kiểm tra. Hắn không chỉ nhìn thấy tiềm năng của cây Velora trong việc dệt vải, mà còn nhận ra cây này có thể được khai thác nhiều hơn nữa.
Lá cây có thể được sử dụng để sản xuất giấy, và ngay cả phần rỗ cây cũng có thể có công dụng trong các lĩnh vực khác.
Một kế hoạch phát triển bền vững bắt đầu hình thành trong đầu hắn, khi hắn hình dung ra một hệ sinh thái sản xuất khép kín, nơi không một phần nào của cây Velora bị lãng phí.
Sau khi hoàn tất việc kiểm tra quy trình chế tác vải mới, Vương Cường quay trở lại khu vực chính và trao đổi với công nhân trưởng về một vài phương án tối ưu hóa quy trình sản xuất.
Hắn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc không ngừng cải tiến và phát triển sản phẩm từ cây Velora.
Với loại vải mới này, Vương Cường nhìn thấy tiềm năng không chỉ dừng lại ở việc cung cấp cho địa phương, mà còn có thể xuất khẩu ra các vùng đất khác, tạo ra nguồn thu nhập lớn cho cả cộng đồng.
Khi Vương Cường và Maylor rời khỏi xưởng vải, cơn mưa đã ngớt hẳn. Không khí bên ngoài trở nên trong lành và thoáng đãng hơn, với những đợt gió nhẹ thổi qua.
Bầu trời đêm sau cơn mưa trông sáng sủa hẳn, mặc dù vẫn còn vương lại chút hơi nước trong không khí.
Dù có chút mệt mỏi sau một ngày dài, nhưng Vương Cường vẫn thấy hài lòng với những gì đã đạt được. Những bước tiến trong việc phát triển sản phẩm từ cây Velora sẽ mở ra nhiều cơ hội hơn cho tương lai, không chỉ cho hắn mà còn cho cả vùng đất này.
…
Cảm ơn bạn DeathTNB, Lương Hiếu 321 và bạn Mão a mướp đã ủng hộ và đề cử ạ.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.