Bảy năm trước gặp nhau, cô đã vô tình đến mức nhận hết sai trái vào mình, rồi ra quyết định nạo bỏ đứa bé theo kế hoạch để hành hạ anh, trên đời này tàn nhẫn nhất là gì chắc hẳn anh không thể biết được đúng không? Là khiến người ta tưởng rằng mình có tất cả, nhưng cuối cùng mới phát hiện ra là đã lầm to mất rồi, chắc không anh không biết mất là thế nào đâu? Tương lai sụp đổ trước mắt anh cũng chẳng thể nếm trải được đâu? Cô chưa bao giờ yêu anh cả, đó chính là lời cô nói, cô nói tất cả đã hết rồi. Nhưng anh có biết không, anh chẳng thể hiểu nổi cô, lại càng làm tổn thương cô.
Bảy năm sau, khi gặp lại cô nói với anh là mười vạn, cô lại dùng cái ngữ khí như bảy năm trước đối diện với anh. Thật buồn cười anh không phải Romeo, cô càng không phải là Juliet thì sao có chuyện cách xa nhau như thế vẫn còn yêu nhau, vẫn còn nhớ đến nhau. Cô đối với anh là cần tiền, còn tình yêu cô không cần tới, cũng không màn tới nữa. Cô phải hành hạ anh vì những hận thù trong quá khứ năm xưa!