Nhìn rõ là có thành ý xin lỗi…còn nữa người đưa mình về là Đoàn Thiếu Dương!nếu chậm một tí chắc mình phơi thây nơi đó.
“Lần sau em không được đi đến nơi vắng vẻ,nếu không phải là anh thì em sẽ ra sao”
“Mọi chuyện không phải do anh à” cô vặn vẹo trả lời rồi đưa đôi mắt lên trần nhà,như đang không quan tâm hắn
“Anh xin lỗi,…nhưng em đang ghen?”hắn ngồi dịch lại gần hơn,sau đó áp sát mặt,miệng cô đang ngậm ngụm cháo chưa kịp nuốt thì xém tí phun ra vì câu nói của hắn
“Ực,tôi không thèm ghen…có ma mới ghen”
“Thế em không thích nhìn thấy anh với người phụ nữ khác à?”
“Không” hớ lời,Vương Thừa Nhi kéo gối để nằm xuống vì lỡ lời…đôi má đỏ phụng phịu như oan ức
“Em không ghen,nhưng em không thích như vậy à?” Đoàn Thiếu Dương cười mỉm xong kéo cô ngồi dậy ôm cô vào lòng…
“Nhìn em đi,gim kim đầy người “ cô ngất xỉu,phải truyền dịch vì thể chất quá yếu rồi…vết thương cũ chưa lành lại đến vết mới
Vương Thừa Nhi ngớ ngẩn bởi lời trách móc của hắn,đôi mắt to tròn của cô nhướng lên một tí vì giống Josn ngày xưa…lúc nào cũng coi cô là nhất…
“Anh có thể nói kế hoạch cụ thể với tôi được không?”
“Không,em sẽ biết sớm thôi”
“Lần sau không được hư hỏng như vậy nghe chưa” Đoàn Thiếu Dương véo nhẹ mũi của cô rồi trách yêu
“Uhm”
“Tôi muốn thăm bà được không?”
“Hôn đi anh sẽ đưa em đi”
Vương Thừa Nhi hơi ngại một tí,nhưng cũng đưa đôi môi nhợt nhạt của mình lên áp vào mặt hắn,rồi một tiếng chụtx nhỏ khiến hắn hài lòng
“ Để vài hôm em ổn,anh sẽ đưa em đi.”
“Anh…” trúng kế …
Hắn đỡ cô nằm xuống “ngoan nào,anh hứa thì không nuốt lời”
Lúc trước vì trải qua quá nhiều chuyện nên cô chưa thể nhìn thấy rõ tấm lòng của Đoàn Thiếu Dương,bây giờ cả nhà họ cưu mang chị em cô,còn ở bên cạnh chăm sóc cho cô,đã đến lúc nên tin tưởng anh ấy…
“Dương,nếu em không thể lấy lại được vị trí Tiểu thư họ Tống,anh có còn muốn lấy em không.”
“Anh vẫn yêu em như năm năm trước,anh yêu Vương Thừa Nhi,chứ không phải tiểu thư Tống Thừa Nhi” gương mặt đẹp nam tính có chút nghiêm nghị trong lời nói,khiến cô cũng cảm thấy an tâm.
Cô mỉm cười hạnh phúc”chúng ta làm lại từ đầu nha”
“Uhm,chúng ta tiếp tục,vì đã bỏ lỡ khoảng thời gian qua”hắn khom người hôn lên trán cô
“Cạch” “mẹ con đã bảo đừng đẩy con cơ “ “hi hi”
Rose và Dư Hy xô cửa đẩy vào…hai người họ lén xem phim tình cảm ước ác …nhưng tới đoạn cao trào thì Dư Hy không nhìn rõ lỡ tay đẩy Rose xông vào…
“Mẹ à!con không lấy được vợ một phần do hai người đó”
“À,ta chỉ đi ngang qua…thấy Nhiên Nhiên định đi vào thì ta,thôi ta đi đây.ba của tụi con tìm rồi”
Đoàn Phu nhân đi trước,để lại Đoàn Khả Nhiên đứng trơ trọi nhìn …”em tới thăm chị,tỉnh rồi thì em không làm phiền,anh hai xuống ăn sáng nha”
“Cút”
Mặt Đoàn Thiếu Dương đỏ như quả cà chua,”Nhi,em nghỉ ngơi đi,anh có việc ở công ty”
Hắn kéo chăn đắp lên người cô rồi bước ra ngoài
Vừa xuống ngồi vào bàn thì người bạn tốt mang tên Gió Hạ đã thổi ai đó ngồi kế bên
Mặt Đoàn Khả Nhiên không có chút mùa xuân
“Con chào mẹ”
“Ngoan,ăn sáng đi con hôm nay tụi con có việc gì à”
“Tụi con có hẹn đến công ty giải quyết một số chuyện”
“Tối qua mấy đưá tìm Nhi Nhi cả đêm không nghỉ thêm chút đi”
“Tụi con sức trai mẹ đừng lo” phong Hạ nói một câu lại đưa mắt nhìn Đoàn Khả Nhiên một cái,cứ như đang dò ý người đẹp
Đoàn Khả Nhiên Vẫn ung dung ngồi ăn,không nói không rằng gì cả…
“Em ăn món này đi” Phong Hạ gắp thức ăn bỏ vào đĩa của cô…
“Con no rồi mẹ” cô đứng dậy không nói gì chỉ im im lấy áo khoác rồi đứng lên ra xe có quản lý ngồi chờ sẵn
“Em không đợi tôi đưa em đi,dù gì cũng cùng đến công ty”
“Tôi có chân,hơn nữa tôi không muốn dính scandal với người lạ không tiếng tăm” cô tỏ rõ thái độ khinh thường Phong Hạ ra mặt
Nhưng ngồi trước mặt hai tiền bối và Dương,Phong Hạ lại mỉm cười tỏ rõ thái độ thích thú
“Thích không”Đoàn Thiếu Dương ục mặt ra đe doạ cái tên đào hoa
“Thích,à ý tôi là em ấy rất trẻ con,giận dai dễ sợ”
“Cậu mà làm gì khuất tất sau lưng tôi,thì cái lưỡi mỏng không còn giữ ở vị trí đó,cậu có thể trêu phụ nữ trên đời này,nhưng với em gái tôi thì cậu né đi”
“Tôi không đùa,cậu có hiểu thế nào là tiếng sét ái tình không?” Phong Hạ dám nói ra tình ý của mình trước mặt người nhà,ai cũng trố mắt nhìn…
“Cậu không đùa chứ Hạ” gương mặt Đoàn Thiếu Dương đanh lại,ngồi nhìn thẳng vào gương mặt Phong Hạ,nếu Hạ không phải là người anh em vào sinh ra tử của Đoàn Thiếu Dương thì chắc chết ngạt bởi ánh nhìn đấy rồi
Dư Hy võ tay rõ lớn” được,mẹ tán thành…nếu con nghiêm túc thì hãy đuổi theo đi”
“Dạ” Phong Hạ đứng bật dậy bỏ ngoài tai lời của Thiếu Dương
“Tôi chưa nói xong mà,cậu chán sống rồi đứng lại cho tôi chưa,cậu mà đụng vào em tôi là tôi rút xương sống cậu đấy”
Ông bà Đoàn ngồi nhìn theo lắc đầu,”tuổi trẻ tràn đầy năng lượng tích cực thật”
Phong Hạ mở cửa xe của Đoàn Khả nhiên ngồi vào ghế sau bên cạnh cô”ra khỏi xe,nếu không tôi đạp anh rớt ra ngoài đấy”
Vừa nói thì đoàn khả nhiên đưa chân ra bị Phong Hạ túm gọn,”anh có bỏ ra không thì bảo,đồ dê cụ”
Phong Hạ bỏ chân cô ra nhưng lại ưỡn người về sát cô,mặt đối mặt hơi thở phả vào nhau đến ngượng chín mặt,Đoàn Khả Nhiên im lặng bốn mắt nhìn nhau,xe được chạy lúc nào cả hai không hay… qua một con dốc và đoạn eo,bác tài cũng không muốn làm khó họ,nhưng đoạn đường gấp khúc khiến xe nghiêng về hướng Đoàn Khả Nhiên,hai đôi môi mềm mỏng một lần nữa lại chạm vào nhau
Nhịp thở của Đoàn Khả Nhiên gấp gáp,đôi má đỏ như quả cà chua…