Nơi Xa Nhất Là Ngay Bên Cạnh

Chương 24: Bị ăn (1)



Nhìn vào đôi mắt thâm thúy của nam nhân, Lâm Văn Tịch không biết nên làm thế nào, cứ như thế liền gật đầu. Hình như từ khi gặp phải nam nhân này, lực kháng cự của cậu hoàn toàn bị mất hết, ngay cả lần kia sau khi anh dùng sức mạnh cưỡng ép cậu cũng đã bị luân hãm vào trong đó.

Không nghĩ tới cậu bé sẽ thật sự gật đầu, không biết vì sao Lê Diễm lại cảm thấy tâm tình mình thật tốt, tối hôm qua nhìn thấy hình như cậu ấy vẫn còn đang bài xích mình, sáng sớm hôm nay lại nháo đến ầm ĩ không được tự nhiên, anh cho là cậu vẫn còn tồn tại bóng ma tâm lý đối với mình. Tối qua lúc anh tìm nữ nhân phát tiết không hề cảm thấy thoải mái mà trái lại càng thêm khó chịu, nếu như biết trước đứa nhỏ này sẽ sẵn sàng bằng lòng, hẳn là anh đã ăn cậu từ sớm rồi. Lê Diễm tà ác suy nghĩ.
Lê Diễm cười cười sau đó cởϊ qυầи của Lâm Văn Tịch ra, cầm lấy phân thân nho nhỏ của cậu, bắt đầu bộ lộng, kỳ thực lần trước bởi vì Lê Diễm bị *** giày vò, cũng không có khiêu khích đứa nhỏ này, phỏng chừng hồi ức về chuyện lần đó của cậu cũng không mấy tốt đẹp gì cho lắm. Đã vậy thì hôm nay, anh sẽ mang đến cho cậu một buổi tối thật tuyệt vời đi. Lê Diễm có tính khiết phích, nếu như trước đây có người nói cho anh biết có một ngày anh sẽ giúp một người con trai khác thủ giao, nhất định anh sẽ không chút khách khí mà tống người đó xuống địa ngục. Thế nhưng vào ngày hôm nay, khi Lê Diễm nhìn thấy chồi non của cậu bé, chẳng những không thấy dơ bẩn, hơn nữa anh lại còn cảm thấy phi thường đáng yêu, làm cho anh nhịn không được mà muốn đưa tay ra nắm lấy, khi dễ khi dễ nó, nhìn xem bộ dáng “khóc” ra của nó. Lê Diễm vừa nghĩ, ngón tay vừa bộ lộng, hơn nữa đầu ngón tay còn cố ý nhẹ nhàng lướt qua linh khẩu.
“A…ha… A… Dừng lại… Thật kỳ quái… A…” Lần trước Lê Diễm giúp mình lấy tay lộng cũng không có cẩn thận giống như bây giờ, hơn nữa chính mình cũng chưa từng lộng qua, căn bản là Lâm Văn Tịch không thể nào chịu nổi phần kᏂoáı ©ảʍ này.

“Nó khóc.” Lê Diễm lấy tay dính dính vào phần đầu đã bắt đầu rỉ ra một chút *** dịch, quay lại nói với Lâm Văn Tịch.

“Đừng… Đừng nói nữa…” Lâm Văn Tịch đỏ mắt, cậu hoàn toàn không nghĩ tới một người bình thường luôn lạnh lùng nghiêm cẩn khi ở trên giường sẽ lại nói như vậy.

Lê Diễm muốn bật cười, mình có nói cái gì rất thái quá sao? Mới chỉ như vậy thôi đã xấu hổ rồi, thật muốn biết khi mình nói những lời càng hạ lưu hơn nữa thì cậu ấy sẽ có phản ứng gì đây. Đứa nhỏ đơn thuần như vậy thực sự rất thích hợp để điều giáo a, nghĩ đến bộ dáng sau này cậu ấy sẽ chỉ động dục vì mình. Đột nhiên Lê Diễm lại sinh ra một ít ý niệm tà ác ở trong đầu, đương nhiên là hiện tại anh sẽ không nói cho Lâm Văn Tịch biết đâu.
Một bên vỗ về chơi đùa mặt trên, một bên Lê Diễm vén áo ngủ của Lâm Văn Tịch lên, quả nhiên thấy được hai đầu nhũ nhỏ đáng yêu, dường như cảm nhận được tầm mắt của nam nhân, xấu hổ đến khẽ run một cái. Nhìn thấy vậy bụng dưới của Lê Diễm càng thêm căng thẳng, anh không chút do dự mà cắn lên đó một cái.

“A! Đau…”

Sau khi cắn xong, nam nhân lại dùng đầu lưỡi phớt qua, Lâm Văn Tịch cảm giác như mình vừa bị cho ăn một roi vừa được cho ăn một viên kẹo vậy.

Nam nhân ngậm lấy một bên đầu nhũ hồng hồng ra sức mút, nghe được tiếng nước “chậc chậc” làm cho Lâm Văn Tịch cảm thấy ngượng ngùng đến cực điểm, chỗ đó lại không có sữa, bị nam nhân ngậm lấy mút như vậy… Thật kỳ quái a… Hơn nữa, hình như là anh còn muốn mút cho đến phá hư luôn vậy… Càng ngày càng sưng tới mức khó chịu…
“Ưm… a… A…” Nam nhân chỉ thích vỗ về một bên, dần dần khiến cho Lâm Văn Tịch cảm thấy chưa đủ, có chút bất an giãy dụa thắt lưng, cậu còn muốn càng nhiều hơn nữa. “Xoay thành như vậy, rất muốn sao?” Nam nhân đã biết rõ còn cố hỏi.

“A… A…ha… Người… Thật là khó chịu a…” Cậu bé không biết phải hình dung du͙© vọиɠ của mình như thế nào, chỉ cảm thấy bên kia đã ngứa đến không chịu được, bên này vừa sưng lại vừa nóng, chênh lệch quá lớn làm cho cậu cảm thấy rất kỳ quái…

“Là muốn tôi mút một cái sao?”

Nghe nam nhân nói ra lời trong lòng của mình, cậu bé bất chấp bối rối, giương đôi mắt to ngập nước ngước lên nhìn anh sau đó gật đầu.

“Chỉ cần em nói, đầu nhũ của em rất ngứa, muốn chủ nhân mút đầu nhũ của em giúp em gãi ngứa. Tôi sẽ lập tức mút giúp em.” Vào lúc này Lê Diễm lại nói ra một câu xấu xa như vậy.
Nghe thấy nam nhân muốn mình nói ra lời *** đãng như thế, còn muốn gọi anh là chủ nhân, phản ứng đầu tiên của Lâm Văn Tịch chính là lắc đầu. Thấy phản ứng của cậu bé, Lê Diễm cũng không gấp gáp gì, chỉ là dùng răng cọ xát lên đầu nhũ đã sưng lên kia sau đó liền thả ra, tay ngay cả chạm cũng không chạm vào bên còn lại, ngay cả bàn tay giúp cậu bộ lộng phía dưới cũng rút ra.

Vốn đang chìm đắm trong du͙© vọиɠ đột nhiên Lâm Văn Tịch lại bị đối đãi “vô tình” như vậy, chỉ cảm thấy thân thể nhất thời trở nên rất trống rỗng, hình như so với khi nãy muốn anh mút đầu nhũ bên kia của mình còn khó chịu hơn.

“Anh… Đừng có ngừng a…”

“Muốn tiếp tục sao? Vậy nói theo lời vừa nãy đi, tôi sẽ khiến cho cả hai đều cùng nhau thoải mái.”

Khóe mắt của Lâm Văn Tịch đã muốn chảy ra nước mắt luôn rồi, nhưng cuối cùng cậu vẫn là không đánh bại được sự giày vò của du͙© vọиɠ, mở miệng nói: “Đầṳ ѵú… Của em… Thật là ngứa… Muốn… Chủ nhân… Mút một cái… Vào đầu nhũ… Giúp em… Gãi ngứa… Còn có… Chỗ này thật là khó chịu…” Lâm Văn Tịch chỉ vào hạ thể của mình, sau khi nói xong cậu lại hận không thể vùi khuôn mặt đã đỏ bừng vào gối đầu, cặp mắt đã sớm nhắm lại thật chặt.
“Thực ngoan, tối hôm nay chủ nhân sẽ cố gắng thỏa mãn em.” Thanh âm mị hoặc của Lê Diễm vang lên ở bên tai Lâm Văn Tịch, không khác gì bị đầu độc cả, sau khi Lâm Văn Tịch nghe xong thanh âm khiêu khích kia liền không thể kiềm chế được.

Lê Diễm cắn lên đầu nhũ tuy bị quên lãng nãy giờ nhưng vẫn cương cứng như cũ, ở trong miệng gặm cắn, tay còn lại cũng nắm lấy một bên kia, chuyển động lên xuống.

“A… Nhột quá… A…ha…”

“Thoải mái sao?”

“Ưm… Thật… Thoải mái… A… a… Ưm…”

“Sưng đến lợi hại như vậy, có khi nào sẽ có sữa hay không a.” Nam nhân cười lấy tay xoa xoa hai cái địa phương đã hồng hồng kia. Trong chớp mắt mặt của Lâm Văn Tịch nóng đến không chịu được.

“Sao… Sao… Có thể… Tôi..” Tuy bản thân mình là một song tính nhân… Thế nhưng… Ngực cũng chưa từng phát dục a…
“Ha ha, nếu có sữa tôi sữa giúp em hút ra.” Nam nhân nói xong liền tiếp tục vùi đầu vào ngực của thiếu niên.

Tay cầm lấy phía dưới của Lâm Văn Tịch giúp cậu bộ lộng, còn muốn lấy dầu bôi trơn ở bên trong ngăn kéo ra, đổ lên trên nhằm tăng thêm kᏂoáı ©ảʍ.

“A… nha… A…” Dầu bôi trơn lành lạnh đụng vào phân thân nóng hổi của mình, khiến cho thân thể của Lâm Văn Tịch run lên, tùy vào cử động của nam nhân mang đến kᏂoáı ©ảʍ vô cùng cho cậu, đầu nhũ nhạy cảm ở phía trước bị kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ, khiến cậu cảm thấy từng đợt từng đợt tê ngứa truyền đến.

“A… A…ha… Không được… A…” Lâm Văn Tịch run rẩy kêu lên một cái sau đó bắn ra.

Cao trào qua đi làm cho gương mặt của Lâm Văn Tịch đỏ bừng, đôi môi hồng hé mở, ánh mắt mê ly, Lê Diễm nhìn thấy Lâm Văn Tịch như vậy chỉ cảm thấy bụng dưới trướng đến lợi hại, hận không thể lập tức vọt vào bên trong thân thể mà thao lộng cậu.
Nhìn thấy dịch thể bạch trọc của mình dính trên ngón tay xinh đẹp của nam nhân, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Văn Tịch liền đỏ lên, biết nam nhân có tính khiết phích, cậu nhanh chóng rút lấy khăn giấy trên đầu giường, “Xin lỗi…”

Lâm Văn Tịch vừa nói vừa giúp nam nhân chùi ngón tay.

“Không cần chùi.” Không nghĩ tới Lê Diễm lại bày ra biểu tình không sao cả mà cười cười, sau đó đưa một ngón tay đến bên cạnh đôi môi nhỏ nhắn đỏ tươi của Lâm Văn Tịch mà trêu đùa, “Nếm thử hương vị của mình đi.”

Mùi vị đắng chát lan tràn trong miệng, khiến Lâm Văn Tịch cảm thấy rất xấu hổ, cậu thế mà lại ăn… Sau đó nam nhân mô phỏng tư thế tính giao mà trừu sáp ngón tay ở trong miệng cậu chốc lát lại kẹp lấy đầu lưỡi mềm mại của cậu mà đùa giỡn, khiến Lâm Văn Tịch căn bản là không thể ngậm miệng lại được.
“Ưm… Hmm…”

Bởi vì bị đùa bỡn mà khóe miệng của Lâm Văn Tịch chậm rãi để lại nước bọt, có vẻ dị thường yêu mị, còn muốn chết hơn nữa là, sau đó Lâm Văn Tịch liếm liếm lên ngón tay của Lê Diễm, tưa lưỡi thật nhỏ xẹt ngang qua bụng ngón tay, cậu lại không biết rằng hành động này đã kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ thật sâu đến thần kinh yếu ớt của Lê Diễm. Không chịu được mà rút ngón tay ra, một lần nữa đẩy Lâm Văn Tịch trở lại trên giường, Lê Diễm trực tiếp đè lên người cậu.