Nơi Xa Nhất Là Ngay Bên Cạnh

Chương 25: Bị ăn (2)



Tách hai chân của cậu ra, nhớ tới bộ dáng giãy dụa lần trước của cậu bé, lần này Lê Diễm chỉ nhẹ nhàng thổi qua phía trên hoa huyệt của cậu, cũng không có chạm vào nó, mà là trực tiếp đổ dầu bôi trơn lên miệng hoa huyệt, dùng ngón tay chậm rãi xoa nắn phía trên dầu bôi trơn, đợi đến lúc bên ngoài ướŧ áŧ lại mềm mại, anh mới đâm một ngón tay vào trong.

“A…” Mặc dù đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng cảm giác có dị vật tiến vào khiến cho Lâm Văn Tịch hơi chấn động một chút, thân thể bắt đầu nhớ lại hồi ức đau đớn của lần trước, không khỏi có biểu hiện kháng cự…

“Lần này sẽ không làm đau em.” Lê Diễm biết cậu vẫn còn có chút sợ hãi, lần trước ra nhiều máu như vậy còn gì, bất quá bây giờ lý trí của anh cũng không còn lại nhiều lắm, thầm nghĩ muốn vọt vào hung hăng tàn sát bừa bãi một phen, nếu như không dựa vào hiện tại bôi trơn nhiều một chút, phỏng chừng anh sẽ lại làm cậu ấy bị thương mất.
Dầu bôi trơn này là của Hạ Quân Dương cho anh, nó đã trải qua xử lý đặc thù, bên trong có bỏ thêm một chút thành phần thúc tình, Lê Diễm đưa ngón tay chuyển động xoay tròn ở bên trong, rất nhanh nội bích nhạy cảm liền chịu không nổi, có thể là bởi vì tác dụng kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ của thuốc, trở nên càng ngày càng nóng, bắt đầu tê ngứa khó nhịn.

“Ưm… A…” Đột nhiên ngón tay thon dài của nam nhân ấn vào một chỗ, khiến cho toàn thân của Lâm Văn Tịch đều run lên, “A…ha… Đừng…”

Lê Diễm nhìn thấy chồi non của cậu vừa mới phát tiết qua một lần lại chậm rãi ngẩng đầu, liền biết được mình đã tìm đúng chỗ rồi. Vì vậy anh lại tiếp tục ấn xuống vài cái.

“A… nha… A… A…ha… Không…”

“Rất thoải mái đúng không?”

“A…ha… Em không biết… A…” Lâm Văn Tịch lắc đầu, chỉ cảm thấy từng đợt cảm giác kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ truyền đến từ chỗ đó, giống hệt với lần trước Lê Diễm làm ở phía sau, thậm chí lần này là càng sâu hơn nữa, vừa nóng lại vừa ngứa. “A… Không cần lại… Lại đâm vào đó…… A…”
Lâm Văn Tịch cảm thấy mỗi lần nam nhân chạm vào chỗ đó sẽ làm cho mình hưng phấn khó nhịn, chỉ có thể nói anh đừng chạm vào chỗ đó nữa mà thôi.

Lời nói của Lâm Văn Tịch không khỏi kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ đến Lê Diễm, anh khẽ nguyền rủa một tiếng “chết tiệt”, xé mở một cái áo mưa sau đó liền đeo vào phân thân đang cứng rắn đến phát đau của mình. Cảm giác ngón tay của nam nhân rời khỏi người mình, Lâm Văn Tịch mở một mắt ra, liền thấy được cự vật trong quần nam nhân, lần trước còn chưa nhìn rõ, lần này… Lúc cương lên còn lớn hơn rất nhiều so với lần đầu tiên nhìn thấy, trong tức thì khiến cho hai mắt của Lâm Văn Tịch trợn tròn hết cả lên, vật lớn như thế… Làm sao có thể tiến vào chỗ đó của mình được…

Nam nhân đặt cự vật của mình tại miệng huyệt của Lâm Văn Tịch.
“Đừng… Đừng mà… Quá lớn… Không chen lọt…” Lâm Văn Tịch hốt hoảng lắc đầu.

Nam nhân nở nụ cười, “Bảo bối, lần trước đều đã tiến vào, sao lần này lại không đi vào chứ?”

Trong chớp mắt mặt của Lâm Văn Tịch đỏ lên, đúng vậy… Lần trước còn tiến vào…

“Thế nhưng…”

“Ngoan… Đừng sợ…”

Nam nhân chỉ dùng đầu đỉnh một lần lại một lần ma sát vào miệng huyệt, nhưng lại chậm chạp không chịu tiến vào, dần dần, Lâm Văn Tịch cảm thấy bên trong của mình đã khó chịu lắm rồi, lúc dược vật phát tác rất nóng rất nóng, như có hàng ngàn con kiến bò qua vậy, ngứa đến thật là khó chịu, muốn có vật nào đó tiến vào khuấy lộng…

“Anh…” Trong mắt Lâm Văn Tịch hàm chứa nước mắt, bất an giãy dụa, tại sao mình lại biến thành như vậy, thật kỳ quái…
“Có phải em muốn không?”

Lâm Văn Tịch không muốn trả lời, nam nhân lại càng dằn vặt cậu. Ma sát vào miệng huyệt, nơi đó rất ngứa rất ngứa, nhưng thủy chung cũng không chịu thỏa mãn cậu. Bên trong sinh ra một loại trống rỗng khó diễn tả, rốt cuộc Lâm Văn Tịch cũng đỏ mắt lên tiếng.

“Em… Em nghĩ muốn…”

“Muốn cái gì?”

“Muốn… Em không biết…” Lâm Văn Tịch đã sắp khóc đến nơi, lấy tay che mắt lại, làm thế nào thì cậu cũng không thể nói được câu đó.

Lê Diễm ghé vào lỗ tai cậu, nhẹ nhàng nói: “Để tôi dạy cho em, muốn trở thành một người hầu giỏi, cần phải cố gắng học tập thật tốt nha. Nói là chỗ đó rất ngứa, muốn côn ŧᏂịŧ của chủ nhân tiến vào, tôi liền cho em.”

A a, tại sao lại có thể nói *** đãng như thế được! Toàn thân Lâm Văn Tịch đều trở nên đỏ bừng, lời nói như vậy… Sao cậu có thể nói ra! Hơn nữa nam nhân này, thời điểm dạy mình nói những lời *** đãng như vậy mà biểu tình còn không có một chút biến hóa, thanh âm cũng vẫn là ưu nhã như thế.
“Em… Em không muốn…”

“Không muốn hả?” Nam nhân cười đáp, sau đó trực tiếp rút phân thân rời khỏi miệng huyệt. “Như vậy chúng ta đắp chăn đi ngủ thôi.”

“Anh…” Lâm Văn Tịch đều đã mang theo thanh âm khóc nức nở, tại sao nam nhân có thể khi dễ cậu như vậy cơ chứ…

“Vẫn còn rất muốn đi?” Lê Diễm hôn hôn lên môi cậu, kỳ thực chính anh cũng đã muốn nhịn không được nữa rồi, tự bội phục mình có sức chịu đựng thật tốt, không ngờ rằng chỉ là vì trêu chọc đứa nhỏ này mà thôi.

“Nói đi… Nói xong tôi liền cho em… Vừa nãy không phải em cũng đã nói rồi sao, nói lại lần nữa cũng chẳng có gì khác cả.” Lê Diễm thấp giọng nói, ngón tay còn sờ qua miệng huyệt đang co rút từng đợt từng đợt của Lâm Văn Tịch, bởi vì *** mà phân bố ra một ít dịch thể, tiểu huyệt phía trên cũng đã trở nên ươn ướt. “Chỉ là chạm vào phía dưới một chút, thế mà mặt trên cũng đã ướt đến lợi hại như vậy a. Bảo bối em thật đáng yêu.”
Chỉ khi ở trên giường Lê Diễm mới có thể nói chuyện ôn nhu như vậy, thế nhưng lúc này đây Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy thật thẹn thùng mà thôi. Nhưng mà phía dưới thật sự là khó chịu, cả hai cái địa phương đều rất khó chịu, phân thân vừa mới phát tiết qua một lần cũng đã bắt đầu cương cứng.

“A…ha…” Cuối cùng thì cậu bé cũng không thể chịu đựng thêm được nữa, run rẩy mở miệng: “Em… Em rất là khó chịu… Em muốn… Côn ŧᏂịŧ… Của chủ nhân…… Tiến vào…”

“Thật ngoan.” Lê Diễm vừa nghe được lời của cậu, liền lập tức kéo hai đùi của Lâm Văn Tịch ra, sau đó chen đầu đỉnh vào, cảm giác trong nháy mắt bị nới rộng ra khiến cho thân thể của Lâm Văn Tịch chấn động. “Thật… Thật trướng… A…ha…”

Vừa tiến vào bên trong tiểu huyệt mị thịt đã sống chết quấn lấy đầu đỉnh cực nóng, giống như sợ anh sẽ rời đi vậy.
“Hừm… Đừng cắn chặt như vậy…” Nếu không phải anh biết đứa bé này rất ngây ngô, thực sự Lê Diễm sẽ hoài nghi là cậu ấy cố ý, thực đúng là một tiểu yêu tinh hại người mà.

Một phần dầu bôi trơn bị tràn ra bên ngoài cơ thể, Lê Diễm tiếp tục tiến vào. Đã được bôi trơn cho nên khi đi vào cũng dễ dàng hơn nhiều lắm. Nhìn tiểu huyệt hồng nhạt chậm rãi bị mình nới rộng ra, nếp nhăn dần dần bị xóa sạch, hình dạng cái miệng nhỏ nhắn hồng nhạt sống chết cắn lấy thịt heo bổng màu tím hồng, vô cùng mê người.

“A…”

Lâm Văn Tịch cảm thấy tiểu huyệt đang ngứa ngáy đến vô cùng của mình bị phân thân to lớn ma sát, sinh ra một loại cảm giác thỏa mãn.

“A… Thật là nóng…” Hành thể của nam nhân nóng đến không chịu nổi, khiến cho nội bích của Lâm Văn Tịch cũng nóng đến không thể nào co rút lại được.
Vào lúc cả côn ŧᏂịŧ đâm vào trong thân thể của Lâm Văn Tịch, trực tiếp đánh lên một điểm, đỉnh đến Lâm Văn Tịch thiếu chút nữa đã thất thanh.

“A… a… A…ha…”

“Rất thoải mái phải không?” Qυყ đầυ to lớn của nam nhân chậm rãi ma sát vào nơi đó, thế nhưng cũng không có vội vã chạy nước rút.

“A…ha… Thật là nhột… Đừng… Động… Như vậy… A…” Còn chưa rút cự đại ra, cảm giác ngứa ngáy lại xông đến, hết lần này tới lần khác nam nhân lại muốn ma sát nơi đó của mình, khiến cho Lâm Văn Tịch không biết phải làm sao, rất muốn nam nhân nhanh thỏa mãn mình, lại cảm thấy mình như vậy quá mức *** đãng, làm thế nào cũng không nói nên lời cầu khẩn.

Nhìn bộ dáng nam nhân khiêu gợi ghé vào trên người mình, nhất thời cậu cảm thấy địa phương bị lấp đến tràn đầy kia càng ngứa đến không chịu được.
“Sau này nhớ kỹ phải gọi tôi là chủ nhân.”

“A…” Nghe được nam nhân nói, đột nhiên thân thể Lâm Văn Tịch hưng phấn đến mức run lên, tuy rằng không phải chưa từng kêu nam nhân là chủ nhân, thế nhưng bị yêu cầu như vậy vẫn làm cho cậu cảm thấy rất ngượng ngùng.

“Chủ… Chủ nhân… Đừng như vậy…”

“Tiểu người hầu của tôi, muốn chủ nhân động sao?”

Lâm Văn Tịch từ từ nhắm hai mắt lại không dám mở ra, gật đầu. Lê Diễm hài lòng nắm lấy hai chân xinh đẹp của cậu, bắt đầu mãnh lực chạy nước rút.

“A… Không… A… Chậm… Chậm một chút…”

“Em kêu ai chậm một chút?”

“Chủ… Chủ nhân… A… Chậm một chút… A…ha… Ưm…”

Khóe miệng Lê Diễm nở nụ cười, mãnh lực thao lộng vào nơi đó của Lâm Văn Tịch.

“A… a…” Điểm nhạy cảm lại một lần nữa bị công kích, khóe mắt của Lâm Văn Tịch rơi xuống một giọt lệ.
“A…ha… A… Ưm… Đừng… Thật lớn… A… Chỗ đó… Không nên…”

“Chủ nhân… Từ bỏ… A… ”

“Nóng quá… A… Chỗ đó… A…ha…” Trong lúc lơ đãng thiếu niên phát ra thanh âm, không khác gì là loại thuốc kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ tốt nhất, khiến cho Lê Diễm càng thêm dùng sức chà đạp cậu. Sỉ mao (lông ở chỗ ấy ấy) theo động tác của nam nhân mỗi lần đều ma sát vào hoa huyệt nhạy cảm của Lâm Văn Tịch, phía dưới bị thao lộng mãnh lực, *** thủy ở mặt trên cũng chảy ròng ròng, càng ngày càng ngứa, muốn bị một vật vừa thô vừa nóng xỏ xuyên qua… Giúp cậu bớt ngứa…