Vị tiểu minh tinh họ Trình này khi vẫn còn là giới tính nữ, đã có thể đâm một kẻ khó chơi như nam chính một nhát dao đi đời, bây giờ chuyển giới thành đàn ông, Từ Trạch càng không dám trêu chọc y, vội vàng dặn dò: "Tôi bỗng nhiên không có hứng thú với Trình Dật nữa, cậu nói với bên công ty Hoa Thành là không cần đóng băng hoạt động của cậu ta, cũng đừng gây chuyện gì cả. Ngoài kia những minh tinh biết điều còn rất nhiều, cứ mặc kệ cậu ta đi."
Trong tiểu thuyết gốc, nam chính Dương Hạo Thiên là một nhân vật bá đạo nói sao làm vậy, cho nên Từ Trạch vừa dặn thế, trợ lý Vương ở đầu bên kia điện thoại cũng không hề nghi ngờ gì, chỉ nghĩ là hắn đã để ý người khác, liên tục vâng vâng dạ dạ, sau khi cúp máy liền chuyển lời cho bên công ty giải trí Hoa Thành về thái độ vừa nãy của Tổng giám đốc Dương.
Thần Sáng Thế Từ gọi xong cú điện thoại này, thở phào một hơi nhẹ nhõm, kết quả hắn còn chưa kịp nghĩ kỹ bước kế tiếp nên làm thế nào, cái cảm giác đau nhói ở tim đã lâu không xuất hiện lại lập tức kéo đến tìm hắn.
Thế là, đợi đến khi hắn tỉnh dậy từ cơn hôn mê, quả nhiên phát hiện ra mình lại cả người tr@n truồng nằm ở trên chiếc giường king size rộng lớn.
...Bức lương làm kỹ, đờ mờ cái cơ chế quay trở về ngu ngốc kia thế mà lại bắt hắn đi bức lương làm kỹ [1]!
Lần quay ngược thời gian trở về này, Từ Trạch cũng chỉ có thể làm theo sự phát triển cốt truyện của tiểu thuyết gốc, khi trợ lý Vương gọi điện thoại đến một lần nữa, hắn liền yêu cầu Trình Dật – người do nữ chính Trình Y Y chuyển giới thành – buổi trưa hôm nay tới phòng làm việc của hắn.
Đợi đến khi Từ Trạch dần dần bình tĩnh lại từ những sầu lo, hắn liền gọi tiếp một cú điện thoại nữa cho tài xế Tiểu Triệu – người hẳn là luôn sẵn sàng nghe lệnh, bảo cậu ta chở mình đi đến tập đoàn của nam chính Dương Hạo Thiên.
Bởi vì Dương Hạo Thiên được thiết lập là một nhân vật rất có máu mặt ở thủ đô, tiền tài và quyền thế đều không thiếu, tài sản nhiều đến mức tiêu mấy đời cũng không hết, cho nên Thần Sáng Thế Từ cũng không cần phải ép bản thân gắng sức chăm chỉ làm việc. Hắn chỉ tùy ý ký vài văn kiện quan trọng, sau đó chờ Trình nữ chính chuyển giới ghé thăm.
Ở trong tiểu thuyết gốc, Trình Y Y ban đầu được miêu tả là "Ngoại hình diễm lệ nhưng nội tâm vô cùng cao ngạo, trong giới giải trí là đại mỹ nhân hiếm có khó tìm", nếu không phải do cô mới vào nghề chưa được bao lâu, tính tình lại cố chấp, phỏng chừng sớm đã sớm bị người khác "quy tắc ngầm" rồi.
Cho nên trước khi Trình Dật đến, Từ Trạch đã không nhịn được lên mạng tìm kiếm hình ảnh của y, phải công nhận rằng vị nữ chính này sau khi thay đổi giới tính, giá trị nhan sắc vẫn không hề giảm đi một chút nào. Cho dù trong giới giải trí nhìn đâu cũng thấy những anh chàng đẹp trai, thì vị này muốn dựa vào gương mặt để kiếm cơm vẫn không vấn đề gì.
Đợi đến khi thấy Trình nghệ sĩ người thật bằng xương bằng thịt, nhìn đối phương ung dung ngồi lên ghế sofa dành cho khách, hắn càng không thể không thừa nhận, có những người ở ngoài đời so với trong ảnh còn đẹp hơn. Gương mặt anh tuấn kết hợp với một thân hình vô cùng hoàn hảo và đôi chân thon dài, cộng thêm phong thái vừa ngạo nghễ vừa tao nhã kia... Từ Trạch bỗng nhiên hiểu ra cụm từ "Hormones di động" [2] mà nhóm tác giả nữ hay nói rốt cuộc là có nghĩa gì.
Đù má, khó trách nam chính trong tiểu thuyết gốc của hắn xưa nay chỉ tìm phụ nữ, bây giờ lại để ý vị Trình nữ chính đã biến thành đàn ông này. Hắn vốn là một tên đực rựa bình thường không hứng thú với người cùng giới, mà khi nhìn thấy vị này còn không thể dời mắt đi chỗ khác, huống hồ là tên Dương Hạo Thiên vừa trăng hoa vừa lạm tình bi3n thái kia.
Thần Sáng Thế Từ không dám nhìn Trình Dật nữa, giả vờ cầm ly cà phê do vị thư ký cũng chuyển giới từ một cô nàng ngực khủng eo thon thành một anh chàng đẹp trai trắng trẻo bưng đến uống mấy hớp, trong lòng chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Đối mặt với nữ chính có khí chất còn áp đảo hơn cả nam chính, đối mặt với một người sắp bị "quy tắc ngầm" nhưng vẫn ung dung bình thản hơn cả kim chủ... Hắn có thể mở miệng ra nhắc được chuyện bao dưỡng mới là lạ đó!
Huống hồ hắn căn bản cũng không muốn chơi đùa hay bao nuôi người ta thật đâu được không?!
#Cơ chế trở về hãm hại ta!#
Đợi đến khi Từ Trạch uống xong hết ly cà phê, hai người vẫn chưa hề nói bất kỳ một câu nào.
Nhìn thấy trên mặt Trình Dật nở một nụ cười nhàn nhạt như đang khinh thường chế nhạo mình, hắn đành hạ quyết tâm, cuối cùng mở miệng nói trước: "Tôi thực sự không hề có hứng thú với cậu, cũng thực sự không hề muốn dùng cách đóng băng hoạt động để ép bức cậu làm cái gì cả. Tôi thật ra chỉ muốn xem thử cậu có phải là người luôn có quy tắc của riêng mình như trong lời đồn không thôi, nhân tiện muốn cho cậu thấy công ty Hoa Thành kia rốt cuộc coi trọng cậu đến mức nào. Cậu xem, hiện tại tôi mới hơi tạo áp lực một chút, bọn họ đã bỏ rơi cậu rồi."
"Thật lòng mà nói, tôi cảm thấy cậu là một người rất có tiềm năng, nếu bồi dưỡng tốt thì tiền đồ tương lai nhất định sẽ vô cùng sáng lạn, trở thành siêu sao hạng nhất trong vòng mười năm tới cũng tuyệt đối không thành vấn đề. Nếu cứ ở lại công ty giải trí Hoa Thành đó thì thực sự là quá lãng phí thiên phú của cậu." Từ Sáng Thế Thần ngừng một lát, nhìn thấy đối phương không cười nữa mà đã trở nên nghiêm túc, liền tiếp tục nói: "Thực ra tập đoàn Hạo Thiên chúng tôi hiện tại đang có ý định thành lập một công ty mới trên cơ sở thương mại bất động sản, tham gia vào lĩnh vực giải trí. Trong tương lai mấy năm sắp tới công ty sẽ đầu tư mấy bộ phim điện ảnh bom tấn, cũng sẽ mua vài bộ phim truyền hình chuyển thể tác phẩm nổi tiếng. Vậy nên, với tư cách là chủ tịch kiêm giám đốc điều hành tập đoàn Hạo Thiên, tôi bây giờ chân thành gửi lời mời đến cậu, không biết ngài Trình có muốn trở thành người nghệ sĩ đầu tiên ký kết hợp đồng về dưới trướng công ty giải trí của chúng tôi không? Phí bồi thường vi phạm hợp đồng của cậu và bên Hoa Thành chúng tôi sẽ thanh toán cho cậu, nếu như mấy năm sau công ty giải trí Hạo Thiên bước ra thị trường, tôi hứa cậu cũng sẽ nhận được một phần cổ phần gốc, trở thành cổ đông của công ty."
Từ Trạch ngoài mặt thì bình tĩnh, nhưng nội tâm vô cùng bồn chồn lo lắng, sau khi nói xong liền không nhịn được thầm khen ngợi sự thông minh của bản thân. Nhưng ngay khi hắn vừa định nghe xem Trình nghệ sĩ ngồi ở phía đối diện trả lời thế nào, thì một cơn đau tim quen thuộc lại kéo đến, hai mắt hắn bỗng chốc tối sầm rồi lăn ra hôn mê bất tỉnh.
Từ Trạch một lần nữa cả người tr@n truồng tỉnh dậy trên chiếc giường xa hoa rộng lớn, lần thứ ba đau lòng nhìn vật dưới thân chỉ nhỏ như thỏi son môi rồi mặc qu@n lót và quần áo vào, lại một lần nữa xử lý mấy văn kiện quan trọng, sau đó chờ đến Trình nữ chính chuyển giới đến gặp mặt.
Hai người bọn họ, một người muốn đi đường vòng nhưng lại bị cơ chế trở về ngăn chặn, cái việc "quy tắc ngầm" hắn thực sự không thể mở miệng ra nói được; một người thì luôn giữ thái độ vừa xem thường vừa khinh bỉ, im lặng cười nhạt không lên tiếng câu nào. Kết quả đến lúc sắp hết giờ tan làm, hai người này vẫn chưa hề trò chuyện gì với nhau, chỉ nhìn qua nhìn lại đầy chán ghét.
Thần Sáng Thế Từ trong lúc xấu hổ đã uống liền ba cốc cà phê, tuy rằng không muốn là người rời đi trước tiên như một con cún thất bại, nhưng bàng quang đã đầy đến mức sắp nổ tung rồi, cuối cùng hắn vẫn lập tức đứng dậy, chuẩn bị nhanh chân chạy vào nhà vệ sinh.
Ai ngờ được người ngồi đối diện hắn im lặng cả một buổi chiều bỗng nhiên lại mở miệng vào lúc này: "Ngài muốn thế nào?"
Ta muốn đi vệ sinh...
Nhưng lời này hắn sao có thể nói ngay trước mặt Trình nữ chính chuyển giới, mặt mũi kim chủ kiêm nam chính vẫn cần phải giữ gìn mà. Vậy là Từ Trạch hít sâu một hơi, xoay người lại nở một nụ cười đầy ngạo mạn nói: "Tôi muốn cậu l@m tình nhân của tôi! Nếu hôm nay cậu đồng ý, tôi lập tức đưa tấm chi phiếu cho cậu, bao nhiêu tiền tùy cậu điền, sau đó còn có thể nâng đỡ cậu trở thành minh tinh hạng nhất; còn nếu như cậu không đồng ý, hừ, để xem cậu có kiếm đủ tiền để cho mẹ mình chữa bệnh hay không."
Từ Trạch vừa dứt câu này, lại cười khẩy một tiếng rồi tiếp lời: "Tôi cho cậu thời gian để tự suy nghĩ một lát, sau khi tôi quay lại, tôi muốn nghe câu trả lời chắc chắn."
Hắn đóng tròn vai diễn tổng tài bá đạo xong, lập tức chạy trối chết vào nhà vệ sinh bên trong phòng nghỉ ngơi dành riêng cho Tổng giám đốc.
Đợi đến khi hắn thoải mái giải quyết nỗi buồn, vừa mới thở phào nhẹ nhõm định kéo khóa qu@n lên, thì phát hiện ra lúc nãy bởi vì quá gấp gáp, hắn đã chạy một mạch vào đây mà quên mất đóng cửa.
Thế là, Trình nữ chính chuyển giới Trình Dật – người đáng lẽ nên ngoan ngoãn ngồi ở ghế sofa ngoài kia suy nghĩ – hiện tại đang đứng ở phía sau, nhìn chăm chú vào vật đang nằm trong tay hắn – vị "tiểu huynh đệ" có kích cỡ không lớn hơn thỏi son môi là bao.
...
......
Trong tiểu thuyết gốc của hắn, nam chính khi làm những chuyện không bằng cầm thú kia vẫn luôn mặc âu phục lượt là phẳng phiu, Trình Y Y đến cuối truyện vẫn không hề phát hiện ra bí mật của Dương Hạo Thiên được không?!
Một tình tiết quan trọng không ăn khớp với cốt truyện gốc như vậy mà không bắt quay ngược thời gian, cái cơ chế trở về ngu ngốc kia rốt cuộc là có mục đích gì vậy?!
———————————————————–
Chú thích
[1] Bức lương làm kỹ: Một câu thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là ép buộc những người phụ nữ nhà lành phải làm kỹ nữ bán dâm, ẩn dụ dùng để chỉ hành động ép bức người tốt phải làm điều xấu.
[2] Hormones di động (bản gốc 行走的荷尔蒙): Là một cụm từ phổ biến ở trên mạng Trung Quốc, dùng để chỉ những anh chàng đẹp trai, mạnh mẽ, nam tính, toàn thân đều như tỏa ra hormone hấp dẫn các cô gái.