Vừa đề xuất quy tắc ngầm thì bị đối phương phát hiện ra hàng họ của mình chỉ là một chú chim non be bé, nên làm thế nào đây, gấp, đang online chờ?
Hai người một lần nữa cùng nhau quay trở về ghế sofa, ngồi đối mặt với Trình nữ chính chuyển giới, Thần Sáng Thế Từ cảm thấy vô cùng xấu hổ, chỉ muốn bỏ chạy ngay lập tức.
Mặc dù người đối diện cũng không nói lời nào, nhưng biểu tình trên gương mặt y rõ ràng đã đổi từ khinh bỉ xem thường thành miệt thị chế giễu rồi được không?!
Đờ cờ mờ, mi đừng tưởng rằng một người đàn ông tr ym bé bị bệnh liệt dương thì không thể làm cái gì, cả một đống dụng cụ treo đầy bốn bức tường trong phòng ngủ nhà Dương Hạo Thiên không phải khi nào cũng chơi mi đến phát khóc sao?!
Từ trứng rung, d**ng vật giả đến đai trinh tiết, ống tiêm... Trong tiểu thuyết gốc có món nào mà nam chính chưa từng dùng ở trên người nữ chính Trình Y Y đâu?!
Mi mà nhìn ta bằng ánh mắt chế nhạo kia, coi chừng đến một lúc nào đó ta sẽ làm giống như cốt truyện tiểu thuyết gốc, dùng tất cả những thứ sếch toy kia trên người mi trong một lần!!
Nội tâm Từ Trạch đang reo hò, nhưng trên mặt lại giả vờ rất bình tĩnh, cố gắng dùng giọng điệu của tổng tài bá đạo hỏi: "Những lời mà tôi vừa nói lúc nãy, cậu đã suy nghĩ kỹ chưa?"
"L@m tình nhân của ngài đúng không?" Trình Dật nhướn mày mỉm cười, nói: "Tất nhiên là có thể. Thế nhưng tập đoàn Hạo Thiên các ngài phải thành lập một công ty giải trí cho tôi, trong tương lai mấy năm tới phải đầu tư vào mấy bộ phim điện ảnh bom tấn và phim truyền hình. Nếu như công ty bước ra thị trường, tôi cũng muốn sở hữu một phần cổ phần gốc, trở thành cổ đông của công ty."
"Còn nữa, tiền bồi thường hợp đồng của tôi với bên Hoa Thành cũng phải do ngài thanh toán." Trình nữ chính chuyển giới nói xong câu đó, lạnh lùng hừ một tiếng: "Nếu như ngài đồng ý, tôi l@m tình nhân của ngài cũng không sao; nhưng nếu ngài không đồng ý, thì tốt nhất cũng đừng mong giở trò hèn hạ gì... Tôi tin rằng đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Hạo Thiên, ngài sẽ không muốn bức ảnh chụp nửa th@n dưới của mình bị lan truyền trên mạng đúng không?!"
Đù má! Mi vừa nãy thế mà còn biết nhân lúc ta đang vội vàng giải quyết nhu cầu s1nh lý quan trọng, chụp một tấm ảnh!
Chuyện chụp ảnh uy hiếp này không phải là chuyện về sau nam chính sẽ làm với nữ chính sao?!
Từ Trạch cảm giác mặt mình đã cứng đờ rồi, nhưng vẫn cắn răng nói: "Cậu muốn thế nào?"
Trình Dật cười nhạt: "Phải là Tổng giám đốc Dương muốn thế nào chứ?"
... Ông đây muốn xuyên về ba năm trước, tự tay nhét mấy cân lá ngón vào mồm mình khi viết quyển tiểu thuyết H văn này.
Lúc trước tiện tay đào một cái hố, hiện tại bản thân rơi vào không leo lên được, Thần Sáng Thế Từ đâm lao đành phải theo lao, miễn cưỡng diễn nốt vở kịch "quy tắc ngầm" theo đúng cốt truyện gốc: "Ngày mai tôi sẽ nói trợ lý Vương liên hệ với bên công ty giải trí Hoa Thành để hủy hợp đồng, việc chuẩn bị thành lập công ty giải trí Hạo Thiên cũng sẽ bắt tay vào làm. Ở Trạm Sơn tôi có một tòa biệt thự, sau này cậu vào đó ở đi, khi nào tôi muốn cậu phục vụ thì sẽ đến nơi đó."
Trình nghệ sĩ gật đầu không có ý kiến gì, hai người bọn họ liền nhanh chóng đạt được thỏa thuận vấn đề bao dưỡng.
Có điều chờ đến khi Từ Trạch tiễn khách (ôn thần) ra về, vì để nhấn mạnh bản thân là kim chủ có quyền chi phối, hắn liền cố ý nói thêm vài lời: "Sau này cậu chính là người của tôi, phải nên biết điều một chút, bớt trêu ong ghẹo bướm, quyến rũ những người khác ở bên ngoài cho tôi."
Trình Dật khóe môi khẽ nhếch lên, trả lời: "Câu này Tổng giám đốc Dương nên nói với chính mình thì đúng hơn. Sau này ngài nếu có tìm tới tôi, tốt nhất là kiềm chế lại bản thân, giữ mình sạch sẽ một chút."
Con mẹ nó, tên này rốt cuộc có biết bao dưỡng là có nghĩa là gì không vậy?!
Bắt kim chủ phải giữ mình sạch sẽ, mi thật sự tưởng ta đang bàn chuyện yêu đương với mi chắc!
Lựa chọn đầu tiên là không làm gì cả, lựa chọn thứ hai là phải yêu đương, cuối cùng Thần Sáng Thế Từ – người bị ép phải bao nuôi nữ chính chuyển giới – khỏi nói trong lòng có bao nhiêu phẫn nộ, nhưng hắn vẫn nhớ trong tiểu thuyết gốc, người trước mặt mình về sau sẽ trở thành một tên thần kinh, cho nên vẫn không dám trêu chọc y nhiều, chỉ cười nhạt nói rằng: "Vậy cậu thử làm loạn ở bên ngoài một lần thử xem."
Trình Dật – kẻ cao hơn hắn nửa cái đầu – cũng không đáp lời, chỉ rũ mắt xuống liếc hắn một cái, lạnh lùng nhếch mép rồi bỏ đi.
Từ Trạch nhìn bóng dáng đầy giận dữ kia của Trình nghệ sĩ, mặc dù hắn không nhớ rõ lắm chuyện xảy ra trong ba thế giới tiểu thuyết trước đây, nhưng hắn có một cảm giác, hiện tại cái tên ngang ngược này chính là nữ chính chuyển giới khó chịu nhất mà hắn từng gặp.
Tính cách tệ hại như thế, cho dù mặt mũi có đẹp, dáng người có tuyệt, đôi chân có dài, thì cũng đếch ai thèm đâu!
Huống hồ dựa theo sự phát triển cốt truyện, tên này cuối cùng còn muốn đâm mình một nhát dao xuyên tim... Đã hoàn thành nhiệm vụ bao dưỡng, Từ kim chủ quyết định buông xuôi bãi công, sau đó những việc liên quan đến Trình Dật mà nhóm trợ lý, thư ký có thể xử lý được, hắn liền giao cho bọn họ giải quyết, dù sao hắn cũng không muốn đã phải tiêu một đống tiền còn phải đi chịu sự khinh bỉ của vị nữ chính chuyển giới kia.
Hắn nghĩ rất kiên quyết như vậy, nhưng đáng tiếc hắn lại chính là kiểu người đã phải tốn tiền, còn phải nhận sự khinh bỉ.
Lần thứ tư tỉnh lại vào một buổi sáng, nhìn thời gian trên điện thoại di động hiển thị dòng "Thứ sáu ngày 27 tháng 6", Thần Sáng Thế Từ rốt cuộc cũng nhớ ra trong tiểu thuyết gốc, hôm nay chính là thời điểm nữ chính dọn vào sống trong biệt thự ở Trạm Sơn, nam chính đến dùng một số đồ vật không lành mạnh chơi đùa cô, sau đó bọn họ liền cùng nhau trải qua một ngày cuối tuần dâm loạn không được tốt đẹp cho lắm.
...
......
Đờ mờ, chỉ từng nghe qua việc bức lương làm kỹ, cái cơ chế trở về không biết có mục đích gì này thế mà bức lương phiêu kỹ! [1]
Thế là, người nào đó bị bức ép trở thành khách làng chơi liền yêu cầu trợ lý Vương gọi điện thoại cho Tiểu Tiết – trợ lý mới của Trình Dật, và dì Tôn – người giúp việc phụ trách quét dọn và nấu ăn ở biệt thự Trạm Sơn, sau đó ngồi trong công ty giết thời gian đến lúc tan làm, mới miễn cưỡng mang theo "đồ nghề" bảo tài xế chở hắn đi đến biệt thự Trạm Sơn.
Thứ hai tuần sau công ty giải trí Hạo Thiên mới chính thức thành lập, mấy ngày này Trình nữ chính chuyển giới ngoại trừ việc đi thăm người mẹ đã được chuyển tới phòng đơn xa hoa của một bệnh viện tư nhân hàng đầu, có ba điều dưỡng viên chăm sóc ra (Thần Sáng Thế Từ sợ vị này chết hơn bất kỳ ai, cho nên hắn tiêu tiền không tiếc chút nào), y cũng không có quá nhiều chuyện phải làm. Cho nên khi Từ Trạch đặt chân đến biệt thự, y đã ở bên trong từ lâu, ngồi ở trên ghế sofa phòng khách, nhìn thấy Từ kim chủ mang túi đồ lớn bước vào, nhíu mày một cái, hỏi: "Cái gì vậy?".
Từ Trạch lấy toàn bộ đồ trong túi đặt lên chiếc bàn trà trước mặt y, cười dâm dật nói: "Là bảo bối có thế khiến cho cậu sung sướng."
Trình Dật không nói gì nữa, dứt khoát bắt đầu mở những món đồ được đóng gói đó ra, chỉ thấy...
Một máy chơi game Xbox [2] đời mới nhất.
Và hàng chục đ ĩa game mới tinh của các trò chơi hot nhất hiện nay như Halo, Devil May Cry, Resident Evil, Assassin"s Creed, Call of Duty, Pro Evolution Soccer, Minecraft....
Mỗi khi gặp hắn, thái độ của Trình nữ chính chuyển giới nếu không phải là lạnh lùng không cảm xúc thì cũng là chế giễu khinh bỉ, vậy mà lúc này biểu cảm gương mặt y lại có chút biến hóa.
Từ Trạch chỉ đợi đến giây phút này, lập tức bật cười một tiếng, vừa lấy Xbox kết nối với chiếc tivi màn hình lớn ở trong phòng khách, vừa giả vờ kinh ngạc nói rằng: "Trình đại minh tinh tưởng là cái gì vậy?"
Trình Dật đương nhiên sẽ không trả lời y nghĩ cái gì, chẳng nói chẳng rằng đi tới chiếc bàn ở phòng ăn mở thông với phòng khách, nhíu mày nói: "Ăn cơm đi."
Sắp gần tám giờ rồi vẫn chưa ăn cơm tối, Từ Trạch tất nhiên cũng đói bụng, liền đi tới bên cạnh bàn ăn, bốn mắt nhìn nhau với Trình nữ chính chuyển giới đã an vị được năm phút, cuối cùng thất thế đầu hàng, mang đồ ăn mà dì Tôn nấu sẵn vào phòng bếp, dùng lò vi sóng hâm lại.
Hai người im lặng ăn xong bữa cơm, sau đó tách ra tự uống nước trà (do Từ Trạch pha) rồi nhìn nhau chằm chằm gần mười phút, cuối cùng đều khó chịu hừ một tiếng đứng dậy rời khỏi phòng ăn, để lại toàn bộ chén đ ĩa cho dì Tôn sáng mai đến dọn dẹp.
Tiếp đó hai người bọn họ ngồi trên chiếc ghế sofa bốn chỗ ở trong phòng khách rộng lớn, mỗi người chiếm một đầu, cách xa nhau ra một chút, một người cầm máy tính bảng lướt xem tin tức, một người bỏ đ ĩa trò《Battlefield》 vào trong Xbox, bắt đầu chơi game.
《Battlefield》vẫn luôn là trò chơi bắn súng Thần Sáng Thế Từ yêu thích nhất, mỗi khi thấy series này ra một phần mới, hắn đều sẽ lấy đủ loại lí do để nghỉ việc mấy ngày chơi game cho thỏa thích.
Kỳ thực điều hắn đặc biệt hứng thú chính là hình thức hai người chơi, hai người hợp tác, vô cùng vui vẻ. Đáng tiếc hắn có rất ít cơ hội chơi game với người khác... Cũng không phải là vì không tìm được người phù hợp, mà là không biết do xảy ra chuyện gì, mỗi lần hắn rủ bạn bè về nhà cùng chơi game, con mèo Miêu đại gia nhà hắn đều sẽ nổi điên, chưa đầy nửa tiếng đã có thể đuổi người ra khỏi nhà, khiến sau này cho dù hắn mở tiệc linh đình mời đám bạn thân đến ăn thì cũng không ai dám đi.
Bây giờ ở trong thế giới này không có Cửu Thiên Tuế phá đám, mà vừa khéo có một người ở bên cạnh...
Vừa xem hoạt cảnh mở đầu trò chơi vừa liếc sang Trình Dật đang dựa vào ghế sofa lướt máy tính bảng, Từ Trạch cũng không có hứng mời y cùng nhau chơi game.
Hắn chỉ cần hai người có thể bình yên cùng nhau trải qua ngày cuối tuần này, đừng bắt hắn quay ngược thời gian, cũng đừng ép hắn "hưởng thụ quyền lợi" của kim chủ là tốt rồi.
———————————————————-
Chú thích
[1] Bức lương phiêu kỹ: Phiêu kỹ là từ dùng để chỉ hành động dùng tiền bạc, vật chất để giao dịch mại dâm, quan hệ tình d*c với các cô gái. Bức lương phiêu kỹ, hiểu đơn giản ý Từ Trạch muốn nói là cái cơ chế trở về ép buộc hắn phải làm mấy trò xxoo với Trình Dật.
[2] Xbox: là thương hiệu chính của một loạt các máy chơi game video do Microsoft phát triển, với ba máy chơi game được phát hành lần lượt ở các thế hệ thứ sáu, thứ bảy và thứ tám. Đọc thêm