Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 111: C111



Có một con mèo ở Trì Xuân Uyển khiến cho nơi này có thêm nhiều niềm vui.

Mấy ngày nay được ăn ngon cho nên bộ lông của con mèo liền trở nên bóng bẩy và nó cũng trở nên dễ thương hơn, ngay cả Triệu thị cũng dần trở nên rất yêu thương nó.

Thỉnh thoảng Thẩm Nguyệt lại mang theo nó ra ngoài sân đi dạo, Tần Như Lương từ xa nhìn thấy tất nhiên cũng nhận ra.

Thỉnh thoảng mèo con cũng một mình ra khỏi Trì Xuân Uyển chơi đùa nhưng đúng thời gian vẫn sẽ quay về.

Có một lần Tần Như Lương vô tình đụng phải nó. Hắn ta không thích mèo con, mèo con tất nhiên cũng không thích hắn ta.

Một người một mèo gượng gạo bước qua nhau.

Sau khi đụng phải mèo con nhiều lần hơn, Tần Như Lương đã chuẩn bị sẵn, hắn ta mang theo một con cá thu nhỏ rồi trịch thượng ném ra trước mặt con mèo.

Con mèo chỉ cúi người ngửi thử, sau đó lại cao ngạo rời đi.

Tần Như Lương liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: “Quả nhiên chủ nào mèo nấy. Cá ta cho ngươi mà ngươi dám không ăn sao? Đứng lại đó cho ta!”


Trong thời tiết nóng bức này, ngoài việc ra đình nghỉ mát hóng mát thì đa số thời gian nàng ta đều ở trong Phù Dung Uyển.

Nàng ta nghe nhà hoàn Hương Lăng nói gần đây Tần Như Lương rất hay ra hoa viên.

Liễu Mi Vũ hỏi: “Tướng quân ra hoa viên làm gì?”

Hương Lăng nói: “Hình như là để trêu mèo con”.

“Mèo con ở đâu ra?”

Hương Lăng im lặng một lúc mới nói: “Là mèo con công chúa nuôi”.

Sắc mặt của Liễu Mi Vũ tối sầm lại.

Nàng ta tưởng rằng chuyện giữa mình và Thẩm Nguyệt đang yên ổn, không ngờ Thẩm Nguyệt gần đây không xuất hiện nhưng lại xuất hiện một con mèo con!

Đây là ý gì chứ? Thẩm Nguyệt đang có ý đồ thu hút sự chú ý của tướng quân bằng một con mèo sao?


Nàng ta không thể để tướng quân bị câu đi mất được!

Liễu Mi Vũ phe phẩy quạt, uể oải đứng dậy nói: “Đi, ra hoa viên”.

Đã tới giờ rồi mà mèo con ra ngoài chơi vẫn chưa về.

Bình thường thì giờ này nó đã về rồi.

Thẩm Nguyệt phải ra hoa viên với Ngọc Nghiên để tìm con mèo.

Kết quả là tìm hết cả hoa viên cũng không thấy bóng dáng của con mèo đâu.

Bọn họ đột nhiên nghe thấy ở khu rừng mai truyền ra tiếng cười, Thẩm Nguyệt cùng Ngọc Nghiên liền đi theo tiếng cười.

Sau đó bọn họ liền nhìn thấy Liễu Mi Vũ đang ngồi trong đình nghỉ mát hóng mát. Hôm nay nàng ta mặc một chiếc váy dài màu đỏ càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết cùng nụ cười quyến rũ.

Hương Lăng đứng canh giữ bên ngoài đình nghỉ mát.

Bên trong đình nghỉ mát có Liễu Mi Vũ và Tần Như Lương.

Thẩm Nguyệt liếc mắt nhìn, ngay lập tức nhìn thấy một quả cầu lông màu vàng kem đang ngồi trên đùi Liễu Mi Vũ.

Đó không phải là con mèo mà nàng đang tìm sao? Nàng còn tưởng nó bị lạc, không ngờ nó lại ở đây.