Cô im lặng nhìn người vừa mới xuất hiện, nhìn có chút quen mắt nhưng cô không nhớ người đó là ai, lớp E thì trừng mắt pha trộn với sự ngạc nhiên như thể người trước mắt là quái vật vậy, điều đó chứng tỏ rằng nhân vật này không bình thường.
- Tiền đóng phạt tôi sẽ giải quyết, nhưng anh cũng biết đấy làm lỡ thời gian thi của học sinh trường Royal thì chắc anh biết việc làm của anh cũng có thể làm cho sở cảnh sát bị phá hủy- người đó mỉm cười nhưng mang theo sát khí mạnh mẽ.
Tên cảnh sát đổ mồ hôi hột, thực sự hắn ta chỉ làm tròn trách nhiệm của mình thôi, đâu ngờ lại chọc tới những nhân vật khủng bố này, nên vội vã xin lỗi rồi phóng lên xe chạy như bay ra khỏi trường học.
- Cám ơn, tiền bạc tôi sẽ trả lại cho anh, tới giờ thi rồi nếu gặp lại tôi nhất định sẽ trả ơn anh- cô nói rồi quay đi, phía sau là lớp E để lại bóng dáng người đó giữa trường học.
- Chị quên em rồi sao?- Gió thổi qua những tán cây, người con trai đó đứng yên như không muốn rời đi trên khuôn mặt hiện lên nụ cười dịu dàng, ánh mắt dõi theo lưng cô như quyến luyến không muốn cô rời đi.
Nhờ chuyện lúc nãy cô và lớp E vào thi trễ tới 30'p, nhưng đối với trình độ và những bộ óc thiên tài của họ thì đề thi dễ như ăn cháo, chỉ vì họ không muốn gây sự chú ý nhiều nên cố tình làm sai hết.
Giờ ra chơi, tại một góc khuất của trường cả lớp E tụ lại với nhau xung quanh hay trên tay đứa nào cũng cầm đồ ăn, riêng cô chỉ nằm đó mà ngủ tai đeo tay nghe, nên không quan tâm nhiều tới lớp E đang nghĩ nói gì.
- Nhìn để dễ thiệt, nhiều khi muốn được điểm mười lắm chứ mà tại sợ mình nổi tiếng quá nên làm ít điểm lại thui- Dan ngồi mà cảm thán khi nói xong liền nhận được ánh mắt khinh thường của những đứa còn lại.
- Xạo, xạo hồi nãy còn....'ê ê Ice cứu tao đề khó vãi'....rồi sau đó 'em Dan hỏi bài bạn nộp bài ra khỏi phòng thi'- Ice diễn tả lại nỗi đau lúc nãy trong phòng thi của Dan, mọi người ngồi cười một cách vui vẻ.
Chỉ có bên bạn bè mới có thể như vậy, họ đã coi nhau như một gia đình mỗi người là một thành phần không thể thiếu của nhau, họ chơi với nhau không phải vì gia thế mà là sự thật lòng, sự tin tưởng lẫn nhau, cô thật không thể tin chính mình kiếp trước không bao giờ tin vào tình bạn một tình cảm mà cô từng khinh thường, nhưng bây giờ cô cũng có được những người bạn này cô ước gì thời gian cứ như thế này mãi, nó thật yên bình, thật ấm áp.
Nhưng đời không như là mơ vừa được yên tĩnh chút xíu thì từ đâu cái đám của nữ chính đi tới, mặt đứa nào cũng rất là huênh hoang, nhìn là biết tụi nó muốn gây sự rồi nhưng cả lớp không thèm chú ý gì tới tụi nó cả.
Thấy không ai nói thì gì thì tự nhiên một đám nhanh chóng xà vào người của tụi con trai lớp E, được cái liếc mắt của tụi con gái nên bọn con trai nhanh chóng né sang một bên, bị tránh né nên tụi nó tức giận nhìn tụi cô.
- Hừ, đừng tưởng các người là bạn gái của họ mà lên mặt, dù sao các người cũng chỉ là qua đường thôi các anh ấy chính là vị hôn thê của chúng tôi- LyLy khoanh tay mỉm cười một cách đắc trí, đừng tưởng có hôn ước là ngon.
- Tầm bậy, vợ không có chuyện đó đâu, cô ta vu khống anh đối với anh vợ vẫn là nhất-Kin mặt dày mà lao vào Min ôm ấp, làm nguyên một đám chảy hắc tuyến, Kin thật là không có tiền đồ, nhưng điều đó làm cho LyLy cô ta tức giận, chỉ hận không thể giết Min ngay lập tức.
- Tôi biết là tôi đẹp rồi, nhưng mà hôn ước hả tôi không thèm cái thứ vớ vẩn đó, làm hôn ước được thì cũng dễ dàng hủy bỏ nó, người như cô thì có rất nhiều nhưng dù cô như thế nào cũng sẽ không bao giờ bằng Ice- Dan nháy mắt Ice, ánh mắt như muốn nói rằng 'anh nói đúng quá đúng không, nhớ thưởng cho anh nha'.
- Như Dan nói loại gái như các người chúng tôi gặp quài, nhưng biết đó chúng tôi ghét phiền phức, qua bao nhiêu cuộc dạo chơi thì người đàn ông cũng sẽ trở về với người mình yêu, mà tôi làm gì có người khác bên ngoài chứ, các cô nên từ bỏ đi- Ken ôm người Kyo mà mỉm cười.
- Nói với bọn họ cũng như nước đổ lá môn thôi, có nghe nhưng không bao giờ chịu từ bỏ, những hạng người ngu ngốc này nói cũng vô ích thôi- Gun ngồi dưới gốc cây, người anh được Hyo dựa vào người, cặp này thì có vẻ yên bình nhất.
- Các người....quá đáng các anh thế nào cũng là của tụi tôi, hôn ước đã định sẵn rồi chỉ có gia đình chúng tôi mới làm cho gia tộc của bọn anh phát triển, còn mấy con nhỏ đó vừa nghèo vừa xấu, không có gì bằng chúng tôi các anh cũng sẽ mau chán tụi nó thôi- Aya bị từ chối mà điên lên, chỉ thẳng vào đám con giá lớp E.
- Vậy có ngon thì thách đấu đi.....- cô im lặng từ nãy giờ, đột nhiên lên tiếng nhìn thì cũng có mức độ thôi chứ, nếu đã vậy thì....
____Hết Chương 60____