Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 517



"Không có." Tay nhỏ đưa khăn giấy qua.

Tần Du Phàm tiếp nhận khăn giấy, lau nước mắt trên mặt của mình, hung hăng mà cảnh cáo Giản Nhất Lăng.

"Tôi nói cho cô biết Giản Nhất Lăng, hôm nay chuyện cô nhìn thấy không được nói ra ngoài! Với ai cũng đều không được nói! Đặc biệt không thể cùng Địch Quân Thịnh nói! Nếu cô muốn thông qua loại thủ đoạn này hủy hoại địa vị của tôi trong cảm nhận của Thịnh gia! Tôi sẽ vô cùng mà ghét bỏ cô! Có biết hay không?"

Giọng nói vì vừa mới khóc, có chút ách, nói ra một chút đều không có dọa người.

"Ân." Giản Nhất Lăng đáp ứng rồi.

"Còn có di động của cô đâu? Lấy ra tôi nhìn xem, tôi muốn xác định cô có ghi hình hay ghi âm gì đó hay không!"

"Không có ghi."

Giản Nhất Lăng cũng không có lấy điện thoại di động của mình ra.

"Nha, cô nói nha, nói dối cái mũi là sẽ dài ra nha! Nếu sau này tôi phát hiện cô nói dối, tôi sẽ không buông tha cô!" Tần Du Phàm trân trọng mà "Cảnh cáo" Giản Nhất Lăng.

Giản Nhất Lăng cảm thấy Tần Du Phàm có chút ấu trĩ.

Loại lời nói này là lừa không được cô.

Thu thập một chút cảm xúc, Tần Du Phàm khôi phục bộ dáng cao ngạo nữ cường nhân như ngày thường.

Kỳ thật cô ấy so với Giản Nhất Lăng cũng không lớn hơn bao nhiêu, năm nay cũng mới 21 tuổi.

Thời điểm mẹ của cô ấy chết, cô ấy mới vừa qua 18 tuổi mà thôi.

Trong lòng của cô ấy cũng cất giấu rất nhiều đau khổ, chỉ là cô ấy có kiêu ngạo của cô ấy, sẽ không dễ dàng bày ra cho người khác xem.

Mà người duy nhất vốn nên hiểu cô ấy, lại vào lúc ấy cho cô ấy đả kích lớn nhất.

"Mặt bị lem." Giản Nhất Lăng nói.

"Nơi nào?"

"Bên trái?"

"Bên trái cô hay là bên trái tôi?"

Tần Du Phàm sờ soạng lau chùi khuôn mặt mình.

Tần Du Phàm dứt khoát để Giản Nhất Lăng giúp cô lau.

Qua một lát cô ấy còn muốn đi ra ngoài, còn muốn gặp người.

Đã để nha đầu chết tiệt kia chê cười, không thể lại để càng nhiều người thấy mà chế giễu!

###

Chuyện liên lạc với bệnh viện Lạc Hải Sâm, Mạc Thi Vận nguyên bản không có quá nhiều hy vọng.

Đơn thuần là thử một chút, nhờ mẹ cô hỗ trợ hỏi thăm.

Nhưng không nghĩ tới chuyện, trong những người cô quen biết thật sự có người có thể liên hệ với bệnh viện Lạc Hải Sâm.

Một người nước ngoài tên là Ryan, ban đầu là fan của Mạc Thi Vận, đồng thời cũng chịu ân huệ của Mạc Thi Vận.

Trước đây Ryan bị bệnh bạch cầu, hai năm rưỡi trước giải phẫu thay tuỷ sống.

Mà người hiến tủy chính là Mạc Thi Vận.

Lúc ấy Mạc Thi Vận còn ký hợp đồng với công ty giải trí, là thời điểm nhân khí của cô ấy giảm xuống, danh tiếng sụp đổ.

Công ty quản lý của Mạc Thi Vận liền cùng Mạc Thi Vận thương lượng, làm nàng nương theo chuyện này, bán một nhân tình.

Mạc Thi Vận đồng ý hiến tuỷ, thành công mà giúp đỡ cho Ryan.

Nghe nói Mạc Thi Vận đang tìm cách liên hệ với bệnh viện Lạc Hải Sâm, Ryan tỏ vẻ phi thường nguyện ý giúp Mạc Thi Vận cách liên hệ.

Vì thế Mạc Thi Vận ôm thái độ nửa tin nửa ngờ cùng đối phương gặp mặt.

Ryan có diện mạo điển hình người da trắng, dáng người cao gầy, đầu tóc màu nâu cọ, mũi cao thẳng, hốc mắt thâm thúy.

Nhưng vì anh ta thời gian dài ở trong nước, nói tiếng Trung rất lưu loát.

Ryan nói cho Mạc Thi Vận biết, trên tay anh có một thẻ VIP của bệnh viện Lạc Hải Sâm, sử dụng thẻ VIP này, đăng nhập trang web chính thức, có thể được một lần ưu tiên cứu trợ của bệnh viện Lạc Hải Sâm.

Mạc Thi Vận hỏi Ryan, "Ryan tiên sinh là như thế nào có được tấm thẻ này?"

Ryan cười giải thích, "Bệnh viện Lạc Hải Sâm có thể trong thời gian mấy năm ngắn ngủi kiến tạo nên, trừ bỏ phải có tiền, còn cần các phương diện tài nguyên duy trì cùng trợ giúp khác, chỉ việc xây dựng một tòa nhà trên một hòn đảo xa đất liền cũng là một việc hao phí rất nhiều sức lực."