Thái Thấm Nguyệt tin tưởng vững chắc con gái mình vô tội, chỉ cần là vô tội liền nhất định có chứng cứ chứng minh con mình trong sạch.
Ôn Nhược cắn môi, sự sợ hãi trong lòng bắt đầu lan tràn.
Cô ta cũng không rõ vì cái gì sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Nhưng mà có một việc Ôn Nhược có thể xác định, chính là chuyện này khẳng định cùng Ôn Noãn có quan hệ.
Ôn Nhược ngẩng đầu nhìn về phía ba của cô ta, "Ba, ba có thể, có thể giúp con hẹn cô ra gặp mặt hay không?"
"Làm sao vậy? Con tìm cô con làm cái gì?" Ôn Trình khó hiểu hỏi.
Ôn Nhược biện ra lý do, "Cô ấy quen biết với Kevin tiên sinh, ở trong vòng có nhân mạch, cô ấy hẳn là có thể giúp đỡ."
"Con nói đúng, ta như thế nào không nghĩ tới đâu? Con từ từ, ta hiện tại liền gọi điện thoại cho cô con." Ôn Trình tin lời Ôn Nhược nói, lập tức liền gọi điện thoại cho Ôn Noãn.
Ôn Trình, "A Noãn a, Nhược Nhược con bé gặp phải một chút phiền toái, muốn hỏi em một chút, em có thể giúp đỡ hay không."
Ôn Trình, "Có một công ty trang sức không có mắt cáo trạng, nói Nhược Nhược sao chép thiết kế của công ty trang sức bọn họ, em cũng biết Nhược Nhược vừa mới đạt giải ở cuộc thi thiết kế trang sức kia, khẳng định có rất nhiều người ganh tị với con bé, tìm phiền toái cho con bé."
Ôn Noãn, "Phải không? Anh, anh nói con bé suy nghĩ rõ ràng lại, rốt cuộc là người khác tìm con bé gây phiền toái, hay là chính con bé vốn dĩ liền đã có phiền toái."
Ôn Trình có chút ngốc, "A Noãn, lời này của em là.."
Ôn Noãn, "Anh, lần trước ở bệnh viện, trước giường bệnh của anh, Tiểu Lăng đã nói qua, không có lần sau." Ôn Trình còn không có biết tình huống rõ ràng, Ôn Noãn cũng đã đem điện thoại cúp.
Ôn Trình vẻ mặt mờ mịt hỏi Ôn Nhược, "Nhược Nhược, con có phải còn có chuyện gì không có nói với ba hay không?"
Nghe được lời này, Thái Thấm Nguyệt không cao hứng, "Ôn Trình, lời này của ông là có ý tứ gì? Ông là đang hoài nghi Nhược Nhược nói dối ông sao? Ôn Noãn không muốn hỗ trợ liền không cần hỗ trợ, như thế nào còn châm ngòi quan hệ của ông cùng Nhược Nhược chứ?"
Ôn Trình, "Bà nói cái gì vậy, A Noãn là em gái tôi, cô ấy sẽ không nói bậy."
Thái Thấm Nguyệt, "Cô ta sẽ không nói bậy, chẳng lẽ Nhược Nhược chúng ta liền sẽ xằng bậy sao?"
Ôn Trình không muốn cùng Thái Thấm Nguyệt cãi cọ, quay đầu tiếp tục hỏi Ôn Nhược, "Nhược Nhược, con cùng ba nói cho rõ ràng, chuyện này con có phải còn có cái gì gạt ba hay không?" Ôn Nhược tự biết đã không thể giấu giếm được nữa, cô ta hiện tại cũng chỉ ba cô ta mới bảo hộ cho cô ta được thôi.
"Thình thịch!"
Ôn Nhược quỳ xuống.
Một cái quỳ này đem Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt dọa tới rồi.
Thái Thấm Nguyệt vội vàng đỡ Ôn Nhược, "Nhược Nhược, con đây là có chuyện gì vậy Nhược Nhược? Con mau đứng lên, có chuyện gì đứng lên rồi nói."
Ôn Trình cũng nóng nảy, "Nhược Nhược, con có chuyện thì đứng lên nói, đừng quỳ, đầu gối này quỳ hỏng rồi làm sao bây giờ?"
Ôn Nhược không đứng lên, "Ba, thực xin lỗi, con biết sai rồi, con thật sự biết sai rồi."
Thái Thấm Nguyệt, "Nhược Nhược, đây là làm sao vậy a?"
Ôn Nhược, "Con gần nhất công việc quá bận, thật sự không có thời gian rãnh để vẽ bản thảo thiết kế, vừa vặn con lại ở trong nhà thấy được những bản thảo thiết kế trước kia của cô lưu lại, con liền muốn mượn dùng một chút.." Ôn Trình sắc mặt đột biến, "Con lấy trộm bản thảo thiết kế của cô con?"
Ôn Nhược cúi đầu, "Đúng vậy.. ba, con biết sai rồi, con không nên vì lười mà trộm những cái này.."
Ôn Trình vừa tức giận lại thống khổ, "Con không nên! Quá không nên!"
Thái Thấm Nguyệt vội giúp con gái nói chuyện, "Ông đừng hung dữ với con, con bé cũng là vì vừa phải đi làm lại vừa phải vẽ bản thảo thiết kế, quá vất vả mới có thể nhất thời làm ra chuyện hồ đồ."