Trang Yến và Bạch Mộng Lộ ăn cơm chiên của Lăng Sấm rồi mới rời khỏi cửa Bắc chợ đêm. Sau khi bọn họ rời đi, Tôn Húc Xuyên là người đầu tiên đến gần Lăng Sấm: "Anh Sấm, đây là tư bản to bự mà anh nói hả?"
Vừa rồi Bạch Mộng Lộ mua hai bát mì chua cay, hai bát cơm chiên, mua ít phần buffet, Trang Yến cùng cô ăn trước quầy của Lăng Sấm.
Tôn Húc Xuyên lắc đầu thở dài: "Xem ra dù có làm ăn lớn đến đâu cũng vẫn phải ăn cơm ở quán ven đường với bạn gái."
Lăng Sấm không để ý tới cậu, quay đầu nhìn Điền Miêu Miêu đang đi tới: "Sao vậy?"
Điền Miêu Miêu tò mò hỏi: "Vừa rồi ngài Trang nói gì với anh thế?"
Lăng Sấm nói: "Nói muốn chia cửa Bắc chợ đêm thành ba giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất ở phía đối diện, có thể đưa vào sử dụng vào dịp Tết."
"Ba giai đoạn?" Điền Miêu Miêu còn chưa kịp nói gì thì Tôn Húc Xuyên bên cạnh đã kêu lên: "Vậy thì lớn tới cỡ nào chứ?"
Điền Miêu Miêu cũng có chút kinh ngạc: "Vậy phải mua hết đất trống ở đây sao?"
"Đúng, ý của anh ấy chính là như vậy." Lăng Sấm hơi ngẩng đầu nhìn về phía bên kia đường, "Nói muốn biến cửa Bắc chợ đêm thành điểm đến mới của thành phố A."
"...Quả là sếp Trang, giàu thật."
Lăng Sấm nghe Điền Miêu Miêu nói, nhìn cô: "Em cũng biết Trang Yến sao?"
Điền Miêu Miêu gật đầu: "Không phải trước đó anh ấy và Bạch Mộng Lộ xuất hiện trong một show hẹn hò sao? Show truyền hình đó khá nổi tiếng."
Tôn Húc Xuyên không sợ thiên hạ loạn, nói: "Vừa rồi chị Miêu Miêu còn khen người ta đẹp trai nữa!"
Điền Miêu Miêu: "..."
Ánh mắt Lăng Sấm nhìn Điền Miêu Miêu thật sự thay đổi: "Thật à?"
"...Em chỉ đưa ra nhận xét dựa trên sự thật khách quan mà thôi." Mặc dù Điền Miêu Miêu cảm thấy áy náy nhưng vẫn thẳng lưng, "Nhưng nếu muốn so sánh thì anh đẹp hơn."
Lăng Sấm cười, nhìn cô nói: "Quả thật anh cũng thấy mình được hơn."
Điền Miêu Miêu: "..."
Anh cũng biết thuận đà leo lên ghê.
"Mọi người về quầy hàng trước đi, anh hỏi anh Trần chuyện của Trang Yến rồi sẽ vào nhóm nói chuyện với mọi người."
"Được." Điền Miêu Miêu gật đầu, quay người đi làm việc của mình.
Hôm nay Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh đi chơi vài tiếng nên không chuẩn bị nhiều đồ nướng lắm, mười giờ đã bán hết rồi. Trước quầy có hai cặp tình nhân đang ăn đồ nướng, Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh dọn dẹp lò nướng, đi ra ngồi cùng Điền Miêu Miêu chờ dọn dẹp.
Điền Miêu Miêu đang đọc tin nhắn Lăng Sấm vừa gửi, nói sẽ cử một số người đại diện đến tham dự cuộc họp dự án cùng nhau.
"Vậy thì anh Sấm phải đi rồi, dù sao cũng là sói già Phố Wall!"
"Ừm, mọi người trong nhóm cũng đề nghị anh ấy đi, còn nói sẽ gọi anh Phan làm vệ sĩ cho anh ấy."
"Ha ha ha, cái này có thể có!" Điền Đậu Đậu nói xong thì lấy điện thoại gửi tin nhắn cho mọi người.
Điền Đậu Đậu: Vậy thì chị tui cũng làm được! Có thể vừa làm vệ sĩ vừa làm thư ký, toàn năng! [đầu chó]
Tôn Húc Xuyên: Bản lĩnh của chị Miêu Miêu thì ai cũng biết rồi, dù sao cũng là sư muội của đại ca Phan!
Đại ca Phan: Chuyện sư muội có mưu có dũng là chuyện không phải bàn cãi rồi, nhưng đánh nhau nguy hiểm lắm, cứ để tôi làm đi.
Lăng Sấm: .........Chúng ta đến cuộc họp dự án chứ không phải cuộc thi võ thuật [Mèo con im lặng.jpg]
Tôn Húc Xuyên: Lỡ như tư bản phái côn đồ thì sao! Anh phải làm gì nếu bị bao vây chứ?
Lăng Sấm: Trong một xã hội được quản lý bởi pháp quyền thì họ không nên hung hãn như vậy [cười], hơn nữa anh Trần và vài người nữa cũng có mặt trong cuộc họp
Điền Miêu Miêu: Sếp Trang trông không giống loại người đó đâu, đừng sợ!
Lăng Sấm thấy Điền Miêu Miêu đứng ra lên tiếng cho Trang Yến thì đột nhiên đổi giọng: "Đừng bị vẻ ngoài của người khác lừa, trong giới anh ấy có tiếng là không nhận người thân, đồng thời cũng không nể mặt cha chú gì cả."
Giang Thận: Chuyện này tôi cũng nghe nói, anh ấy vừa đuổi chú mình ra khỏi công ty cách đây không lâu.
Giang Thận: Lúc trước bố anh ấy cũng mất quyền lực
Tôn Húc Xuyên: ...Quả là người tàn nhẫn, nhất định phải phái đại ca Phan đi!
Điền Miêu Miêu: Vẫn là để em đi, vợ anh Phan sắp sinh rồi, anh ấy còn phải về nhà chăm sóc vợ.
A Bang: Ah ah ah ah, hay là chúng ta gọi cảnh sát đi!
Lẽ ra anh không nên nói thêm.
Lăng Sấm: Đó đều là mâu thuẫn nội bộ trong công ty họ, không liên quan gì đến chúng ta, họ không dám can thiệp vào dự án đâu.
Gửi tin nhắn này xong, anh cất điện thoại và đi đến xe đồ ăn của Điền Miêu Miêu. Điền Miêu Miêu còn đang nghịch điện thoại, lúc Lăng Sấm ngồi xuống bên cạnh mới ý thức được: "Anh cũng sắp nghỉ rồi à?"
"Ừm." Lăng Sấm đáp, nhìn cô mỉm cười, "Thời gian họp dự án vẫn chưa quyết định, khi được xác nhận anh sẽ báo cho em."
Điền Đậu Đậu nghe anh nói, căng thẳng: "Anh dẫn chị gái em đến thật à? Em chỉ nói đại thôi mà, nhỡ có nguy hiểm thì sao?"
"...Nếu thật sự có nguy hiểm thì tôi có để chị cậu đi không?" Có lúc Lăng Sấm cảm thấy mọi người thật sự rất hài hước, "Bên anh Trần cũng đi, Trang Yến có muốn làm gì cũng đâu thể làm trước mặt họ được? E là không ai muốn trải nghiệm nắm đấm sắt của chủ nghĩa xã hội đâu.
Điền Đậu Đậu: "..."
Được rồi, đã bị thuyết phục ngay.
"Vậy chỉ có hai người chúng ta thôi sao?" Điền Miêu Miêu nhìn anh, "Có muốn gọi anh Giang không? Trước kia anh ấy cũng là người làm ăn, ắt cũng hiểu rõ hơn."
Điền Đậu Đậu nói: "Ba người đúng là những người có trình độ học vấn cao nhất trong chợ đêm của chúng ta, nhưng nếu ba người bị mua chuộc..."
Tương đương với việc toàn quân chợ đêm bị diệt sạch!
Điền Miêu Miêu: "..."
Cô nhìn Điền Đậu Đậu và mỉm cười với anh: "Em nói Lăng Sấm và Giang Thận bị mua chuộc thì còn được, nhưng chị mà em còn không hiểu à?"
Điền Đậu Đậu nghẹn họng, gật đầu: "Đúng vậy, dù sao lúc trước Dư Tam dẫn đàn em đến uy hiếp chị làm bạn gái của nó, cuối cùng lại phải cầu xin chị đánh nhẹ thôi."
Điền Miêu Miêu: "..."
Ký ức chết đi bỗng nhiên trỗi dậy.
Lăng Sấm nhìn Điền Miêu Miêu, hỏi Điền Đậu Đậu với vẻ hứng thú: "Dư Tam là ai?"
"Là đứa thứ ba nhà họ Dư, đến con ngỗng đầu thôn cũng không đánh được mà ỷ có hai đứa đàn em đã dám hống hách trước mặt chị em." Điền Đậu Đậu nhiệt tình nói với anh, "Chị gái em có phải người dễ bị đe dọa đâu? Thế nên là chị ấy dạy người ta cách làm người ngay tại chỗ."
"... Chuyện đã nhiều năm như vậy, ai mà chẳng có lúc bị bệnh tuổi dậy thì chứ." Điền Miêu Miêu không muốn nghe thêm lời nào nữa, vội vàng ngắt lời Điền Đậu Đậu.
Điền Đậu Đậu nhìn cô: "Dẫu chị không khuất phục trước vũ lực nhưng tiền bạc thì ai biết được."
Điền Miêu Miêu: "..."
Lăng Sấm bên cạnh khẽ cười, nhìn Điền Miêu Miêu: "Đúng vậy, dù sao Miêu Miêu nhà ta cũng rất yêu tiền, trong mắt Miêu Miêu thì bạn trai cũng không quan trọng bằng sự nghiệp."
Điền Miêu Miêu: "?"
Sao anh lại nhân cơ hội này mà phàn nàn nữa chứ?
"Chủ quán, tính tiền." Khách ở bàn bên cạnh cuối cùng cũng ăn xong, gọi Điền Miêu Miêu.
"Tới đây." Điền Miêu Miêu không tám nhảm cùng bọn họ nữa, cầm sổ sách tới tính tiền.
Cuối cùng, Lăng Sấm, Điền Miêu Miêu và chị Trương được chọn để đại diện cho các chủ quầy ở cửa Bắc chợ đêm đến họp dự án. Vì chị Trương đang ở trong hoàn cảnh đặc biệt nhất nên Lăng Sấm đặc biệt để chị đi, nếu có khó khăn gì thì có thể trao đổi trực tiếp.
Đại ca Phan tuy không trực tiếp tham gia cuộc họp nhưng vẫn đi theo họ đến địa điểm họp, nói anh sẽ canh gác bên ngoài để nếu có chuyện gì có thể lao vào càng sớm càng tốt.
Tôn Húc Xuyên cũng đi cùng, mang theo một chiếc điện thoại di động đầy pin, sẵn sàng bắt đầu quay video bất cứ lúc nào.
Lăng Sấm nghe xong kế hoạch của bọn họ liền thành khẩn nói: "Nếu có xảy ra chuyện gì thì tốt nhất là mau chóng báo cảnh sát."
"Đừng lo lắng em còn một cái điện thoại nữa, vừa gọi cảnh sát vừa quay video luôn!" Tôn Húc Xuyên cảm thấy gánh nặng trên vai mình rất nặng!
Lăng Sấm: "..."
Họ vui là được.
Trang Yến không trực tiếp đến cuộc họp dự án nhưng các thành viên cốt cán của nhóm dự án đều có mặt, trợ lý đặc biệt của Trang Yến cũng có mặt.
Nửa đầu, các thành viên trong nhóm dự án giới thiệu về dự án, kế hoạch của họ quả thực rất được, nếu có thể thực hiện được thì Lăng Sấm tin cửa Bắc chợ đêm sẽ trở thành chợ đêm lớn và phồn hoa nhất thành phố A như lời Trang Yến đã nói.
Nửa sau là tự do đặt câu hỏi về vấn đề chi phí quản lý mà các chủ quầy quan tâm nhất, các thành viên trong nhóm dự án cũng đưa ra những lời giải thích rất chi tiết, những lời này sẽ được ghi vào hợp đồng sau.
Dự án diễn ra suôn sẻ, ngay cả chị Trương nghe xong cũng động lòng. Lúc rời đi, trợ lý Mạnh gọi Điền Miêu Miêu: "Cô Điền có thể ở lại một mình một lát được không? Chúng tôi còn có một số chuyện cần thương lượng với cô."
Lăng Sấm vô tình cau mày, đứng ở bên người Điền Miêu Miêu không nhúc nhích: "Nếu có việc gì thì chúng ta cùng nhau nói ở đây đi."
Trợ lý Mạnh nhìn rồi cười nói: "Anh Lăng đừng hiểu lầm, chúng tôi đang định nói chuyện với cô Điền về chuyện chợ đêm. Nếu anh lo lắng thì cứ ngồi cạnh chúng tôi nghe cùng."
Nói xong lại bổ sung thêm: "Nếu cô Điền không ngại."
Lăng Sấm quay đầu nhìn Điền Miêu Miêu, Điền Miêu Miêu cũng cười nói với trợ lý Mạnh: "Tôi không ngại."
Cuối cùng Điền Miêu Miêu và Lăng Sấm vẫn ở lại cùng nhau, trợ lý Mạnh lấy một tấm ảnh đưa cho Điền Miêu Miêu: "Đây là bức ảnh do nhiếp ảnh gia chụp cô Điền ở chợ đêm, sau khi nhìn thấy ảnh thì chúng tôi nghĩ bức ảnh này rất hợp để quảng bá chợ đêm nên tôi đã liên hệ với nhiếp ảnh gia và mua bản quyền bức ảnh. Tuy nhiên nói đến quyền thì vẫn cần phải có sự cho phép của cô Điền đã. Tất nhiên chúng tôi sẽ trả tiền."
Điền Miêu Miêu vừa nghe nói đến việc quảng bá chợ đêm, tưởng là phải làm standee nên hơi lo lắng. Quả nhiên thẩm mỹ của công ty lớn và mẹ cô khác nhau!
"Muốn dùng ảnh để quảng cáo à? Không sao đâu, không sao đâu."
Trợ lý Mạnh mỉm cười với cô, nói tiếp: "Ngoài bức ảnh này, chúng tôi còn muốn quay một đoạn video quảng cáo khác, mong cô có thể xuất hiện. Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn hợp đồng, cô có thể xem qua."
"Ồ, được thôi." Điền Miêu Miêu cầm lấy bản hợp đồng vừa nhắc đến, mở ra đọc. Hợp đồng tổng cộng có bảy tám trang, viết rất nhiều điều khoản dày đặc, dù Điền Miêu Miêu đọc rất nghiêm túc nhưng dù sao cô cũng không học cái này nên nếu trong đó có cạm bẫy gì thì cô không dám chắc mình sẽ nhìn ra được.
Lăng Sấm cũng nghĩ tới vấn đề này, nói với trợ lý Mạnh ở đối diện: "Chúng tôi có thể đem hợp đồng về từ từ xem được không?"
"Đương nhiên." Trợ lý Mạnh gật đầu, "Anh có thông tin liên lạc của tôi, nếu sau khi đọc hợp đồng không có vấn đề thì cứ liên hệ với tôi."
"Được." Lăng Sấm bảo Điền Miêu Miêu cất hợp đồng trước, đứng dậy khỏi ghế: "Nếu không còn chuyện gì nữa thì chúng tôi đi trước."
"Được." Trợ lý Mạnh đứng dậy tiễn bọn họ ra khỏi phòng họp, sau đó báo cáo tình hình cuộc họp hôm nay cho Trang Yến.
"Hẹn thời gian mời Lăng Sấm tới công ty một chuyến." Trang Yến ở đầu dây bên kia phân phó.