Lúc Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu đi ra khỏi tòa nhà, đại ca Phan và Tôn Húc Xuyên vẫn đang đợi bên ngoài, hơn nữa nhìn tư thế kia, nếu hai người ra trễ chút nữa thì họ sẽ xông vào.
"Anh Sấm, chị Miêu Miêu, cuối cùng hai người cũng đi ra rồi!" video trên điện thoại Tôn Húc Xuyên đã được bật lên, lúc này nhìn thấy họ an toàn đi ra mới khóa màn hình lại, "Bọn họ không làm gì hai người chứ?"
Điền Miêu Miêu lắc đầu, nói với cậu: "Vừa rồi tôi mới cùng với đại gia thực thụ bàn bạc."
Tôn Húc Xuyên: "..."
Rốt cuộc thì cậu nghĩ sai rồi.
"Không sao là tốt rồi, chị Trương đã trở về bán trước rồi, chúng ta cũng đi thôi." đại ca Phan cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần tất cả mọi người đều không có chuyện gì, đó là tốt nhất.
Lăng Sấm gật đầu, cùng bọn họ trở về: "Nội dung trong cuộc hội nghị hôm nay, chúng tôi sẽ nói cặn kẽ cho mọi người sau, sếp Trang vẫn tương đối có thành ý, cho chúng ta không ít ưu đãi."
Đại ca Phan nói: "Chị Trương vừa rồi cũng có nói với chúng tôi, xem ra cửa Bắc chợ đêm lần này thực sự có thể cải tạo tốt rồi."
Đội ngũ của Trang Yến tuy trẻ tuổi, nhưng mỗi người đều rất ưu tú, cộng với nguồn kinh tế dồi dào của bọn họ, tiến trình cải tạo cửa Bắc chợ đêm diễn ra nhanh chóng. Sau khi có văn kiện chính thức, công trường bắt đầu bị vây quanh, vì để không ảnh hưởng việc bán hàng bình thường của các chủ sạp, công trường chỉ xây dựng vào ban ngày, sau sáu giờ tối sẽ kết thúc công việc.
Phạm vi của giai đoạn đầu không lớn, thời gian xây dựng cũng là ngắn nhất, nhưng với tư cách là lối vào chính của cửa Bắc chợ đêm tương lai, việc thiết kế cũng tốn không ít tâm tư. Ngoài việc quy hoạch cửa hàng và gian hàng ở chợ đêm, nhiều cảnh quan cũng được tu sửa trong giai đoạn đầu, trước đó Điền Miêu Miêu xem bản vẽ dự án tại hội nghị, cô cũng rất mong chờ được nhìn thấy hình dạng thực tế sau khi xây dựng.
"Quả nhiên cửa hàng chợ đêm giống như em nghĩ, diện tích không quá lớn, có thể thực sự phải nối hai cái mới đủ." Điền Miêu Miêu từ buổi hội nghị về dự án trở về, vẫn luôn suy nghĩ chuyện cửa hàng, tuy rằng giai đoạn đầu sẽ sửa ra một nơi chuyên dụng cho mọi người ngồi ăn, nhưng sau khi đồ nướng dọn lên bàn, vẫn phải dùng một cái lò nướng nhỏ để tiếp tục nướng, phòng ngừa việc đồ nướng bị nguội, cho nên ở trong cửa hàng nhà mình vẫn là tiện hơn.
Lăng Sấm nói: "Được rồi, vậy thì thuê hai phòng đi, dù sao ngoài số tiền em kiếm được từ quỹ, Trang Yến còn phải cho em một khoản phí chứng thực* nữa, nên tài chính hẳn là không có vấn đề gì.
Khi nhắc tới phí chứng thực, Điền Miêu Miêu nhớ tới hợp đồng của cô vẫn còn với Tần Ngạn: "Nhân tiện, luật sư Tần nghĩ sao về hợp đồng vậy? Chúng ta còn phải trả lời trợ lý Mạnh."
Lăng Sấm nói: "Hôm nay anh mới hỏi cậu ta, cậu ta nói đã đọc xong, không có vấn đề gì."
Bình thường trong tay Tần Ngạn rất nhiều vụ án, nhưng vẫn giúp Điền Miêu Miêu đọc hợp đồng miễn phí. Điền Miêu Miêu nghe được lời Lăng Sấm nói, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt. Vậy chúng ta hẹn nhau ký hợp đồng với trợ lý Mạnh nhé?"
"Được."
Lăng Sấm hẹn với Mạnh Tề Vũ ký hợp đồng vào ngày hôm sau ở công ty, anh cũng đi cùng Điền Miêu Miêu đến đó, đi theo sau thư ký vào đại sảnh của công ty nhà họ Trang, Điền Miêu Miêu thì thầm với Lăng Sấm ở bên cạnh: "Có phải trước đây anh cũng làm ở một nơi như thế này không? Thật hoành tráng!"
Lăng Sấm cười nhẹ nói với cô: "Có rất ít công ty lớn như thế này ở phố Wall, phần lớn đều là vừa và nhỏ, giống như lần trước làm cho tập đoàn Hồng Thái, toàn bộ công ty cộng lại cũng chưa tới mười người, nhưng danh tiếng và quy mô trong giới lại hoàn toàn ngược lại.
Điền Miêu Miêu chớp chớp mắt, hỏi anh: "Vậy còn công ty anh từng làm thì sao?"
"Nó sẽ lớn hơn một chút, nhưng vẫn không thể so sánh được với tập đoàn nhà họ Trang."
Hai người vừa nói xong liền đi tới một phòng họp nhỏ, trợ lý Mạnh đã ở bên trong đợi họ, thậm chí đã rót cà phê cho họ.
Điền Miêu Miêu không khỏi cảm thán, anh xứng đáng được làm trợ lý đặc biệt bên cạnh sếp Trang, anh ấy thực sự rất toàn diện.
Ký hợp đồng xong, cô đang định cùng Lăng Sấm rời đi, lần này trợ lý Mạnh lại gọi Lăng Sấm: "Anh Lăng, tôi có thể trì hoãn anh thêm mười phút nữa được không? Sếp Trang muốn gặp anh."
Lăng Sấm dừng bước một chút, nhìn trợ lý Mạnh hỏi: "Sếp Trang tìm tôi có chuyện gì?"
"Cái này sếp cũng không nói cho tôi biết, anh gặp anh ấy tự nhiên sẽ biết."
Trợ lý Mạnh không nói nữa, Lăng Sấm suy nghĩ một hồi, nói với Điền Miêu Miêu bên cạnh: "Vậy em chờ anh một lát?"
"Được, anh đi đi. "Điền Miêu Miêu nhìn anh và trợ lý Mạnh đi ra ngoài, lại ngồi xuống ghế. Thư ký tới đưa cho cô một phần hoa quả, Điền Miêu Miêu nói cảm ơn với cô, vừa ăn hoa quả vừa chờ Lăng Sấm trở về.
Trợ lý Mạnh dẫn Lăng Sấm đến phòng làm việc của Trang Yến, hắn giơ tay gõ cửa hai cái, nói với người bên trong: "Sếp Trang, anh Lăng đến rồi."
Vào đi. "Giọng Trang Yến từ bên trong truyền ra, trợ lý Mạnh đẩy cửa phòng, mời Lăng Sấm vào.
Văn phòng Trang Yến rất lớn, Lăng Sấm trực tiếp đi tới trước bàn làm việc, nhìn người đàn ông ngồi trên ghế: "Sếp Trang tìm tôi có chuyện gì sao?"
Trang Yến mỉm cười, đẩy một bản hợp đồng lên trên bàn: "Không biết cậu Lăng có hứng thú đến đây làm việc không?"
Lăng Sấm nhìn xuống hợp đồng trên bàn, không đưa tay ra đón: "Sao sếp Trang lại nghĩ đến việc tìm tôi?"
Trang Yến nhướng mày, nhìn anh nói: "Chuyện trước đây của anh ở phố Wall, tôi đã tìm hiểu rất rõ ràng, ngay cả chuyện "bán khống" tập đoàn Hồng Thái cũng có dấu tay của anh phải không?"
Lăng Sấm không nói gì, Trang Yến tiếp tục nói: "Tôi coi trọng những người có năng lực, đội ngũ tinh anh của tôi cũng cần những người như cậu. Cậu có thể xem qua hợp đồng, đãi ngộ sẽ không làm cậu thất vọng."
Lăng Sấm vẫn không nhúc nhích, như thể đang do dự gì đó, Trang Yến cũng không thúc giục, chỉ mở miệng nói: "Tôi biết với năng lực của cậu, cậu có thể không thiếu tiền, nhưng tương lai cậu kết hôn rồi có con, chắc hẳn là cũng muốn cho bọn họ cuộc sống tốt hơn chứ?"
Lăng Sấm biết mình quả thật không có khả năng bán cơm rang ở cửa Bắc chợ đêm mãi, mà Trang thị đối với bất luận người nào mà nói đều là một lựa chọn tràn ngập sức hấp dẫn.
Anh cầm lấy hợp đồng nhìn một chút, đãi ngộ Trang Yến cho quả thật vô cùng tốt, thậm chí so với lúc anh ở nước ngoài còn tốt hơn. Đội ngũ tinh anh của Trang Yến, anh cũng đã biết rất rõ, đội ngũ này tuy rằng nhân số không nhiều lắm, nhưng mỗi người đều là tinh anh có thể lấy một chọi mười, nói bọn họ là cốt lõi của Trang thị cũng không quá đáng mấy.
"Điều kiện của sếp Trang quả thật khiến người ta động tâm, nhưng có một điểm tôi phải báo trước cho ngài biết, tôi không chấp nhận việc đi công tác trong thời gian dài."Tựa như việc Trang Yến điều tra Lăng Sấm, anh cũng thập phần rõ ràng động thái một năm gần đây của Trang Yến. Trước khi thu mua tập đoàn Mậu Cảnh, Trang Yến cùng đoàn đội của anh ta đều ở nước ngoài nói chuyện hợp tác, một lần đi cũng ít nhất một tháng.
Trang Yến dường như không nghĩ tới cậu sẽ nói như vậy, hiếm khi có chút ngoài ý muốn. Lăng Sấm nói với hắn: "Đúng như lời ngài nói, sau này tôi sẽ kết hôn."
Trang Yến sửng sốt một chút, sau đó thích thú cười lên: "Cậu nói chính là Điền Miêu Miêu sao? Tôi đã gặp cô ấy, cô ấy nhìn qua cũng không giống người sẽ phụ thuộc vào cậu như vậy."
Lăng Sấm: "không phải cô ấy phụ thuộc tôi, là tôi không thể rời khỏi cô ấy."
Trang Yến:"..."
"sếp Trang sau khi kết hôn với Bạch tiểu thư, cũng có thể chấp nhận xa cách cô ấy trong một khoảng thời gian dài sao?"
"..."
Trang Yến trầm mặc một chút, nhìn cậu nói: "Đi công tác là điều không thể tránh khỏi, cậu nói thời gian dài, cụ thể là chỉ thời gian bao lâu?"
Lăng Sấm suy nghĩ một lát, mở miệng nói: "Nhiều nhất là nửa tháng."
"Được, có thể thương lượng."
"Phải ghi vào hợp đồng."
"..."Anh ta cũng không phải là không thể không có anh.
Anh nhìn Lăng Sấm hồi lâu, cuối cùng vẫn nhượng bộ: "Có thể."
Bởi vì phải sửa hợp đồng nên hai người hẹn hôm khác ký hợp đồng, tuy Trang Yến đồng ý yêu cầu của Lăng Sấm rồi nhưng cũng bổ sung thêm điều kiện, đại khái là khi không thể đi công tác dài hơn nửa tháng thì Lăng Sấm phải hoàn thành công việc của công ty trước.
Lăng Sấm đi rồi, Trang Yến gọi Mạnh Hi tới bảo cậu tìm bên pháp luật sửa hợp đồng, cuối cùng còn nói thêm một câu: "Sau này công ty nhận người thì đừng thêm ai trong đầu chỉ toàn chuyện yêu đương như thế này."
Mạnh Hi: "......"
Ha, nếu vậy thì người đầu tiên bị đuổi là sếp Trang đấy.
Lúc Điền Miêu Miêu bắt đầu chơi game trong phòng hội nghị thì Lăng Sấm đã trở lại. Thấy Lăng Sấm, Điền Miêu Miêu đứng lên, hỏi anh: "Sếp Trang tìm anh có việc gì thế?"
Lăng Sấm thấy cô thế thì cố ý trêu: "Em cảm thấy là có việc gì?"
Điền Miêu Miêu nhìn anh, thử hỏi: "Mua chuộc một mình anh à?"
Lăng Sấm nghĩ, không phủ nhận: "Nói như vậy cũng không sai."
Điền Miêu Miêu vốn chỉ nói đại thôi mà không ngờ Lăng Sấm lại thừa nhận, cô nhất thời ngây người: "Gì thế, anh ta mua chuộc anh thật á?"
Lăng Sấm cười nhìn cô: "Sếp Trang bảo anh đến làm việc cho anh ấy, thế có tính là mua chuộc không?"
Điền Miêu Miêu hồi thần lại mới hiểu là anh đùa mình: "Lăng Sấm!"
"Anh sai rồi, anh sai rồi." Lăng Sấm nắm tay cô, tốc độ nhận sai rất nhanh. Điền Miêu Miêu hừ một tiếng, hỏi anh: "Sếp Trang bảo anh tới làm việc thật hả?"
"Ừm."
"Vậy anh đồng ý rồi à?"
"Anh đang suy nghĩ."
"......" Không hổ là anh.
Anh nắm tay Điền Miêu Miêu đi ra phòng họp, nghiêng đầu hỏi cô: "Em hi vọng anh đồng ý à?"
Điền Miêu Miêu nói: "Em muốn gì không quan trọng, anh muốn gì mới quan trọng."
Lăng Sấm nói: "Nhưng với anh thì suy nghĩ của em rất quan trọng."
Điền Miêu Miêu nhìn anh, suy nghĩ rồi mới nói: "Em hi vọng anh làm chuyện mình thích."
Lăng Sấm ngẩn ra, sau đó khẽ cười ra tiếng: "Sao em giống cha mẹ anh thế?"
Điền Miêu Miêu: "......"
Lăng Sấm lại nắm tay cô chặt hơn, nói với cô: "Lúc trước anh bán cơm chiên ở cửa Bắc chợ đêm họ cũng nói thế."
"......Thế chứng tỏ bọn em đồng quan điểm!"
Lăng Sấm cười một tiếng, nhìn cô nói: "Nói tới đây anh bỗng nhớ mẹ anh vẫn luôn muốn gặp em. Hay là em xem chọn hôm nào đó đến nhà anh ăn cơm đi?"
Điền Miêu Miêu không nghĩ tới đề tài lại chuyển nhanh thế, vừa nói chuyện công việc của Lăng Sấm thôi mà đã sang tới chuyện gặp người lớn: "Đến nhà cha mẹ anh?"
"Ừm, cha mẹ cứ nhắc mãi."
Điền Miêu Miêu nghĩ đến việc mẹ và Điền Đậu Đậu đều đã gặp Lăng Sấm rồi nhưng cô còn chưa gặp người nhà của Lăng Sấm, đúng là cũng nên gặp qua một lần.
"Vậy anh với cha mẹ chọn ngày đi, em lúc nào cũng được."
Lăng Sấm thấy cô hơi căng thẳng vội dùng giọng dịu dàng an ủi cô theo bản năng: "Yên tâm, cha mẹ anh dễ lắm, đến việc anh bán cơm chiên họ cũng chịu được thì cũng sẽ thích em thôi."
"......" Tuy Điền Miêu Miêu cảm thấy hai chuyện này chẳng liên quan gì tới nhau nhưng không hiểu sao vẫn an tâm hơn chút, "Vậy cô chú thích cái gì? Em còn chuẩn bị quà cho cô chú nữa."
Lăng Sấm nói: "Bọn họ gặp em là đã vui hơn bất kì quà cáp gì rồi."
"Em cũng đâu thể đi tay không được?"
Lăng Sấm nhìn cô, cong môi: "Nếu em ngại thì để anh chuẩn bị quà đi."