Ở nhờ nhà cậu

Chương 41: Hứa Khả nhào vào trong lòng ngực anh






"Nhưng........ nhưng chú  là người đàn ông đã trưởng thành, không giống những người khác." Hứa Khả sợ tới mức nói lắp.

Nhìn tay chân cô luống cuống. Chu Đại chỉ cảm thấy ngọn lửa trong lòng sôi trào hơn, một sự kích động không thể kiểm chế được: "Hứa Khả, chẳng lẽ em không thích sao?

"Ai...Ai thích" Hứa Khả vội vàng phủ nhận, nhưng giống diệu lại rất hoảng loạn, ánh mắt nóng rực của Chu Đại khiển cô có cảm giác như bị thiêu đốt.

Đặc biệt ở chỗ đũng quần của anh không chịu khống chế mà phồng lên, làm người khác khó có thể xem nhẹ, không cần nghĩ cũng biết trong đầu anh đang chứa cái gì.

"Chú đừng suy nghĩ lung tung, bạn chú cũng đã nói, tôi là trẻ con. phá hủy bông hoa của tổ quốc là không đúng" Nói xong những lời này, Hứa Khả hấp tấp chạy lên lầu.

Mặc dù không quay đầu lại, có cũng có thể biết lúc này Chu Đại đang nhìn cô, sau lưng như bị kim đâm.

Lúc trốn vào trong phòng, cô lại ý thức được có chỗ không đúng.

Vi sao có phải trốn?

Người háo sắc là Chu Đại, đáng lẽ cô phải mắng anh mới đúng, chạy về phòng thật là mất mặt.

Hứa Khả nghĩ đến đây thì có chút hối hận.

Ngửi thấy mùi thịt nướng trên người, cô quay trở lại khóa cửa một lần nữa, còn lén nhìn qua lỗ trên cửa, phát hiện Chu Đại không đuổi theo, lúc này mới thở phảo nhẹ nhõm, lấy váy ngủ đi vào phòng tắm.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, Hứa Khả nhìn thời gian, sắp 12 giờ, cô bắt đầu ngáp, sấy tóc xong thì nằm trên giường

Lướt Weibo, bất giác  không chịu nổi, mi mắt không ngừng đánh nhau, điện thoại cũng chưa tắt lập tức chìm vào giấc ngủ.

***

"Sao lại dâm đãng thế? Vừa đến cuối tuần đã mặc quần đùi lộ mông, cố ý cho trai nhìn sao?"

"Chậc chậc chậc, học sinh xuất sắc đứng đầu lớp, lần trước thi cũng đứng nhất đúng không? Thành tích tốt như vậy, lại thích đi quyến rũ đàn ông."

"Sao không nói gì, mày điếc sao? Lúc báo cáo với giáo viên bọn tao bắt nạt mày, không phải rất kiêu ngạo sao? "Học sinh xuất sắc thật lợi hại, muốn báo cho giáo viên liền lập tức báo, mấy người bọn tao bởi vì mày mà phải viết bản kiểm điểm một nghìn chữ."

Những giọng nói trào phúng cũng nhục mạ đó không ngừng vang lên bên tai, tai Hứa Khả ủ ù, đầu choáng váng, mi mắt nặng trĩu, muốn mở mắt ra nhưng không được.

Lạnh lẽo xuyên qua từng lỗ chân lông,  cuối cùng cũng mơ màng mở mắt ra, sau lưng áp vào vách tường, cơ thể ướt dẫm, bị người ta cởi sạch, chỉ còn lại áo ngực cùng quần lót.

Lạnh, ngày mùa đông mấy độ, cơ thể cô trần trụi, ở trong nhà vệ sinh run bần bật, cả người chìm trong bóng tối. Một vài bóng đen rơi xuống mặt đất, quay xung quanh cô, ngay cả ngẩng đầu lên cô cũng không dám.

Thỉnh thoảng họ cầm cái ca trên tay đổ nước lên người cô.

Ai có thể tới cứu cô không?