Ở nhờ nhà cậu

Chương 76: Chấm dứt quá khứ




Một chuyến đi này của Tiếu Hành khiến kế hoạch ban đầu của Hứa Khả bị đảo lộn. Đoán chừng đã nói gì đó với người trong nhà, Từ Mỹ Lan  giục Hứa Khả trở về, còn hạ lệnh cho cô trong vòng 3 ngày không nhìn thấy người thì lái xe đến đây tìm cô.

Tính cách của Từ Mỹ Lan giống như Hứa Khả, có chút bướng bỉnh, nói cái gì thì sẽ thật sự làm cái đó.

Kết quả của kì thi đã học cũng đã có, không hề có chuyện ngoài ý muốn, hơn 200 điểm, không thể vào được đại học.

Hứa Khả cũng không có lựa chọn nào khác, đành phải mua vé xe quay về.

Trước khi về, cô đến chào hỏi Lý Văn Uy, đến lớp dạy thêm chào tạm biệt các bạn nhỏ trong lớp.

Những bạn nhỏ đó nghe nói cô không dạy nữa thì bật khóc, đặc biệt là cậu bé mập, khóc chảy cả nước mắt nước mũi.

"Cô Hứa, cô có thể đừng đi không?"

"Có phải vì bọn em không ngoan nên cô Hứa không muốn dạy chúng em nữa có đúng không? Về sau chúng em nghiêm túc nghe giảng, tích cực trả lời câu hỏi, cô Hứa đừng đi có được không?"

"Cô Hứa, em không muốn rời xa cô.

"Em cũng không muốn."

Một đám trẻ con vây quanh Hứa Khả không cho cô đi, nhìn cảnh tượng này làm Hứa Khả cảm động muốn khóc.

Thế giới của trẻ con rất đơn thuần, trong lớp cô thường xuyên thưởng cho bọn nhỏ những món quà, lại mời chúng ăn KFC một lần, nên tình cảm của chúng dành cho cô sâu sắc hơn cô nghĩ.

Hứa Khả an ủi: "Cô còn chưa tốt nghiệp, cũng phải trở về trường học tập, về sau các em phải nghiêm túc đọc sách, nếu có cơ hội, cô sẽ đến gặp các em, được không?"

Tiếng khóc của bọn nhỏ không dừng lại, lôi kéo quần áo không cho cô đi.
Trước kia đến lớp dạy thêm Hứa Khả không có cảm tình gì với trẻ con, sau này, trong quá trình ở chung cảm thấy chúng rất đáng yêu, lần này đi cũng rất luyến tiếc nên lại mời bọn nhỏ ăn KFC một lần nữa.

Khi cô bước ra khỏi lớp,nhìn thấy mấy đứa nhỏ đó nước mắt lưng tròng, trong lòng mềm nhũn, chút nữa cũng khóc theo.

Cô giáo mới tiến vào phòng học, sau khi cửa đóng lại, Lý Văn Uy gọi Hứa Khả đến một bên, hạ giọng nói: 

"Cố Kim vừa đến đây, vẫn luôn nói muốn gặp cậu. Mấy ngày trước tớ từ chối cậu ấy, không biết cậu ấy sao lại biết địa chỉ lớp học thêm, trực tiếp đi đến đây. Giờ đang ở văn phòng, cậu có muốn gặp không?"

Cố Kim đến?

Hứa Khả hơi kinh ngạc, cũng không suy nghĩ lâu lắm, gật đầu.

Vẻ mặt Lý Văn Uy lo lắng: "Nếu cậu không muốn gặp cũng được,  tới đây lâu rồi nhưng lại không vào phòng học làm loạn, có lẽ không phải tới đây gây rắc rối."


"Nếu đã tới thì gặp một lần đi."

Nhiều năm không gặp, cô cũng muốn biết hiện tại Cố Kim nghèo túng sẽ như thế nào.

Vừa mới đi vào văn phòng, Hứa Khả nhìn thấy Cố Kim đang đứng, bốn mắt nhìn nhau, dáng vẻ  rất mất tự nhiên.

Cố Kim so với quá khứ gầy hơn một chút, không trang điểm, trông rất tiều tụy.

Đứng đối mặt, Hứa Khả cảm thấy cô ta vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Vẻ mặt của Cố Kim còn kinh ngạc hơn, cô ta mở miệng trước: "Hứa Khả, mày cố ý tiếp cận Lục Hàng có phải không? Chỉ vì để trả thù tao mà mày phá hỏng mối quan hệ của bọn tao."

Hứa Khả thoải mái thừa nhận: "Đúng vậy."

"Mày thật không biết xấu hổ." Cố Kim nổi giận, chỉ vào mặt cô: "Mày cho rằng mình xinh đẹp có thể tùy ý dụ dỗ đàn ông sao? Một ngày nào đó mày sẽ gặp báo ứng."

Ngoài miệng mắng chửi người nhưng đã sớm mất đi sự sắc bén lúc học cấp hai, không có chút uy hϊếp nào.

"Nhưng xinh đẹp là lợi thế của tao mà." Hứa Khả không để ý, nhìn dáng vẻ cô ta tức muốn hộc máu chỉ cảm thấy buồn cười: "Cố Kim, mày không biết vì sao cha màybị bắt sao?"

Cố Kim giật mình: "Mày có ý gì?"

"Nghĩa trên mặt chữ. Lúc cấp hai mày làm nhiều chuyện xấu như vậy, mấy năm nay luôn bảo những tên lưu manh đó tới gây khó khăn cho tao, đây là báo ứng. Mày ỷ vào nhà mình có tiền nên muốn làm gì thì làm, nhưng cha mày có tiền thì cũng không thể một tay che trời, cho nên mới bị bắt."

Từng câu từng chữ của Hứa Khả chọc vào trái tim cô ta: " Mày hiện tại tức giận thì có thể làm được gì? Cha đi tù, mày cũng không còn là đứa con gái kiêu ngạo, bạn trai  cũng không yêu mày, tao cũng chỉ chơi chút tâm tư, liền dễ như trở bàn tay phá hư tình cảm của hai người. Mày, hiện tại đã hai bàn tay trắng rồi."

"Dù mày có hận tao, cũng không thể làm gì được. Bởi vì chính gương mặt này của tao đã khiến cha mày bị tống vào tù. Một người con gái đẹp một khi học được cách tận dụng lợi thế của mình, mức độ nguy hiểm rất cao."

"Năm đó mày bắt nạt tao trong trường, hiện tại những việc này đều là báo ứng mà thôi."

Cố Kim trợn tròn mắt, đôi mắt đờ đẫn tiêu hóa những ý tứ trong lời nói của Hứa Khả.

Chuyện trong nhà cô ta, đều do Hứa Khả động tay động chân?

Cô ta biết cha dượng của Hứa Khả giàu có hơn cha cô ta, nhưng lúc trước Hứa Khả chưa từng đem chuyện này nói cho nhà họ Tiêu, cho nên cô ta không kiêng nể gì, hiện tại vì sao nhà họ Tiêu lại đột nhiên giúp Hứa Khả?

Nghĩ đến đủ loại lý do đằng sau, sắc mặt Cố Kim tái nhợt như tờ giấy.

Hứa Khả cũng không muốn dính líu quá nhiều với Cố Kim, cô lạnh lùng nói một câu: "Nếu mày lại muốn làm chuyện xấu, thì tiền đồ về sau sẽ bị hủy hoại. Mày nên  tự giải quyết cho tốt."

Nói xong cô xoay người, lúc đi tới cửa lại nói thêm một câu: "Còn nữa, tao không có hứng thú với bạn trai của mày, về sau đừng tới làm phiền."

Không xảy ra chuyện gì, Lý Văn Uy thở phào nhẹ nhõm.

Cậu đưa Hứa Khả xuống dưới lầu: "Phải về nhà à?"

"Ừ, mẹ tớ giục tớ về." Hứa Khả nhún vai, bất đắc dĩ nói: "Thi đại học lần này chỉ được hơn 200 điểm, tớ muốn đến trường, năm nay ôn tập, tớ muốn học đại học."

Cô có nền tảng, chỉ cần nỗ lực, thời gian một năm hoàn toàn đủ. Cố Kim cũng không còn là mối đe dọa với cô, chỉ cần sang năm thuận lợi tham gia đủ môn thi, cô tin tưởng mình có thể thi đỗ.

Lý Văn Uy thấy cô thề, liền gửi lời chúc: "Cố lên, tớ tin cậu có thể làm được."

Nói xong, cậu dừng lại một lúc, cuối cùng không nhịn được hỏi: "Cậu thật sự cố ý tiếp cận Lục Hàng sao?"

Hứa Khả thừa nhận: "Đúng vậy, vì tớ muốn trả thù Cố Kim, nhưng bây giờ đã làm được rồi, mà Lục Hàng cũng không phải mẫu người tớ thích, cho nên về sau sẽ không liên lạc với cậu ta nữa. Nhìn Cố Kim bây giờ, tớ đã có thể trở lại bình thường."

"Cậu đã đi về phía trước, Cố Kim bị trừng phạt, tớ cũng nên buông tay."

Trước khi nhìn thấy Cố Kim, cô cho rằng đả kích Cố Kim sẽ rất sung sướng, nhưng thật ra không phải như vậy.

Lúc học cấp hai, Cố Kim rất mạnh, đi ngang qua trường, có thể trực tiếp làm mọi chuyện, nhưng hôm nay lại ở trong văn phòng chờ cô.

Vì sao?

Bởi vì cô ta đã không còn chỗ dựa, dựa vào ỷ mạnh hϊếp yếu, Cố Kim cũng sẽ sợ hãi, cũng sẽ cảm thấy mất mặt, cho nên không dám làm loạn trước mặt những đứa trẻ đó.

Người đã trưởng thành, Cố Kim hùng hổ dọa người đã biến mất.

Cô từng là nạn nhân của bạo lực học đường, hiện tại cũng không muốn trở thành chiếc đũa kia. Cố Kim không có tiền lại bị trường học phê bình, cuộc sống sau này của cô ta sẽ khó khăn hơn.

Cha của cô ta có tiền án, muốn tiến vào nhà nước cũng không còn khả năng.

Hơn nữa những tin tức trên mạng gần đây, chuyện Cố Kim bắt nạt bạn học một lần nữa bị lôi ra, những giáo viên năm đó giữ bí mật cũng đứng ra giúp cô nói rõ sự việc, vạch trần chuyện Cố Kim cùng cha của cô ta làm. Trường học đăng Weibo chỉ trích cô ta, cô ta bị chửi mắng thậm tệ ở trên mạng.

Người như vậy, không có tư cách cùng năng lực trở thành trở ngại của cô. Toàn bộ hot search cùng tin tức bị quét sạch, Chu Đại dùng phương thức của anh để bảo vệ cô, cô cũng muốn chấm dứt quá khứ.

Đeo trên lưng nhiều năm như vậy, rất đau đớn.

Lý Văn Uy biết bản thân không có tư cách khoa tay múa chân chuyện này, chỉ nói: "Sau khi trở về, đừng liên hệ gì với Hạ Sâm, cậu ta không phải người tốt. Trong quá trình ôn tập nếu cậu gặp khó khăn gì, có thể hỏi tớ bất cứ lúc nào."

"Được." Hứa Khả cười nhìn cậu: "Cảm ơn cậu, Lý Văn Uy."

Hai người đang nói chuyện thì có người bấm còi, là Chu Đại tới.

Hứa Khả cười, xua tay tạm biệt.

Lý Văn Uy nhìn theo bóng dáng cô đi xa, muốn hỏi cô có thích ai không nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Hứa Khả nên có một tương lai tốt đẹp hơn, đến nỗi phần tình cảm trong đáy lòng cậu cũng chôn vùi cùng với quá khứ.