Ở nhờ nhà cậu

Chương 78: Dọn ra ngoài ở




Buổi chiều ngày hôm sau Hứa Khả về đến nhà đã nói với Từ Mỹ Lan muốn dọn ra ngoài ở.

Từ Mỹ Lan rất khϊếp sợ: "Muốn dọn ra ngoài ở? Không được, năm nay con vẫn không lên được ít điểm nào trong kỳ thi đại học, không vào được đại học nào. Mẹ nghĩ rồi, thành tích của con không thích hợp với việc đọc sách, nếu không học cao đẳng mẫu giáo, về sau tốt nghiệp làm giáo viên mầm non cũng không tồi. Lăn lộn mấy năm, con cũng mệt mỏi, nên chấp nhận đi, đại học không phải con đường duy nhất, nên cũng không đặt kỳ vọng cao với con, sau này có công việc nuôi sống bản thân là được."

Hứa Khả đã sớm đoán được kết quả này, cô bình tĩnh thương lượng với bà: "Con nghĩ kĩ rồi, nếu tiếp tục học lại một năm, lần này chắc chắn có thể thi đỗ đại học, nếu không thi đỗ sẽ tìm lối đi khác."

Những năm trước, Hứa Khả không muốn học lại, bị Từ Mỹ Lan bắt tới trường, nhưng năm nay Từ Mỹ Lan lại thay đổi suy nghĩ của mình.

"Nếu không đừng học lại, mấy năm rồi một chút tiến bộ cũng không có, những người quen biết chú của con bắt đầu đồn thổi, chúng ta đừng làm cho chú của con xấu hổ. Hơn nữa học phí cùng phí sinh hoạt của con là do chú con trả hết, nếu lại lấy tiền..."

Thái độ của Hứa Khả rất kiên quyết: "Con muốn học lại một năm, phí sinh hoạt cùng tiền nhà thuê ở bên ngoài con có, không cần dùng của mấy người."

Nhà họ Cố đã rơi đài, những tên côn đồ đó cũng không có biện pháp uy hϊếp cô, cô có thể làm được.

Số dư thẻ ngân hàng ông chú đưa cho cô có 7 chữ số 0, đủ để cô dùng, điều duy nhất cần làm tiếp theo là yên tâm học tập.

Cô muốn đến nơi khác học đại học, sau này tìm được một công việc tốt, rời xa nơi này.

Lý Văn Uy sau khi học đại học thay đổi lớn như vậy, trở nên tự tin, còn có thể tự kiếm tiền nuôi sống bản thân, cô tin mình cũng có thể làm được.

Từ Mỹ Lan không biết cô nghĩ như thế nào, nhưng biết tính cách cô quật cường, nghĩ tới đó đành lui một bước: "Con muốn học đương nhiên là tốt nhất, phí sinh hoạt mẹ cho con, nhưng lần này con phải nghiêm túc học, không được cà lơ phất phơ giống như lúc trước. Nếu học lại thì đến trường trung học số 8 đi,  không khí học tập ở chỗ đó tốt, quản lý nghiêm khắc, tỷ lệ học sinh thi đỗ đại học cao nhất trong thành phố chúng ta. Mẹ đã thương lượng với chú Tiêu của con rồi, để con chuyển đến trường trung học số 8. Nếu con muốn tập trung học thì có thể ở lại trường."


"Con không chuyển trường, cũng không ở ký túc, con không quen ở cùng người khác. Sống ở nhà chú Tiêu cũng không  thoải mái, thuê phòng ở bên ngoài, ở một mình sẽ tập trung hơn."

Từ Mỹ Lan không quá tin tưởng việc cô thuê nhà vì học tập, nghi ngờ cô lại có ý nghĩ xấu xa, uyển chuyển nói: "Con còn nhỏ, ở một mình không an toàn, nếu con cảm thấy ở nhà không thoải mái thì ở lại trường cũng được."

Hứa Khả không muốn tranh luận với bà: "Con không phải đang hỏi ý kiến của mẹ, chỉ đang nói một tiếng mà thôi. Sẽ dọn ra ngoài sau khi tìm được phòng."

"Đứa nhỏ này, dọn ra ngoài ở cũng không hải việc nhỏ, ở bên ngoài có rất nhiều cám dỗ, con có thể chuyên tâm học tập sao? Hơn nữa..."

Từ Mỹ Lan còn chưa nói xong, Hứa Khả đã đi rồi.

Lúc ra cửa, cô nhìn thấy Tiêu Minh Viễn vừa về nhà.

Tiêu Minh Viễn hạ cửa kính xe xuống, cười hỏi cô: "Tiểu Khả, con đi đâu vậy?"

Hứa Khả dừng lại, lễ phép trả lời một câu: "Chào chú, cháu đi ra ngoài chơi một lát."

Mặc dù ghét Tiêu Hành, nhưng Tiêu Minh Viễn cũng khá tốt, đối xử với cô không tồi, cho nên cô vẫn sẽ lễ phép với ông.

Tiêu Minh Viễn nhắc nhở cô: "Chú ý an toàn, về nhà sớm một chút, đừng làm mẹ cháu lo lắng."

Hứa Khả gật đầu rồi bước nhanh ra cửa, chờ bóng dáng biến mất, Tiêu Minh Viễn mới quay đầu.

Tài xế hỏi: "Nhị tiểu thư năm nay có thi đỗ đại học không ạ?"

Tiêu Minh Viễn thở dài: "Điểm có tăng thêm một chút, nhưng vẫn chưa đủ. Có tiến bộ là tốt rồi, chỉ cần chăm chỉ đọc sách, học thêm mấy năm là có thể thi đỗ, nếu thật sự không được thì sắp xếp cho con bé một công việc, cũng không biết con bé có đồng ý hay không."

Tài xế an ủi nói: "Tài năng của mỗi đứa trẻ đều khác nhau, nhị tiểu thư sẽ tìm được con đường cho mình."

Làm tài xế bên cạnh Tiêu Minh Viễn, hắn biết chuyện nhà họ Tiêu, cũng nhìn ra được Tiêu Minh Viễn ở chung với con gái riêng này rất thận trọng, không dám quản quá nhiều.

Hiện tại đứa nhỏ nghịch ngợm, đặc biệt là con gái, không nghe lời thì dù chín con trâu cũng không thể kéo lại được. Rồi còn không thích học, sợ rằng ở bên ngoài làm loạn, quan hệ nam nữ, lưu lại tổn thương cả đời.

Ông chủ làm cha cũng không dễ dàng, với con trai ruột thì có khoảng cách, được nghỉ cũng không về nhà, còn con gái riêng lại không thể quản.

Người có tiền, có không ít chuyện phiền lòng.