Chương 240: USOOOOOP
-Cái gì…!?
Lần này băng của Law và Kid đã không còn nở nụ cười khinh thường mọi thứ như thường ngày nữa rồi. Vừa rồi, Luffy, một tên cùng lứa với bọn hắn đã đặt ra khoảng cách giữa các hải tặc tân binh.
Một tân binh đã thức tĩnh Haoshoku Haki, có thể thấy tiềm lực của Luffy cực lớn. Đã có tiềm chất của Tứ Hoàng biển cả. Hơn thế nữa, thuyền viên của hắn còn có những tên cực kỳ mạnh mẽ. Tương lai của Luffy như đã hiện ra trước mắt mọi người…
Tất nhiên, đến cả Rayleigh cũng kinh ngạc không kém. Dù có thể cảm nhận được Haoshoku Haki của Luffy vừa mới thức tĩnh, còn khá yếu, nhưng như vậy cũng đã cực kỳ ghê gớm ở lứa tuổi đó.
-Yaki, cậu…
Zoro bên cạnh đi đến có chút lắp bắp hỏi… hắn không ngu, lúc trước Yaki đã nói Luffy cần mất rất nhiều thời gian để nắm giữ Haoshoku Haki nhưng giờ lại bỗng nhiên bộc phát không có sự kích thích. Điều này là không thể… Chỉ có thể là Yaki đã bằng cách nào đó thúc đẩy mới khiến việc này xảy ra…
-Hihihi…. bình thường mà thôi… Lúc trước tớ cũng đã nói với các cậu rồi đó… ý chí tự do và vương lên càng mạnh … thì sức mạnh sẽ đến nhanh thôi…
Yaki cười tươi nói…. Zoro và Sanji nghe thế thì lâm vào trầm mặt. Không chỉ bọn hắn, đến cả mọi người bên cạnh cũng lâm vào trầm tư. Bọn hắn còn nhớ rõ Yaki từng nói… Sức mạnh sẽ chỉ tồn tại ở những kẻ mang theo ý chí và tư tưởng lớn.
-Mọi người đi thôi nào… Nơi này không phải là nơi nên ở lâu…
Yaki cười nói, bắt đầu dẫn đầu rời đi. Đi được mấy bước, hay quay lại nhìn Law và Kid nói.
-Chạy nhanh đi.. đừng chết trên hòn đảo này… Luffy không có nhiều địch thủ bằng tuổi… các ngươi chết ở đây thì thật đáng tiếc.
Nói xong, Yaki đã bám theo Rayleigh đang cổng theo Camie phía trước. Nói đến thì lão già này đã lớn tuổi nhưng sức mạnh vẫn cực kỳ ghê gớm, nếu lão không giảm chậm tốc độ thì nhóm Luffy đã bị bỏ rơi ở phía sau.
-Tên ngạo mạn…
Law và Kid mắng thầm sau đó cũng nhanh chóng rời đi với hướng trái ngược băng Mũ Rơm. Bọn hắn không ngu, băng Mũ Rơm làm ra chuyện lớn như vậy… đô đốc Hải Quân có đến thì cũng nhắm vào bọn hắn trước.
Có điều vừa chạy không được bao xa thì cả Law và Kid đều giật mình dừng lại… nhìn chằm chằm một người to lớn như gấu trước mắt…
-Kuma… làm sao một thất vũ hải lại ở trên hòn đảo này…!?
…
Trở lại với nhóm Luffy, Rayleigh dẫn bọn hắn đến Lùm B, căn cứ bí mật của thú đi săn.
Lúc này, băng kỵ sĩ cá chuồn cũng rời đi. Dù sao thì cũng không thể để bọn hắn dính dán quá sâu đến chuyện này được. Đánh quý tộc, không phải là chuyện nhỏ!?
-Cám ơn nhé.
Luffy vẫy tay từ biệt Duval.
-Cậu cũng cẩn thận đấy Mũ Rơm.
Duval nói xong thì cũng nhanh chóng biến mất trước mắt mọi người.
…
Bên trong quán rượu chém đẹp trên Quần đảo Sabaody,
Gọi là chém đẹp vì rượu ở đây rất đắt, muốn uống cũng không dễ. Shakuyaku, thường được biết đến qua biệt danh Shakky, là chủ, kiêm người pha chế của quán rượu này.
Bà là một cựu hải tặc và từng bị truy nã bởi huyền thoại Hải Quân, Monkey D. Garp.
-Hảảảảảả….! Ông từng ở trên con tàu của vua hải tặc ….!!!???
Luffy biết Rayleigh đã từng ở trên thuyền của vua hải tặc thì hét lớn kinh hãi.
-Ta là thuyền phó… Silvers Rayleigh. Rất vui được làm quen…
Rayleigh cười nói.
-Cậu không nói cho họ biết à, Hacchan?
Shakky nhìn Hacchin đang nằm trên giường hỏi.
-Họ chỉ muốn gặp ông đẻ nhờ tráng thuyền thôi..
Mà lúc này, nhóm Sanji, ngoài Robin và Yaki, tất cả đều há hốc mồm, có chút mất bình tĩnh và mang theo nét hâm mộ khi nhìn Rayleigh. Bọn họ đến bây giờ mới biết Rayleigh là thuyền viên của Vua Hải Tặc. Nhìn lão không khác gì những fan cuồng kiếp trước nhìn thấy Idol của mình.
-Gold Roger, có lẽ trước đây từng có một tân binh như thế… hohoho…
Brook cười nói. Đúng thế lão đã chết còn trước khi đám người Roger ra biển. Vì thế, mới gọi Roger là một tân binh…
-Sao một người như ông lại làm bạn với bạch tuộc?
Zoro hỏi.
-Hacchin, hai mươi năm trước… cậu ấy đã cứu ta khi ta bị đắm tàu ở ngoài biển. Từ đó đến khi cậu ấy gia nhập nhóm ‘hải tặc mặt trời’ chúng tôi cũng khá thân nhau.
Rayleigh cười nói.
-20 năm trước… vậy lúc đó cậu ta là một đứa con nít. Sao ông không ngăn cậu ta gia nhập băng Arlong..?
Yaki cười hỏi. Hắn khá hiếu kỳ, một người như Rayleigh chỉ cần mở lời thì Hacchin có thể đã không gia nhập cùng Arlong.
-Arlong!? Ồ, tên người cá làm loạn đó hả? Hắn thế nào rồi…
Rayleigh không đáp câu hỏi của Yaki mà hỏi ngược lại.
-Chết rồi… tôi giết… lúc đó Hacchin còn có chút tính người vì thế mới sống sót đến giờ… Nếu không hôm nay ông phải trả thù cho cậu ta rồi đấy…
Yaki cười nói..
-Chết rồi… cũng không khó đoán khi hắn không may mắn khi gặp cậu…
Rayleigh kinh ngạc nhìn Yaki, sau đó lắc đầu cười khổ nói.
-Hihihi.. đừng nói như tôi là người đáng sợ vậy chứ!? Mà ở cái thế giới đầy rác này, lòng tốt có thể là điều tuyệt vời nhất… nhưng muốn thay đổi nó thì phải dùng máu mới được… Chỉ cần giết đến khi bọn nó sợ… lúc đó mới có được yên bình…
Yaki cười nói. Hắn cảm thấy đám người Hải Tặc như Roger hay Luffy thật sự có chút không phải là Hải Tặc… Chỉ là một đám nhà thám hiểm mang danh Hải Tặc mà thôi.
-Ồ… Nghe giống thuyền trưởng của tôi nhỉ…
Shakky nghe Yaki nói thế thế tinh thần bỗng nhiên kéo căng nhìn chằm chằm Yaki. Sau đó cười khổ nói.
-Ồ…Vậy sao? Nhưng tôi tin chắc thuyền trưởng của bà không có kết quả tốt gì nhỉ!?
Yaki nghe thế cũng kinh ngạc nói..
-Ồ… sao cậu biết..!?
Shakky kinh ngạc hỏi.
-Ý tưởng là thế thôi nhưng thật ra không đơn giản như vậy… Một kẻ chỉ biết giết chóc thì kết quả cũng chỉ có là cái chết đang chờ đợi hắn thôi…
Yaki cười nói. Rayleigh và Shakky kinh ngạc nhìn hắn. Yaki nói tiếp.
-Đừng nhìn tôi như vậy… Nếu người mà bà nhắc đến thành công thì thế giới này đã không như thế này rồi… Huống hồ, người như Vua Hải Tặc Roger cũng thế… kết thúc của cuộc phiêu lưu của lão chính là cái chết để mở ra một thời đại mới… thời đại dành cho hải tặc.. Từ cái nhìn của tôi, lão chết vì đến kẻ như lão cũng không thể thay đổi được thế giới này. Vì thế mới đặt hy vọng vào thế hệ tiếp theo…!
-Cái gì…? Cậu biết chuyện của bọn tôi…
Rayleigh nghe thế thì giật mình nhìn chằm chằm Yaki hỏi. Không khí bên trong quán cũng có chút ngưng trọng.
-Không biết… thế nên tôi mới ở đây…
-Hahaha.. Thật thú vị. Cậu thật đáng sợ đấy…
Bầu không khí trong quán thay đổi thì Yaki cũng không để ý, chỉ cười cười nhìn Rayleigh và Shakky. Rayleigh sau một lúc trầm mặt thì cưới lớn, nhưng ngay lập tức tiếng cười bị cắt đứt bởi Usopp…
-Vậy ‘One Piece’... có thật các ông đã…!?
-USOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOP~~~~!!!
Luffy nghe thế thì hét lớn…cắt đứt câu hỏi của hắn.
-Nếu cậu hỏi ông ấy bất cứ thứ gì về nó tại đây… vào lúc này… tôi sẽ bỏ làm hải tặc…. TÔI KHÔNG MUỐN CÓ MỘT CUỘC PHIÊU LƯU CHÁN NGẮT NHƯ VẬY!!!