Trở lại phòng, hệ thống lập tức nói: “Ký chủ! Cô thông minh qúa! Để Tạ Tri Hành tham gia show, vậy thì dù Tề Bách nói xấu kiểu gì, chỉ cần Tạ Tri Hành bảo vệ cậu ta thì fans của ổng cũng giúp đỡ! Ít nhât chúng ta sẽ không thua trên mặt dư luận!”
Hạ Trừng Trừng chớp mắt, “Tạ Tri Hành có tác dụng này luôn hả?”
Hệ thống:???
Hệ thống: “Vậy sao cô bảo ổng tham gia?”
“À…. Mày nói chuyện nãy đó hả!” Hạ Trừng Trừng chớp mắt, ra vẻ ngịa ngùng, “Tao cũng không muốn, nhưng Máy kiểm tra nói dối đã lâu không đăng tin rồi, lúc này giật tít ổng tham gia show, nhất định sẽ hút fans á!”
Không có giật tít thì tự mình tạo thôi!
Đây là đạo lý sinh tồn của paparazzi Hạ Trừng Trừng!
Hệ thống:???
Nó cứ tưởng cô vì chính nghĩa, ai dè là vì danh tiếng à?
Hệ thống: “Vậy tiếp theo là gì? Nếu Tạ Tri Hành tham gia show, cô cũng không có khả năng đi cùng nhỉ? Nhưng nếu không tham gia show thì sao cô giật tít được drama của Tề Bách và Kim Nhất Phàm?”
Hạ Trừng Trừng cười xấu xa, “Ai bảo phải tham gia show mới giật tít được?”
Hôm sau, Hạ Trừng Trừng một mình đi vào Thiên Thịnh.
Hệ thống khó hiểu, nghi ngờ hỏi: “Cô đến đây làm gì thế?”
Hạ Trừng Trừng ra vẻ thần bí, “Đương nhiên là chuẩn bị đạo cụ để tham gia [Cuộc sống rảnh rỗi] đó!”
Hôm nay tôi lại cải trang, mang tóc giả dài đen, make-up mặt mình trở nên bình thường nhạt nhẽo, sau đó mặc bộ đồ bình thường. Cải trang như vậy khiến cô giống một nhân viên đi làm bình thường.
Hạ Trừng Trừng rất vừa lòng với độ trang điểm của mình.
Lúc cô chuẩn bị lẻn vào trong nhân viên làm việc, đột nhiên đằng sau có một âm thanh nghi hoặc vang lên, “Hạ Trừng Trừng? Cô làm gì ở đây?”
Hạ Trừng Trừng:!!!
Hệ thống:!!!
Hạ Trừng Trừng vôi nhìn lướt qua cửa thang máy bằng sắt, bên trên chiếu ngược hình ảnh của cô.
Bản thân cải trang khá ok mà ta? Sao người đằng sau biết là cô vậy?
Hạ Trừng Trừng không nghĩ nhiều mà quay người, nhìn cái tên đã chọc thủng bản thân --- Lục Yên Nhiên.
Hạ Trừng Trừng sửng sốt.
Lục Yên Nhiên, một trong bốn tiểu hoa showbiz, cũng là con gái duy nhất của nhà họ Lục.
Cô ấy và nguyên chủ cùng một vòng tròn, cùng một nhóm tuổi nên thường bị người lớn trong nhà mang ra so sánh với nhau. Cho dù là bề ngoài hay việc học thì nguyên chủ luôn đè đánh Lục Yên Nhiên.
Dù sao gương mặt của nguyên chủ, dù là nghệ sĩ cũng chưa chắc so được.
Lục Yên Nhiên vì không thể so với Hạ Trừng Trừng nên không vừa mắt cô, hai người trong giới cậu ấm cô chiêu nổi tiếng là vua không thấy vua.
Cho đến mấy năm trước, không hiểu sao nguyên chủ vốn là cô chiêu được nhiều người mê đắm luôn gặp xui. Mà Diệp Thi Văn không có danh tiếng nào lại dẫm lên tên tuổi của cô để xuất hiện.
Lục Yên Nhiên rất vui vẻ, không có ai mang Hạ Trừng Trừng ra để so sánh với cô ấy nữa, cô ấy cũng trở thành bạn thân của Diệp Thi Văn.
Mấy năm nay mọi người đều trong showbiz, nhưng Lục Yên Nhiên đã là một tiểu hoa đang nổi, nhưng nguyên chủ lại là một nghệ sĩ nữ toàn bị người khác mắng chửi, hoàn toàn không có tư cách đặt cạnh cô ấy để so sánh.
Hôm nay, Lục Yên Nhiên mặc bộ váy đen do háng F thiết kế, mang túi xách da cá sấu của thương hiệu H, đeo kính râm lớn che nửa cái mặt.
Cô ấy kéo kính xuống, ghét bỏ nhìn bộ đồ trên người Hạ Trừng Trừng, cau mày: “Mặc đồ kiểu quái gì thế, gần đây cô sống thảm vậy à?”
Dù sao cũng là cô chiêu nhà giàu đã từng đứng ngang hàng với cô ấy đó! Gương mặt đẹp đến mức dù kỹ năng diễn nát thối vẫn nổi trong giới được chứ?
Sau đấy, cô ấy thấy được gương mặt của Hạ Trừng Trừng, cau mày.
Trông cái gương mặt vàng khè của cô kia, đâu còn vẻ đẹp như trước nữa?
Lục Yên Nhiên đưa tay lau mặt Hạ Trừng Trừng: “Cô bị khùm à? Tự nhiên làm mình xấu là sao?”
Hạ Trừng Trừng khiếp sợ che mặt mình lại.
Không nhầm chứ? Trong tiểu thuyết bảo hai người họ ghét nhau lắm à? Sao vừa nhìn đã nhận ra cô, còn đưa tay sờ nữa! Nguyên chủ và cô ấy là quan hệ sờ mặt nhau được à?
“Cô ấy là hận sắt không thành thép, ai bảo cô sống thảm vậy chứ! Lúc trước còn là nghệ sĩ nữ, bây giờ là một nhân viên!” Hệ thống cười nhạo Hạ Trừng Trừng, “Cô mau kiếm lý do lừa Lục Yên Nhiên đi, nếu không, với tính của cô chủ Lục, chắc cổ sẽ đăng weibo cười cô đấy!”
“Đây là tạo hình trong phim mới của tôi.” Hạ Trừng Trừng nghĩ một lý do, nghiêm trang, “Tôi đang hiến thân vì sự nghiệp, có gì à?”
Lục Yên Nhiên nhìn cô với ánh mắt, có phải cô bị điên không, “Ồ? Phim mới? Phim nông thôn à? Đầu cô bị gì hả? Bỏ cái vai nữ phụ [Tiên Quyết] không đóng mà đi đóng thứ gì thế?”
Hạ Trừng Trừng sờ mũi ngại ngùng, Lục Yên Nhiên này còn quản cả công việc của cô á?
“Tôi thích đấy, cô quản được à?” Hạ Trừng Trừng làm ra vẻ kiêu ngạo, “Còn cô đấy, đến Thiên Thịnh làm gì?”
Nói đến đây, vẻ mặt Lục Yên Nhiên thay đổi, trên mặt tràn ngập sự vui sướng: “Anh Tề Bách muốn tham gia mùa 2 của [Cuộc sống rảnh rỗi], tôi cũng đến để tham gia đó!”
Hạ Trừng Trừng nghi ngờ, Luc Yên Nhiên có quan hệ với Tề Bách à? Đây là tình tiết không xuất hiện trong tiểu thuyết.
Nhưng Lục Yên Nhiên chỉ là nhân vật phụ trong truyện, không nhiều chi tiết cũng bình thường.
“Đương nhiên rồi! Anh Tề Bách ưu tú thế mà!” Lục Yên Nhiên bắt đầu khen, “Lúc ảnh ra bài [Truy Mộng] vào 5 năm trước, tôi đã trở thành fan của ảnh đó! Tuy mấy năm nay năng lực sáng tác của ảnh kém đi, nhưng [Truy mộng] là ánh trăng sáng của tôi! Tôi có thể yêu cả đời!”
5 năm trước, Kim Nhất Phàm hát bài [Một mộng giang hồ] trong chung kế, bài này cũng bị bảo là đạo bài [Truy mộng] của Tề Bách. Cho dù là soạn nhạc hay lời bài hát đều có mức độ tương tự khá cao.
Hạ Trừng Trừng cười lạnh: “Thế cô có từng nghĩ đến, bài hát cô thích là của người khác viết không?”
Lục Yên Nhiên cảnh giác, “có ý gì? Cô bảo Tề Bách nhà tôi sao chép á? Không thể nào!”
“Mấy năm trước tôi có nghe tin có người mới đạo nhạc của Tề Bách…. Không ngờ bây giờ lại đổi dạng debut, internet đúng là mau quên!” Lục Yên Nhiên khó chịu, tức tới mức mũi cau lại.
Hạ Trừng Trừng hỏi: “Ý cô là Kim Nhất Phàm ấy hả?”
“Cô cũng biết chuyện này à?” Lục Yên Nhiên kích động, “Tôi nói rồi! Cái tên đạo nhạc kia là Kim Nhất Phàm! Thiên THịnh còn xóa hotsearch, có ngày sẽ lật xe cho coi!”
Lục Yên Nhiên muốn nói với Hạ Trừng Trừng Kim Nhất Phàm tệ cỡ nào, người quản lý trong xe đằng sau gọi cô ấy, Lục Yên Nhiên bĩu môi nói với cô, “Lần sau nói tiếp.”
Sau đó mang kính râm, rời khỏi Thiên Thịnh.
Lục Yên Nhiên rời đi, hệ thống cũng tức giận xuất hiện: “Ký chủ! Lục Yên Nhiên này quá đáng ghê! Sao cô ta có thể nói Kim Nhất Phàm như vậy chứ! Cậu ấy cũng là người bị hại mà! Cậu ấy mới là người bị sao chép, là người đáng thương nhất đó!”
“Nhưng Lục Yên Nhiên không sai.” Hạ Trừng Trừng bình tĩnh nói, “Hai bài hát giống nhau như đúc, nhưng Tề Bách lại đăng bài trước Kim Nhất Phàm nửa tháng, như vậy dù ai cũng cho rằng, Kim Nhất Phàm là người đạo nhạc.”
“Nhưng mà….. sự thật không phải vậy!” Hệ thống tủi thân, nhưng nó không biết cãi thế nào.
“Có đôi khi, có một số việc không thể trách fans được.” Hạ Trừng Trừng nhìn bóng người rời đi của Lục Yên Nhiên, “Chỉ có thể nói, người xấu quá xấu thôi.”
*
Phòng hóa trang của [Mùa hai Cuộc sống rảnh rỗi] trong Thiên Thịnh.
Kim Nhất Phàm ngồi chơi điện thoại trên sofa, người quản lý vui vẻ đi vào.
“Nhất Phàm! Vote nam diễn viên mới tốt nhất đã có kết quả rồi! Cậu được top 1 đó!”
Vote trên mạng không được tính là giải chuyên nghiệp gì, đây là do cư dân mạng vote. Nhưng người đạt top 1 của giải này cũng xem như có một chân trong giải Phi Thiên.
Kim Nhất Phàm vui vẻ trong lòng, nhưng bên ngoài vẫn giả vờ lạnh nhạt: “Ồ, biết rồi.”
“Cậu không thể kích động một chút à? Là top 1 đó!” Người quản lý bất đắc dĩ, “Còn trẻ mà sao không trẻ con tí nào thế!”
“Chỉ là top 1 thôi mà, có gì mà vui chứ.” Kim Nhất Phàm lạnh nhạt nói. Nhưng khóe miệng của cậu lại hơi nhếch lên, cậu cố gắng nén lại nhưng mà không được.
Tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi ----“
Tạ Tri Hành đẩy cửa vào.
Người quản lý ngạc nhiên. Hắn biết quan hệ của hai người nên mới nói với Kim Nhất Phàm: “Cậu nói chuyện với giám đốc Tạ đi, tôi đi lái xe bảo mẫu qua.”, sau đó rời khỏi phòng make up.
Phòng make up chỉ còn Tạ Tri Hành và Kim Nhất Phàm.
Vẻ mặt Tạ Tri Hành nghiêm trọng, mày cau lại.
Kim Nhất Phàm ngạc nhiên. Từ sau khi anh lấy lại được tập đoàn họ Tạ, cậu đã lâu chưa thấy vẻ mặt này của anh.
Sao thế? Thiên Thịnh bị phá sản hay Tập đoàn họ Tạ phá sản? Sau này gánh nặng nuôi nhà phải dựa vào cậu thiệt hả?
Kim Nhất Phàm thấy Tạ Tri Hành không nói gì, đành lên tiếng hỏi, “Tìm em… có chuyện gì à?”
Tạ Tri Hành do dự hai giây: “Có phải gần đây cậu bị áp lực lắm không?”
Kim Nhất Phàm:???
Cậu vừa đạt được hạng nhất trong buổi vote của cư dân mạng đây, người mới vui nhất showbiz phải là cậu chứ?
Tạ Tri Hành lại hỏi, “Hay là, cậu cảm thấy khó chịu trong lòng lắm?”
Kim Nhất Phàm:???
Sao vậy nè? Anh họ của cậu bị tổ chức khủng bố nào tẩy não à? Sao lại khùng vậy rồi?
Nhưng mà Kim Nhất Phàm nhớ đến hợp đồng [Cuộc sống rảnh rỗi mùa 2] mình mới ký, hơn nữa sắp phải sống cuộc sống thảm thiết hai ngày một đêm ở nông thôn, thế là cậu gật đầu, “Đúng thế, cảm thấy khó chịu trong lòng! Không, là cực kì khó chịu luôn đó!”
Kim Nhất Phàm: Anh họ có thấy ánh mắt của em không? Có cảm nhận được sự khó chịu trong lòng em không? Mau đến hủy hợp đồng, đừng để em tham gia show này nữa đi!
Tạ Tri Hành làm vẻ mặt xin lỗi, nặng nề vỗ vai Kim Nhất Phàm, “Nhất Phàm à, anh hiểu rồi, anh sẽ chăm sóc em thật tốt!”
Ánh mắt Kim Nhất Phàm sáng rực, con mắt tràn đầy sự mong ngóng. Cậu đang đợi Tạ Tri Hành nói chuyện hủy hợp đồng, nhưng giây tiếp theo thì thấy Tạ Tri Hành xoay người, vội rời khỏi phòng make-up.
Kim Nhất Phàm:???
Hello, anh trai ơi, anh có nhớ em họ bên hồ Đại Minh của mình không? Anh có nhớ cậu bé đáng thương sắp tham gia show tàn ác kia không? Anh đi đâu thế!
*
Tạ Tri Hành rời khỏi phòng make-up.
Anh nhớ lại cuộc đối thoại với Kim Nhất Phàm lúc nãy.
Hạ Trừng Trừng nói không sai, Kim Nhất Phàm đang có áp lực lớn, sắp bị trầm cảm rồi!
Bây giờ chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào show truyền hình, mong cậu có thể thả lỏng một tí, mà người anh họ như anh phải tham gia show với Kim Nhất Phàm!
Hệ thống vô ý xâm nhập vào phòng make-up: “…”
Nó muốn hỏi, sao anh không nghĩ đến khả năng, Kim Nhất Phàm cảm thấy khó chịu là vì các anh ép cậu ta tham gia cái show đó thế?
*
Trên mạng bắt đầu đăng bài về khách mời tham gia [Cuộc sống rảnh rỗi mùa 2], cho thấy sẽ mời bốn khách mời của mùa 1, nhưng không lộ thân phận của khách mời. Người xem chỉ có thể suy đoán người tham gia show, tổ tiết mục sẽ chọn ba người đoán trúng để tới chụp ảnh với khách mời, đây là phần quà mà show tặng bọn họ.
Lúc này, [Cuộc sống rảnh rỗi] lọt hotsearch.
Các fans bắt đầu suy đoán, nghệ sĩ nhà mình có tham gia show không?
Nhưng mà miệng của tổ tiết mục rất kín, không cho phép khách mời đăng tin ngoài lề trên mạng, cũng không cho phép họ báo cho các trưởng nhóm fans biết. Bởi vậy trên mạng không có tin về khách mời.
Lúc này, có fans trêu ghẹo đăng bài, tag Máy kiểm tra nói dối, “Cơ Cơ, cậu có biết mùa này của [Cuộc sống rảnh rỗi] có ai không?”
Fans này chỉ định tag thử thôi, không mong ngóng account lớn có thể trả lời mình.
Không ngờ, mười phút sau, Máy kiểm tra nói dối share bài của cô, sau đó bình luận bốn cái tên: “Tề Bách, Lục Yên Nhiên, Kim Nhất Phàm, Tạ Tri Hành.”
Fans:!!!!
Fans của Tề Bách, Lục Yên Nhiên và Kim Nhất Phàm vui lắm luôn. [Cuộc sống rảnh rỗi] là show hot nhất hiện tại, nghệ sĩ nhà bọn họ tham gia được thì họ phải vui chứ!
Nhưng lúc thấy ba chữ ‘Tạ Tri Hành’, mọi người do dự, bắt đầu nghi ngờ tính chân thật của tin này.
[Nói thật, tôi tin ba cái tên đầu, nhưng Tạ Tri Hành thì giả lắm luôn!]
[Mọi người đều biết, sau khi Tạ Tri Hành đạt được ảnh đế tam kim đã sống trong trạng thái nửa rời khỏi showbiz rồi, đã nhiều năm không tham gia show rồi, sao có thể tham gia show chứ?]
[Máy kiểm tra nói dối bắt đầu kiếm tiền bẩn à? Nói dối quá mức rồi á! Unfollow!]
[Tuy rằng giả nhưng tôi thích Tạ Tri Hành 5 năm rồi! Mong ảnh tham gia show lắm luôn! Rất muốn thấy cuộc sống sinh hoạt của ảnh là như nào!]
….
Trên mạng bắt đầu có hai luồng ý kiến khen chê, phần lớn còn nghi ngờ tính chân thật của tin, cũng có người chọn tin tưởng Máy kiểm tra nói dối, vì vậy bắt đầu ồn ào.
[Cuộc sống rảnh rỗi mùa 2] bắt đầu ồn ào trên mạng.
*
Địa điểm ghi hình của show ở trong thôn nhỏ tên Tình Xuyên, ở gần thành phố Giang.
Nơi này là vùng sông nước của Giang Nam, ngói đen tường trắng, dòng suối nhỏ chảy róc rách, đường ruộng rộng lớn, gà chó chạy quanh, có mùi vị rất khác biệt.
[Cuộc sống rảnh rỗi] mùa 2 được chiếu theo kiểu livestream và quay chiếu lại.
Cư dân mạng đã hóng livestream từ sớm, đợi khách mời xuất hiện.
Cảnh đầu tiên là cửa thôn Tình Xuyên.
Màn ảnh vừa xuất hiện, cư dân mạng đã thấy một gương mặt đáng yêu dán lên di động.
Cậu bé 4 tuổi chỉ vào camera ồn ào: “Ba ơi! Những người xem có thể thấy chúng ta từ cái quả cầu pha lê đen này ạ?”
Bạch Húc Xương bế Bạch Cầu Cầu lên, “Tất cả cư dân mạng có thể thấy chúng ta đó! Nên bé Cầu Cầu phải ngoan đó, biết hông?”
Bé Bạch Cầu Cầu có gương mặt ngây thơ gật đầu nghiêm túc, “Cầu Cầu sẽ ngoan ạ! Sẽ làm tấm gương cho các khách mời khác nè!”
[Oa oa oa! Là Bạch Húc Xương kìa! Mùa này anh ấy vẫn là MC á! Còn mang cả con trai đến cơ!]
[Em bé đáng yêu quá đi mất! Muốn hôn một cái!]
[Mấy bà dì ở trên đừng dọa bé con nữa! Cầu Cầu! Ngoan, tới ôm dì cái nè!]
….
Bạch Húc Xương nói lời dạo đầu với camera: “Đây là [Cuộc sống rảnh rỗi mùa 2], tôi là MC Bạch Húc Xương, đây là nông dân thực tập Bạch Cầu Cầu ~”
Bạch Cầu Cầu nghe tên mình, lập tức cúi đầu làm tư thế chào hỏi. Mặc dù không tiêu chuẩn nhưng lại rất đáng yêu.
“Hôm nay chúng ta có bốn khách mời, chưa công khai thân phận nhưng mọi người cũng đã bình luận tên của khách mời mà các bạn đoán rồi nhỉ? Bây giờ chúng tôi sẽ công bố đáp án, xem mọi người đoán có đúng không nhé!”
Lúc này, một chiếc xe công vụ dừng trước cửa thôn, màn ảnh lập tức chiếu về phía xe.
Bình luận không ngừng viết mấy cái tên nổi tiếng trong showbiz, tốc độ nhanh tới mức đọc không kịp.
Cửa xe công vụ mở ra, một người đàn ông tầm 30 tuổi mặc áo khoác phong cách Punk, lưng mang ghi ta đi xuống xe.
Trên mặt gã nở nụ cười ấm áp, thân thiết vẫy tay với màn hình.
Bạch Húc Xương và Bạch Cầu Cầu ở bên cạnh vỗ tay chào đón, “Bốp bốp bố! Hoan nghênh vị khách mời đầu tiên của chúng ta ---- Tề Bách!”
[A a a! Là Tề Bách! Tui yêu ảnh lắm á!]
[Bài [Truy mộng] của ảnh hay lắm luôn, tui nghe trăm lần không chán!]
[Là [Truy mộng] kéo tui vào nhóm fan đó! Chờ ảnh ra nhiều ca khúc khác nữa ~!]
[Hy vọng anh trai quay phim có thể cho Tề Bách nhà chúng tui thêm nhiều màn ảnh, cảm ơn!]
….
Cư dân mạng khen không ngớt, Bạch Húc Xương cũng khen Tề Bách, “Thầy Tề được gọi là hoàng tử nhạc sáng tác! Nhất là bài [Truy mộng] của anh đó! Là ánh trăng sáng trong lòng rất nhiều người! Cùng là người làm âm nhạc, đời này tôi sợ mà không viết được bài hay như thế!”
Bạch Cầu Cầu kéo áo của Bạch Húc Xương, “Ba ơi, mẹ bảo bài hát của ba viết dở lắm, ba đừng có viết nữa!”
Bạch Húc Xương, “…?”
[Hahaha, Bạch Cầu Cầu, người đứng đầu nhóm antifan của Bạch Húc Xương!]
[Bạch Húc Xương: Cầu Cầu thối! Ba không cần mặt mũi à?]
[Bạch Húc Xương, đừng phản kháng nữa, anh là vua của OST, không giống Tề Bách đâu, anh phải bảo vệ cho tình yêu trên phim, đừng sáng tác nữa!]
….
Tề Bách mỉm cười lễ phép với lời khen của Bạch Húc Xương, “Cảm ơn thầy Bạch đã thích bài hát của tôi, sau này tôi sẽ cố gắng nhiều hơn để viết thêm những bài hay!”
“Vâng, khách mời đầu tiên đã lên sân rồi, các bạn nhỏ đang xem livestream ơi, các bạn đoán đúng không?” Bạch Húc Xương bắt đầu chương trình giới thiệu tiếp, “Tiếp theo, chúng ta chào mừng khách mời thứ hai của show ----“
Màn hình chiếu về phía xe công vụ thứ hai ở cửa thôn.
Cửa xe công vụ từ từ mở ra, một cô gái trẻ mặc váy tennis màu hồng nhạt xuống xe.
Bạch Húc Xương: “Đây là khách mời thứ hai của show chúng ta --- Lục Yên Nhiên!”
Lục Yên Nhiên cười hì hì vẫy tay với màn hình, còn làm tư thế bắn tim với màn hình.
“Chào mọi người! Mọi người có đoán được tôi tham gia show không?”
[Con gái hôm nay makeup đẹp quá! Để mẹ ôm một cái nào!]
[Tôi nhớ Yên Nhiên là fan của Tề Bách nhỉ! Đu idul tận show luôn à?]
[Tham gia là giả, đu idul mời là thật à?]
[Lục Yên Nhiên đu idol: Quay show chung với idol. Tôi đu idol: Ở trong phòng xem livestream, huhu!]
[Không có so sánh thì không có tổn thương mà!]
….
Lục Yên Nhiên vừa thấy Tề Bách thì chẳng còn sự kiêu ngạo vốn có nữa, ngại ngùng đi tới trước mặt gã: “Anh Tề Bách, em là fan của anh, em có thể chụp chung với anh một bức không ạ?”
Tề Bách dịu dàng: “Có thể chứ!”
Gã cầm di động của Lục Yên Nhiên rồi đưa cho Bạch Húc Xương, “Làm phiền thầy Bạch rồi!”
Bạch Húc Xương nhếch môi cười, chụp cho hai người một bức ảnh chung, “Đã nghe bảo Yên Nhiên thích Tề Bách từ lâu rồi, không ngờ đu idol tới show luôn!”
Lục Yên Nhiên đỏ mặt: “Em thích anh Tề Bách lâu lắm rồi! Bài [Truy mộng] lúc trước của anh ấy đã giúp em thoát khỏi bóng tối đó ạ!”
Lục Yên Nhiên lại nhìn về phía Tề Bách lần nữa, ánh mắt sáng rực.
Bạch Húc Xương giả vờ thở dài tiếc nuối, “Tiếc là bài hát của tôi không có đủ sức, không giúp được cô Lục thoát khỏi bóng tối!”
Lục Yên Nhiên cười hì hì: “Nhưng thầy Bạch hát nhiều OST lắm ạ, thầy là thần bảo vệ tình yêu của mọi người đó ạ!”
Ba người trêu ghẹo một hồi, Bạch Húc Xương lại kéo về chủ đề,
“Được rồi, bây giờ đã có hai khách mời! Không biết các bạn nhỏ xem livestream có đoán đúng chưa? TIếp theo là khách mời thứ ba nè! Spoil một chút, cậu ấy là người mới trong giới, gần đây hot lắm đó!”
Màn hình lại chiếu về xe công vụ thứ ba.
Yên tĩnh một lát, một chàng trai mặc bộ đồ tây đi xuống xe.
Cậu tùy ý xắn ống tay áo lên một nửa, để lộ cánh tay rắn chắc. Chân dài sải nhanh đi tới cửa thôn, sau đó gật đầu chào màn ảnh.
[Á á á!!]
[Kim Nhất Phàm! Làm Kim Nhất Phàm!]
[Tui biết ngay con trai sẽ tham gia show mà!]
[Cười chếc, Kim Nhất Phàm làm việc nhà nông á? Sao trông cậu ấy mặc đồ cứ như bá vương nhà địa chủ đi tuần tra đồng ruộng vậy!]
[Ngại quá, Phàm Phàm nhà tui xem trọng hình tượng lắm, mọi người thông cảm ~]
...
“Chào mừng Nhất Phàm tham gia show chúng ta!” Bạch Húc Xương nhường vị trí chính giữa cho cậu, “Lúc nãy đạo diễn Du nói với tôi, bình luận mạnh mẽ lắm, xem ra mọi người thích cậu lắm đó ~”
Kim Nhất Phàm mừng thầm, khóe miệng hơi nhếch nhưng cậu cố ép nó xuống, có điều không thành công, vậy nên đành đổi sang nụ cười nhạt.
“Cảm ơn mọi người đã thích!”
Bạch Húc Xương hỏi một câu sâu tận linh hồn: “Vậy Nhất Phàm thích tham gia show bọn tôi không?”
Kim Nhất Phàm ngẩn người, không ngờ Bạch Húc Xương lại hỏi cái này, nhưng cậu lập tức lễ phép nói: “Đương nhiên là thích ạ, rất vui khi tham gia show đó ạ!”
Bạch Húc Xương lại hỏi: “Thích show này nhưng chỉ có thể quay hai ngày một đêm, có thấy tiếc không?”
Kim Nhất Phàm giả vờ đấm ngực, “Đương nhiên ạ, không thể quay hoài là tiếc nuối của em đó ạ!”
“Không sao cả!” Bạch Húc Xương hưng phấn, “Show chúng ta vừa mới quyết định, chuyển cậu từ khách mời thành MC chính thức, sau này sẽ quay hai tháng với tôi! Sau này chúng ta có thể cùng nhau làm việc nhà nông đó! Bạn học Nhất Phàm có vui không?”
Kim Nhất Phàm:???
Nụ cười của cậu cứng đờ.
“Từ khách mời chuyển thành MC…. Cái này, anh đã thương lượng với người quản lý của em chưa?” Kim Nhất Phàm cố gắng cứu vãn.
Bạch Húc Xương làm vẻ mặt ngạc nhiên: “Cậu không biết à? Công ty các cậu ký hợp đồng MC với tổ tiết mục đó!”
Kim Nhất Phàm:???
Kim Nhất Phàm nhưng nghe thấy tiếng giật đùng đoằng trong đầu, cả người tê dại ngây ngốc tại chỗ.
[Há há há! Vẻ mặt của Kim Nhất Phàm cứng luôn kìa!]
[Tui thấy cậu ấy đã từ chối từ đầu òi, chỉ là đóng kịch hoy! Có phải bị người quản lý ép tới khum? Cười chếc tôi gòi!]
[Kim Nhất Phàm: Tui vốn là công tử nhà giàu, ai muốn làm việc nhà nông với anh chứ!]
….
Bầu không khí của Bạch Húc Xương và Kim Nhất Phàm náo nhiệt hơn khi có chuyện này.
Có điều Lục Yên Nhiên làm vẻ mặt khó chịu: “Thầy Bạch, sao show các anh không nói Kim Nhất Phàm sẽ tham gia? Nếu biết thì tôi sẽ không tới, xui xẻo!”
Khiêu khích trắng trợn táo báo như vậy khiến khách mời tại đó và người xem giật mình.
[Mọe nó, cô Lục không thích Nhất Phàm à? Trực tiếp cà khịa luôn! Có phải có dramu nào không?]
[Hai người họ không có chuyện gì! Nhưng hình như Kim Nhất Phàm và Tề Bách có xung đột á!]
[Tui có đọc dramu rồi! Người mới đạo nhạc của Tề Bách trong show 5 năm trước bị đồn là Kim Nhất Phàm á!]
[Đó là hai người khác nhau đó! Show đó cần phải dùng tên thật tham gia! Người mới kia không phải tên Kim Nhất Phàm! Kim Nhất Phàm dùng tên thật của mình đó!]
....
Hiện trường rất cứng đờ, Bạch Húc Xương vội cười giảng hòa, “Đây là do tổ tiết mục an bài, hôm nay tôi mới biết được khách mời là ai đó! Được rồi, tiếp theo là khách mời thứ tư, không thể để khách mời đợi mãi được!”
Gameshow có cốt truyện này nọ, nhưng vừa đủ thôi, quá mức là không chiếu được.
Đạo diễn Du cũng rất phối hợp, đủ tin hot bên này thì vội quay về phía xe công vụ thứ tư.
“Vậy khách mời thứ tư là ai đây?” Bạch Húc Xương kéo dài, “Mau công bố người thứ tư thôi nào!”
Xe công vụ thứ tư dừng ở cửa thôn.
Các khách mời đều ra vẻ tò mò, đều nhìn về phía xe công vụ.
Giây tiếp theo, cửa xe mở ra, một người đàn ông mặc đồ màu trắng đi xuống.
Trên người anh không có thêm trang sức gì, chỉ là bộ đồ vận động đơn giản, trên đầu đội mũ lưỡi trai che nắng. Không hiểu sao, chỉ cần anh xuất hiện thì có thể đoạt được ánh mắt của mọi người.
Cả cửa thôn im phăng phắc, ngay cả tiếng thở cũng biến mất.
Ngay cả bình luận cũng dừng một lát.
Sau đó, mọi người mới phản ứng lại ----
[Mọe nó!]
[Mọe nó!!]
[Mọe nó!!!]
[Mắt tui bị gì hả? Tạ Tri Hành tham gia show á? Ổng tới thiệt hả?!]