Phần Mềm Bí Mật

Chương 18: Thích bị chiến hữu nhìn cao trào?



Hay là? Thích bị các chiến hữu nhìn cao trào?

Cám ơn các bảo bối Lam, Nhi, Ngọc đã donate 🍻🍼🍵cho Mộ Mộ Vanh và Phần Mềm.

Và cám ơn toàn thể các cục dàng luôn vote và cmt ủng hộ tui 👩‍❤️‍💋‍👩👩‍❤️‍💋‍👩👩‍❤️‍💋‍👩.

Nhân lúc Trịnh Thước còn chưa kịp phản ứng, Thiệu Vanh một tay xé mở quần áo rộng thùng thình trên người nàng, thuận tay kéo cả quần xuống dưới.

"Ô...... Quần chữ T."

Quần chữ T đại khái nhỏ bằng bàn tay, bao lấy phía trước, eo và mông chỉ có sợi dây mỏng. Trịnh Thước ngả ngớn damdang như vậy, bên trong lại như con công xòe đuôi nơi nơi trêu chọc Omega.

Ngày thường còn đặc biệt để ý dáng người của mình.

Lúc bị thương đều cẩn thận băng bó, không để lại vết sẹo trên da.

Thiệu Vanh đại khái có thể đoán được,

Phỏng chừng là thăng chức, Trịnh Thước cùng đồng đội ăn xong tiệc khánh công, chuẩn bị về phòng ngủ cùng đối tượng của mình trắng đêm bình bịch.

Nhưng không biết tại sao lại ra thế này, tự dưng lại vào phòng nàng.

"Thiệu Vanh? Ha hả, cậu nghĩ kỹ chưa? Cho tôi đụ luôn hẻ?" Trịnh Thước trời sinh da trắng lạnh, phơi nắng cũng không đen được, cặp ngực thì mềm múp.

Điều khiến Thiệu Vanh không ngờ tới chính là, đầu vú Trịnh Thước đặc biệt đã hồng còn vểnh.

Alpha kiêu ngạo ưỡn ngực, cơ ngực rắn rỏi làm bờ ngực thiếu đi vài phần mềm mại, nhiều thêm vài phần chắc nịch.

"Tôi đã nói sao hả, vứt cây ống nước của cậu đi, to như vậy đách xài được đâu! Có Omega nào lại thích cậu như vậy chứ? Để đó mà trưng đi!"

Thiệu Vanh bị lời nói say rượu của Trịnh Thước làm sinh ra vài phần ghen ghét,

Nàng thu liễm thần sắc, thờ ơ nhìn Trịnh Thước, nhất thời mất đi hứng thú, toan đi ra ngoài.

"Ể! Cậu đi đâu đó, chúng ta còn chưa làm mà?"

Trịnh Thước tính đè lên người Thiệu Vanh, ngược lại bị khống chế tay.

"Đối tượng hẹn hò của cậu còn ở trong phòng chờ cậu kia kìa."

Thiệu Vanh đè nén cảm xúc sắp bùng nổ, hảo ý khuyên nàng.

"Đừng để tôi lột sạch rồi quăng cậu ra ngoài......"

"Gì? Đối tượng của tôi không phải là cậu sao? A ha ha ha ha!"

"Đệch......" Thiệu Vanh nghe thấy tiếng cảm xúc vỡ òa.

Sự khó hiểu bùng lên cùng phẫn nộ, cắn nuốt lấy nàng, nàng kéo quần chữ T của Trịnh Thước xuống cái rẹt, ném sang một bên.

Quả nhiên,

Cũng hồng hào như đầu vú.

Nhục hành nhỏ hơn nàng một vòng còn chưa cương cứng, mất đi chống đỡ liền mềm mại dán lên đùi.

Dương vật Trịnh Thước là kích cỡ bình thường của Alpha, đỉnh quy đầu không lớn, cong cong nhòn nhọn, hồng nhạt làm tăng thêm vài phần đáng yêu, thiếu đi cảm giác hung mãnh của Alpha.

Nàng đứng phía sau Trịnh Thước, cao hơn Trịnh Thước một chút, từ sau ôm Alpha, bắt lấy bắp đùi đối phương nâng chân lên.

Sau đó mở cửa ra,

Hành lang nhỏ của ký túc xá liền ở ngay trước mặt.

Không khí lành lạnh thổi vào, vì chênh lệch nhiệt độ mà làn da bắt đầu căng thẳng.

Hôm nay là tiệc khánh công, ngoại trừ hai nàng vừa thăng thượng tướng, còn có không ít chiến hữu đi theo chí nguyện của mình, chuyển ra ngồi bàn giấy, hoặc là xuất ngũ, đi đến nơi tốt đi.

Phòng cách vách vang tiếng ồn ào nhậu nhẹt, làm bừng tỉnh Trịnh Thước đang say.

"Ê! Thiệu Vanh! Con mẹ nó cậu làm gì vậy?!"

"Không phải như cậu nói sao? Làm cậu sướng?"

Thiệu Vanh bắt lấy dương vật Trịnh Thước, bắt đầu tuốt lên tuốt xuống.

"Cái địt! Thiệu Vanh, cậu buông tôi ra!"

Trịnh Thước vừa sợ vừa giận, không thể tin được mà điên cuồng giãy giụa, nhưng say rượu làm sao chống lại được Thiệu Vanh đang tỉnh, bị khống chế tại chỗ không thể động đậy, quan trọng nhất là 'vận mệnh' còn nằm trong tay Thiệu Vanh.

"Nhỏ giọng thôi, ngộ nhỡ gọi đám chiến hữu của cậu tới thì sao? Cậu thích bị vây xem cảnh bắn ra à?"

"Trong đội có không ít người có hứng thú với đội trưởng Trịnh đó nha, cậu nghe thấy tiếng bọn họ chứ, vạn nhất dẫn tới......"

Thiệu Vanh mới tuốt mấy cái đã làm khúc thịt trong tay cương cứng, quy đầu bắt đầu phân bố dịch nhầy ra bên ngoài.

"Địt! Đồ khốn kiếp!"

Không dám kêu quá lớn, Trịnh Thước cắn răng, vừa rên rỉ vừa tức giận mắng.

"Đóng cửa lại, tôi cho cậu chơi."

Trịnh Thước thỏa hiệp, đóng cửa lại thế nào cũng được, dù thế nào nàng cũng không thể làm trò mất mặt trước đồng đội như vậy, sẽ có người đi qua hành lang bất cứ lúc nào.

Mặt mũi là quan trọng nhất!

"A......"

Thiệu Vanh không làm theo, Alpha hiểu cực kỳ rõ thân thể Alpha, bàn tay mang theo vết chai mỏng chấm vào chất nhầy, bắt đầu tuốt mạnh mẽ.

"Má nó! Tôi đang nói chuyện với cậu đấy Thiệu Vanh!"

Hôm nay, Trịnh Thước hiển nhiên tốn không ít công phu chưng diện.

Trên mặt trang điểm xinh đẹp, tóc đen dài cũng dùng máy uốn tóc uốn từng cuộn sóng xõa xuống, theo thời gian càng có vẻ buông thả cùng lười nhác.

"A...... Ha a! Đừng! Đừng có sờ chỗ kia nữa!!"

Dùng gương mặt đẹp như vậy mắng ra lời khó nghe,

Thiệu Vanh sắc mặt nghiêm nghị, thấp giọng ra lệnh bên tai Trịnh Thước: "Câm miệng, bằng không tôi kéo cậu ra ngoài chơi dương vật."

Hơi thở ấm áp quấy rầy lỗ tai Trịnh Thước, làm nàng rụt rụt cổ.

Sau đó cảnh giác, mắng: "Thiệu Vanh! Cái đồ chết tiệt nhà cậu!! Buông tôi ra!"

"Hưm a...... Chờ một chút! Đừng, quá nhanh, hứm a!!"

Trịnh Thước càng chống cự càng khiến Thiệu Vanh không muốn nói nữa, dứt khoát xòe tay chụp lên toàn bộ quy đầu mà động.

Thuần thục từ đỉnh chạy xuống khe mũ nhạy cảm,

Thiệu Vanh biết, nơi này của Alpha đều không thể chống cự được, ngón tay dính ướt xoa bóp nhục hành Trịnh Thước.

°° vote đi bé °°

Chim non hung dữ 🦉 ăn híp chim non íu đúi 🐤.