Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 164: Trận đấu không cùng đẳng cấp (2)



Khương Minh suy tư, “Thật sự là quá mạnh, theo ta nghĩ, thực lực của Tề Minh

giống như vực sâu vậy, sâu không lường được. E rằng chỉ có những tu sĩ Đạo

Anh, và những đệ tử chân truyền lâu đời đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ mới có

thể đấu với Tề Minh. Vả lại có thể đánh thắng được Tề Minh hay không, còn

chưa biết đâu!”

“Đây đúng là trận đấu không cùng đẳng cấp.”

Thanh Long chân nhân rút ra kết luận, “Tên Tề Minh này, tu vi hẳn là Kết Đan

hậu kỳ mới đúng, nhưng thực lực của hắn, thật sự là không thể nào tưởng tượng.

Khương Minh ở trong tay hắn, hoàn toàn là bị áp chế, căn bản không thể nhìn

thấy bất cứ hi vọng thắng nào, thực lực của đôi bên tuyệt đối có chênh lệch.”

“Chuyện này cũng chưa chắc.”

Vô Yếm lão tổ nói: “Nói không chừng Tề Minh đã tu luyện một loại pháp môn

đặc biệt, có thể ẩn giấu tu vi bản thân, cho nên ngươi chỉ có thể nhìn thấy Tề

Minh chỉ là Kết Đan hậu kỳ.”

“Không đâu.”

Tử Tiêu chân nhân lắc đầu, “Nếu như Tề Minh ẩn giấu tu vi, vậy chứng tỏ hắn

đã đạt đến Nguyên Anh. Trong thời gian ngắn như vậy, đã đạt tới cảnh giới

Nguyên Anh, thiên phú tu luyện bậc này, đúng là cực kì khoa trương.”

“Còn nữa.”

“Nếu Tề Minh thật sự chỉ là Kết Đan hậu kỳ, vậy mà có thể thắng Khương

Minh – Nguyên Anh sơ kỳ, hơn nữa còn là áp chế đối thủ, đây cũng là biểu hiện

của thiên tài.”

“Cho nên.”

“Mặc kệ là trường hợp nào, biểu hiện của Tề Minh đều cực kì xuất sắc.”

“Quả thật như thế.”

Thanh Long chân nhân và Vô Yếm lão tổ đều gật đầu.

Hiển nhiên là dần dần chấp nhận Tề Minh rồi.

Lúc này, ở trong mười hai cung điện phù không, các vị trưởng lão cũng náo

động cả lên.

“Thắng rồi, sư đệ thắng rồi.”

Lữ Thanh Nhan phấn khích nói: “Thực lực của sư đệ thật sự quá mạnh, hắn vậy

mà lại chiến thắng Khương Minh đệ tử chân truyền của Nhập Tiên Phong một

cách dễ dàng như vậy.”

“Ừm.”

Phùng Tử Mục tươi cười gật đầu, “Hơn nữa lần này, Tề Minh không hề sử đụng

linh sủng, mà là dùng thực lực của mình để áp chế Khương Minh.”

“Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp Tề sư đệ rồi!”

Phạm Trọng vô cùng xúc động.

“Đáng giận.”

“Trận chiến này của Khương Minh, thật làm mất mặt Nhập Tiên Phong của

chúng ta.”

“Cũng đành chịu thôi, chúng ta cũng không ngờ rằng Tề Minh sẽ có bản lĩnh

như vậy.”

“Đúng vậy!”

Vẻ mặt của các trưởng lão Nhập Tiên Phong có chút suy sụp.

Mặc kệ nói như thế nào, sau trận chiến giữa Tề Minh và Khương Minh, các

trưởng lão của Thiên Khải Tông đều đối với thực lực của Tề Minh có sự nhận

thức tương đối rõ ràng.

Mấy canh giờ sau, Tề Minh đã bay tới lỗ hổng của Động Thiên Thượng Cổ.

Ở hai bên bờ sông, Tề Minh nhìn thấy rất nhiều thôn trang và thành trấn đã biến

thành đống hoang tàn, cư dân hầu như đều đã dọn đi rồi.

Nguyên do là vì Xương Hà khô cạn, mất đi nguồn nước, người dân chỉ có thể

dọn đi nơi khác. Nếu không, chỉ có con đường chết.

Còn có, cũng không biết phải bị Động Thiên Thượng Cổ ảnh hưởng hay không.

Ở hai bên bờ Xương Hà, thường xuyên có quỷ quái lui tới.

Cho nên, càng không có ai dám ở nơi này.

“Lỗ hổng chắc là ở đây.”

Tề Minh đứng trên đám mây, từ trên cao nhìn xuống, vị trí phía dưới là chính là

lòng sông của Xương Hà, lòng sông khô cạn nứt ra, nơi này có một cái khe lớn

dài tới trăm mét.

Hơn nữa, cái khe này rất sâu, nếu tỉ mỉ quan sát, ở chỗ sâu của lỗ hổng, có ẩn

hiện ánh sáng lấp lánh.

Lỗ hổng của Động Thiên Thượng Cổ nằm ở dưới đáy cái khe này.

Chỉ là, ngoại trừ Tề Minh, còn có một đệ tử chân truyền của Cầu Đạo môn đến

nơi này trước Tề Minh.

Đương nhiên, hắn cũng chỉ là đến sớm hơn một chút mà thôi.

Đối phương còn chưa kịp đi xuống.Tề Minh đã đến rồi.

“Ngươi là đồng đạo của Thiên Khải tông?”

Đệ tử chân truyền của Cầu Đạo môn phát giác Tề Minh đến, hắn ngẩn đầu nhìn

Tề Minh, chắp tay thi lễ rồi nói: “Sao ngươi không xuống đây rồi nói?”

“Ngươi là chân truyền của Cầu Đạo môn?”

Tề Minh đáp ứng lời mời, thu hồi Đằng Vân Giá Vụ, từ không trung bay xuống,

đứng trước mặt vị chân truyền kia của Cầu Đạo môn. “Ngươi đến cũng nhanh

thật.”

“Gặp may mà thôi.”

Đệ tử chân truyền Cầu Đạo môn cười cười, giải thích, “Tại hạ tên Đạo Quân

Thần, là đệ tử chân truyền của Cầu Đạo môn, không biết là ta có vinh hạnh

được biết tục danh của đạo hữu hay không?”

“Đạo Quân Thần.”

Tề Minh lẩm nhẩm, lại đánh giá đối phương vài lần, nét mặt thanh tú, ngũ quan

sắc xảo, khuôn mặt góc cạnh, có chút tuấn tú, có thể xem là một vị mỹ nam

hiếm thấy. Tề Minh cũng cười cười, “Gặp may thôi sao?”

Bởi vì, Tề Minh cũng thích dùng “gặp may mà thôi”, để trả lời những câu hỏi

mà hắn không muốn đáp lời. Tên đệ tử chân truyền của Cầu Đạo môn – Đạo

Quân Thần này, hình như cũng có sở thích giống mình.

Không nên nói là sở thích, mà chính là một cách thức và cũng là thói quen ứng

phó câu hỏi.

“Đúng thế.”

Đạo Quân Thần gật đầu, “Quả thật là gặp may, ta đúng lúc đi qua không gian

thông đạo của tông, thì đã đến thẳng vùng lân cận của lỗ hổng Động Thiên

Thượng Cổ.”

“À vị đạo hữu này, ngươi còn chưa giới thiệu đâu.”

“Tại hạ Tề Minh.”

Tề Minh nói: “Đệ tử chân truyền Thiên Khải tông.”

“Tề Minh đạo hữu.”

Đạo Quân Thần lại chắp tay thi lễ.

“Vâng.”

Tề Minh đáp lễ, “Đạo Quân Thần đạo hữu.”

“Chúng ta gặp nhau ắt là có duyên, chi bằng cùng nhau thăm dò Động Thiên

Thượng Cổ này, thế nào?”

Đạo Quân Thần đột nhiên đề nghị nói: “Động Thiên Thượng Cổ này, ngay cả

trưởng bối trong tông đều không biết tình huống cụ thể ở đó như thế nào, mà chỉ

trong một đêm, nó đã hút cạn cả Xương Hà.”

“Phải biết rằng.”

“Ở dưới Xương Hà, có rất nhiều yêu vật sinh sống, trong đó không thiếu yêu vật

cường đại đã đột phá tới cảnh giới Nguyên Anh, vậy mà lại không có năng lực

phản kháng, đều bị cuốn vào trong động.”

“Bởi vậy có thể thấy được.”

“Động Thiên Thượng Cổ này không phải là đất lành, cho dù bên trong nó nguy

hiểm không nhiều. Nhưng những đại yêu Xương Hà bị cuốn vào đó thì chắc

chắn không dễ đối phó.”

“Nếu ngươi và ta kết bạn đồng hành, thế nào cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.”

Từ đầu đến cuối, Đạo Quân Thần – đệ tử chân truyền đến từ Cầu Đạo môn này

đều không để lộ ra bất kì tia địch ý nào. Ngược lại còn muốn lôi kéo Tề Minh

cùng nhau thăm dò Động Thiên Thượng Cổ.

Vô cùng thân thiện, không giống như quan hệ cạnh tranh.

“Không cần đâu.”