Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 296: Chứng cứ hả? Lời ta nói chính là chứng cứ



Ngu Tuyết Lan cũng sửng sốt, nàng bỗng chốc không phản ứng lại được, không

nghĩ tới Tề Minh sẽ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng, cho nên có vẻ có chút

kinh ngạc.

“Sư… sư thúc…”

Nguyên Phượng cũng ở bên cạnh cách đó không xa, sau khi nàng nhìn thấy Tề

Minh lại đây, vốn là muốn lên tiếng gọi Tề Minh, nhưng lúc nhìn thấy vẻ mặt

của hắn thì nàng lập tức ngừng lại, không dám đi lên phía trước nữa.

Mặc kệ là nói như thế nào.

Lúc trước Nguyên Phượng cũng đã ở chung rất lâu với Tề Minh, cho nên cũng

xem như tương đối hiểu biết đối với Tề Minh, lúc nhìn thấy vẻ mặt không chút

thay đổi của Tề Minh lúc này thì Nguyên Phượng biết, trong lòng Tề Minh lúc

này rất khó chịu, nàng vẫn là không cần đi tìm xui xẻo.

“Bái kiến Tề thân truyền.”

Xung quanh.

Đệ tử và các trưởng lão của Thiên Khải tông đều chắp tay hành lễ với Tề Minh,

giọng điệu rất là cung kính, không chỉ bởi vì thân phận và địa vị của Tề Minh,

càng là bởi vì thực lực mạnh mẽ của Tề Minh.

“Huyết Liên Yêu Nữ.”

Tề Minh không để ý đến các đệ tử và trưởng lão xung quanh, ánh mắt vẫn luôn

dừng ở trên người Ngu Tuyết Lan, giọng điệu hờ hững lạnh lùng nói: “Trước

sau mấy trăm nay không gặp, ngươi vẫn che giấu tốt lắm đấy.”

“Hở?!”

Trong lòng Ngu Tuyết Lan vô cùng hoảng sợ, nàng vô cùng kinh hãi, trong lòng

không ngừng suy nghĩ, không ngừng tự hỏi, không ngừng nhớ lại, lại hoàn toàn

không phát hiện chính mình rốt cuộc là lộ ra sơ hở gì, tại sao Tề Minh lập tức đã

nói thẳng ra thân phận của mình?

Trong lòng Ngu Tuyết Lan hoảng sợ đến cực điểm.

Nàng thật sự có chút không phản ứng lại được, nhưng cũng may tuy rằng trong

lòng nàng như sóng lớn mãnh liệt, nhưng ở mặt ngoài lại bình tĩnh như thường.

“Tề… Tề thân truyền.”

Giọng điệu Ngu Tuyết Lan nghi ngờ nói: “Ta… ta không biết ngươi đang nói

cái gì? Huyết Liên Yêu Nữ? Ai là Huyết Liên Yêu Nữ? Tề thân truyền, ta cũng

không biết Huyết Liên Yêu Nữ rốt cuộc là cái gì.”

“Này…”

“Huyết Liên Yêu Nữ?”

“Chuyện gì xảy ra?”

“Tại sao Tề thân truyền lại đột nhiên nhìn Ngu Tuyết Lan mà gọi Huyết Liên

Yêu Nữ?”

“Có ý gì chứ?”

“Tề thân truyền là đang nói Ngu Tuyết Lan chính là Huyết Liên Yêu Nữ có phải

không?”

“Chuyện này không thể nào.”

“Nếu ta nhớ không lầm thì không phải mấy trăm năm trước Huyết Liên Yêu Nữ

đã chết rồi sao? Mà còn là chết trong tay Phượng Hi tiên tử, trực tiếp bị Thuần

Bạch Phượng Viêm thiêu thành tro tàn.”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

“Tề thân truyền hẳn là nhìn lầm rồi nhỉ.”

Các đệ tử và trưởng lão của Thiên Khải tông đều thảo luận sôi nổi, quan sát

Ngu Tuyết Lan mấy lần, bọn họ quả thật không quá tin Ngu Tuyết Lan chính là

Huyết Liên Yêu Nữ đã chết mấy trăm năm trước.

Hơn nữa.

Nhìn từ trên xuống dưới Ngu Tuyết Lan hoàn toàn không nhìn ra một chút xíu

dấu vết Ma Đạo nào, hoàn toàn chính là một người trong Chính Đạo, còn là

trưởng lão nội môn trong Thanh Vân Phong.

Hiển nhiên.

Ngu Tuyết Lan giống với Nguyên Phượng, cũng không thể thông qua Thi đấu

chân truyền để tiến vào Thiên Khải tiên sơn tu hành, bởi vì tư chất và biểu hiện

của các nàng không được các Thái thượng trưởng lão nhìn trúng.

Cho nên.

Sau khi Ngu Tuyết Lan và Nguyên Phượng đột phá tu vi đến cảnh giới Xuất

Khiếu, đã bị hủy bỏ thân phận đệ tử chân truyền, trở thành trưởng lão nội môn

của Thanh Vân Phong.

“Tề thân truyền.”

Tống Tiên Tư bay đến, nàng đứng ở bên cạnh Tề Minh, phảng phất một mùi

hương cơ thể như có như không: “Xuất thân của Ngu Tuyết Lan trong sạch, tuy

rằng nàng không phải trưởng lão nội môn của Nhập Tiên Phong ta, nhưng mấy

trăm năm qua, cũng không nghe nói trên người Ngu Tuyết Lan có chuyện gì

không tốt.”

“Chính xác.”

Vi Hoa Đông cũng lại đây, hắn cũng gật gật đầu.

“Chẳng qua…”

Vương Nhàn Vân do dự trong chốc lát: “Nếu Tề thân truyền nghi ngờ Ngu

Tuyết Lan, đương nhiên là có đạo lý của Tề thân truyền, cho nên điều tra Ngu

Tuyết Lan một chút cũng không có quan hệ gì.”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

Vi Hoa Đông và Tống Tiên Tư phản ứng lại, đều gật gật đầu.

“Điều tra à?”

Giọng điệu Tề Minh lạnh lùng, mà lại ngang ngược nói: “Không cần, ta nói

nàng là gian tế Ma Tông, nàng đương nhiên chính là gian tế Ma Tông, làm sao

còn cần điều tra gì nữa.”

Vù!

Tiếng nói vừa dứt.

Tề Minh giơ tay, pháp lực nồng đậm tụ lại giữa lòng bàn tay, có Ngũ Lôi ngưng

tụ ra, sấm sét lập lòe, hồ quang toát ra, từng trận ánh sáng rung động đùng

đoàng, ẩn chứa sức mạnh mang tính hủy diệt.

“Chết đi!”

Ầm!

Một chưởng của Tề Minh giết đến đỉnh đầu Ngu Tuyết Lan.

“!!!”

Đôi mắt xinh đẹp của Ngu Tuyết Lan trừng lớn, cảm nhận được nguy cơ tử

vong rơi xuống, đối mặt với một chưởng Ngũ Lôi của Tề Minh, cả người nàng

từ trên xuống dưới giống như là bị đông lại.

Khủng bố.

Rất khủng bố.

Không sức phản kháng.

Hoàn toàn là không sức phản kháng.

Nghĩ lại trước đây.

Cũng chính là vào mấy trăm năm trước.

Tề Minh chỉ là một đệ tử tạp dịch nho nhỏ của Thanh Vân Phong, mới vừa

xuyên đến Huyền Giới không lâu, thực lực rất yếu, chẳng qua là tu vi Luyện

Khí kỳ, ở trước mặt Ngu Tuyết Lan chỉ giống như con kiến.

Ngu Tuyết Lan lúc trước có thể dễ dàng bóp chết Tề Minh bất cứ lúc nào.

Nhưng mà.

Ngu Tuyết Lan lại bởi vì đủ loại nguyên do đều chưa thể giết chết Tề Minh,

ngược lại là để cho Tề Minh còn sống tốt đẹp không hao tổn gì.

Mà hiện giờ.

Vào hôm nay của mấy trăm năm sau.

Tất cả mọi thứ đều thay đổi rồi.

Tề Minh đã không phải là đệ tử tạp dịch nho nhỏ của Thanh Vân Phong, hắn

hiện giờ là đệ tử chân truyền của tiên sơn Thiên Khải tông, đệ tử thân truyền

của Thiên Khải lão tổ tông Thiên Cơ lão tổ.

Có thể nói.

Thân phận phi thường, địa vị cao quý.

Ở Thiên Khải tông.

Dựa theo địa vị mà nói.

Tề Minh chỉ ở dưới Thái thượng trưởng lão.

Hơn nữa.

Thực lực của Tề Minh lại sâu không lường được, tuy rằng chỉ là tu vi Hóa Thần

sơ kỳ, lại có thể dễ dàng chém chết lão quái vật cảnh giới Hợp Đạo.

Đến ngay cả Tiêu Vô Cực có thực lực có thể so với nửa bước Độ Kiếp cũng bị

Tề Minh giết chết.

Cho nên nói.

Tề Minh hiện giờ có thể tùy tiện làm khó Ngu Tuyết Lan, tiện tay ra một đòn,

thì có thể hoàn toàn chấm dứt tính mạng của Ngu Tuyết Lan, làm cho Ngu

Tuyết Lan chết hoàn toàn.

“Không thể.”

Vù!