Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 297: Chứng cứ hả? Lời ta nói chính là chứng cứ (2)



Vẻ mặt Vi Hoa Đông kinh hãi, hắn vung tay phải lên, nhanh chóng lấy ra một

cái pháp bảo, đúng là một cái đỉnh lớn màu đen, chắn phía trước.

Ầm!

Răng rắc! Răng rắc!

Một tiếng nổ.

Cái đỉnh lớn màu đen này dưới một chưởng của Tề Minh trực tiếp nổ tung thành

mảnh nhỏ đầy trời, sấm chớp lập lòe, uy năng của nổ mạnh bùng nổ.

Pháp bảo đỉnh đen của Vi Hoa Đông lấy ra bị Tề Minh dùng một chưởng nổ nát,

nhưng là chặn phần lớn uy năng một chưởng này của Tề Minh, sinh ra nổ mạnh

cực kỳ dữ dội.

Ánh sáng nổ nứt ra, giống như pháo hoa, có chút rực rỡ.

“A!!!”

Phụt!

Ngu Tuyết Lan kêu thảm thiết, cả người đã bị dư âm của vụ nổ đập bay ra

ngoài, miệng phun máu tươi, sau khi đụng ngã vài gốc cây lớn, cuối cùng đập

vào trên một gò núi rồi dừng lại.

Xung quanh.

Các vị đệ tử và trưởng lão Thiên Khải tông nhanh chóng tránh được, trên gương

mặt hiện ra vẻ hoảng sợ, ánh mắt đều nhìn về phía Tề Minh, tràn đầy vẻ sợ hãi.

“Tề thân truyền.”

Vi Hoa Đông lập tức trầm giọng nói: “Tuy rằng ngươi là đệ tử chân truyền của

Thiên Khải tiên sơn, còn là đệ tử thân truyền của Thiên Khải lão tổ tông Thiên

Cơ lão tổ, thân phận và địa vị đều cực cao, nhưng mà không thể trong tình

huống không có chứng lại trực tiếp xóa bỏ một vị trưởng lão nội môn trước mặt

mọi người.”

“Chuyện này không phù hợp phép tắc.”

“Tề thân truyền.”

Tống Tiên Tư phục hồi lại tinh thần, cũng ngăn cản Tề Minh, hơn nữa khuyên

bảo nói: “Mặc kệ là như thế nào, Ngu Tuyết Lan cũng là trưởng lão nội môn của

Thanh Vân Phong, ngươi muốn trực tiếp xóa bỏ Ngu Tuyết Lan như vậy, quả

thật là không có đạo lý.”

“Xung quanh có nhiều đệ tử và trưởng lão Thiên Khải tông như vậy nhìn thấy,

ngươi không thể làm như thế.”

“Đúng vậy.”

Vương Nhàn Vân nói: “Tề thân truyền, nếu Ngu Tuyết Lan thật sự chính là gian

tế Ma Tông, chúng ta chỉ cần điều tra nàng cẩn thận, đương nhiên có thể rõ ràng

chân tướng, tra ra manh mối.”

“Đến lúc đó.”

“Muốn giết muốn lột da, đương nhiên chờ Tề thân truyền xử lý, hoàn toàn

không cần phải gấp gáp nhất thời, hiện giờ muốn phải giết Ngu Tuyết Lan

ngay.”

“Hơn nữa.”

“Đương nhiên là chúng ta tin tưởng phán đoán của Tề thân truyền, chỉ cần điều

tra rõ ràng, chứng cứ chính xác, ngươi cũng có thể danh chính ngôn thuận giết

Ngu Tuyết Lan, đối với thanh danh của Tề thân truyền ngươi cũng có chỗ tốt, sẽ

không làm bẩn danh vọng của ngươi ở Thiên Khải tông.”

“Chứng cứ à?”

Vẻ mặt Tề Minh bình tĩnh, lại liếc mắt một cái nhìn Ngu Tuyết Lan bị ảnh

hưởng của vụ nổ làm trọng thương, nhìn thẳng vào mọi người ở đây, lấy giọng

điệu chân thật đáng tin trầm giọng nói: “Lời nói của ta chính là chứng cứ.”

Hiển nhiên.

Tề Minh vô cũng rõ ràng, ở trong sự thôi diễn của hắn, Ngu Tuyết Lan cũng

không có lộ ra sơ hở gì, cũng không có để lại chứng cứ chính xác gì.

Cho nên là.

Nếu để cho Thiên Khải tông điều tra, căn bản là điều tra không ra chuyện Ngu

Tuyết Lan là gian tế Ma Tông, bởi vì ngụy trang của Ngu Tuyết Lan thật sự là

quá tốt rồi.

Nói cách khác.

Ngu Tuyết Lan cũng sẽ không ẩn nấp ở Thiên Khải tông lâu như vậy mà không

bị phát hiện.

Chính là bởi vì Ngu Tuyết Lan không để lại sơ hở và thiếu sót gì.

Cho nên.

Căn bản là không thể điều tra được chứng cứ chính xác Ngu Tuyết Lan là gian

tế Ma Tông.

Một khi đã như vậy.

Tề Minh đương nhiên sẽ không để cho Thiên Khải tông điều tra, như vậy chẳng

qua là lãng phí thời gian mà thôi, Tề Minh trực tiếp quyết đoán ra tay, dùng

dáng vẻ mạnh mẽ giết chết Ngu Tuyết Lan.

Nhưng mà.

Tông quy của Thiên Khải tông lại để ở nơi nào.

Ở trong tình huống không có chứng cứ.

Tề Minh không thể tùy tiện giết chết một vị trưởng lão nội môn.

Nếu thật sự muốn làm như vậy.

Sẽ phá hủy phép tắc tông môn, sẽ làm tất cả đệ tử và trưởng lão trong Thiên

Khải tông nảy sinh khúc mắc trong lòng, đối với Thiên Khải tông mà nói cũng

không phải là chuyện tốt gì.

“Tề thân truyền, chúng ta sẽ không cho phép ngươi làm như vậy.”

“Nếu ngươi khăng khăng muốn làm như vậy, chúng ta đây cũng chỉ có thể đắc

tội rồi.”

“Tề thân truyền! Xin ngươi suy nghĩ cho kỹ rồi hãy làm!”

Vi Hoa Đông, Tống Tiên Tư, Vương Nhàn Vân.

Bọn họ ngăn ở trước mặt Tề Minh, không cho Tề Minh tiếp tục đi tới, hơn nữa

ra hiệu cho vài vị trưởng lão chân truyền bên cạnh, để cho bọn họ lập tức đưa

Ngu Tuyết Lan rời khỏi.

“Nực cười.”

Tề Minh lắc đầu.

Quả thật.

Ở trong góc nhìn của Tề Minh.

Hành vi của bọn Vi Hoa Đông là một chuyện cực kỳ nực cười, vậy mà lại vì

một gian tế Ma Tông, mà còn là một gian tế Ma Tông tạo ra thiệt hại thật lớn

cho Thiên Khải tông, mà muốn đối đầu với hắn.

Thật sự là rất nực cười.

Còn có một chút đáng buồn.

Đương nhiên.

Bọn Vi Hoa Đông cũng không biết Ngu Tuyết Lan thật sự chính là gian tế Ma

Tông, sở dĩ bọn họ ra sức bảo vệ Ngu Tuyết Lan, cũng không phải do Ngu

Tuyết Lan có quan hệ gần gũi gì với bọn họ, bọn họ đây là đang giữ gìn uy

nghiêm của tông quy.

Nếu như nói.

Nếu thật sự để cho Tề Minh chỉ dùng một câu nói mà định là gian tế Ma Tông ở

trước mắt bao người mà còn trong tình huống không có chứng cứ gì, còn muốn

trực tiếp đánh chết, đây là khiêu khích đối với tông quy, nếu thật sự làm như

vậy, vậy uy nghiêm của tông quy sẽ bị tổn hại.

Cho nên.

Xung đột của hai bên nổi lên như vậy.

“Ba vị Phong chủ.”

Tề Minh nói: “Các ngươi nghĩ chỉ bằng ba người các ngươi là có thể ngăn cản

được ta sao? Không có khả năng, trừ phi là Thái thượng trưởng lão tự mình đến

đây, còn có thể ngăn ta lại.”

“Chỉ bằng ba người các ngươi.”

Tề Minh lắc lắc đầu: “Vẫn là tránh ra đi.”

“Tề thân truyền.”

Vẻ mặt bọn Vi Hoa Đông có chút lo lắng, quát: “Ngươi cần gì phải khăng khăng

như thế chứ?”

“Vốn đối với ta mà nói, có thời gian đến quản chuyện nát này còn không bằng

trở về phủ Thiên Cơ bế quan tu luyện, nâng cao tu vi và thực lực.”

Tề Minh nhún vai: “Ta thật sự là lười đến quản.”

“Chẳng qua là.”

“Lần này Vạn Ma Quật đã chạm tới điểm mấu chốt của ta.”

“Ở trong tình huống ta không biết, liên hợp với gian tế Ma Tông, bày ra thế cục

lần này, làm cho sư tỷ Lữ Thanh Nhan của ta chết ngay tại chỗ, nếu không phải

ta nắm giữ thuật thần thông Khởi Tử Hồi Sinh thì bây giờ sư tỷ của ta đã thật sự

chết rồi.”

“Hơn nữa.”