Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 298: Vạch trần



“Cho dù sư tỷ được ta làm sống lại, cũng mất đi trí nhớ trước kia, có thể khôi

phục hay không cũng vẫn chưa biết được, vì tránh cho sau này lại xảy ra chuyện

như thế này, đối với loại nguy hiểm ẩn nấp bên cạnh này, ta nhất định phải quét

sạch toàn bộ.”

“Chúng ta sẽ điều tra cẩn thận.”

Vi Hoa Đông nói: “Nhất định sẽ cho Tề thân truyền ngươi một lời giải thích vừa

lòng, hơn nữa, lần này trở về, từ trên xuống dưới Thiên Khải tông chúng ta cũng

sẽ tẩy trừ lại lần nữa.”

“Không cần.”

Tề Minh xua tay: “Ta tự mình ra tay.”

“Hoắc Trường Thanh.”

Tề Minh trầm giọng nói: “Ngăn bọn họ lại.”

“Vâng.”

“Tuân lệnh, chủ nhân.”

Bọn Hoắc Trường Thanh, Tử Thần đáp lại.

Soạt! Soạt! Soạt!

Bọn Hoắc Trường Thanh không chút do dự nhắm về phía ba người Vi Hoa

Đông, vẻ mặt nhóm người Vi Hoa Đông kinh hãi, trong phút chốc cũng đã ra

tay đánh nhau.

“Thật… thật mạnh!”

“Hợp Đạo hậu kỳ, toàn bộ linh sủng của Tề Minh đều là Hợp Đạo hậu kỳ!”

“Ôi trời…”

Nhóm người Vi Hoa Đông chấn động không thôi.

Soạt!

Tề Minh bước ra từng bước, thi triển Độn Địa Kim Quang, chỉ trong nháy mắt

cũng đã đuổi theo ba vị trưởng lão chân truyền mang theo Ngu Tuyết Lan rời

khỏi, ngăn cản đường đi của bọn họ.

“Các ngươi lui ra một bên.”

Tề Minh nhìn kỹ ba vị trưởng lão chân truyền.

“Này…”

“Chúng ta…”

“Vâng, tuân lệnh.”

Trong lòng ba vị trưởng lão chân truyền không yên và căng thẳng, vốn muốn

nói nhiều thêm vài câu, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt cực kỳ lạnh lùng kia

của Tề Minh thì lập tức tuân theo suy nghĩ mà ngậm chặt miệng.

Rồi sau đó.

Bọn họ lùi lại một bên.

“Cũng không biết Ngu Tuyết Lan làm sao lại đắc tội Tề thân truyền, thế nhưng

Tề thân truyền lại không để ý tông quy và khuyên bảo như thế, nhất định phải

giết chết Ngu Tuyết Lan.”

“Cũng không phải là vậy mà, loại chuyện này thật sự là xảy ra lần đầu tiên.”

“Chẳng lẽ Ngu Tuyết Lan thật sự là gian tế Ma Tông sao? Nói cách khác, Tề

thân truyền thật sự không cần phải làm như vậy mà, với địa vị và tu vi của Tề

thân truyền, giết Ngu Tuyết Lan trước mặt bao người thật sự là không có chỗ tốt

nào đáng nói.”

“Chẳng lẽ còn có chuyện bí ẩn gì sao?”

Xung quanh.

Trong lòng các đệ tử và trưởng lão Thiên Khải tông đều có các loại suy đoán.

Hiển nhiên.

Tề Minh sẽ không lo ngại tông quy của Thiên Khải tông, tông quy của Thiên

Khải tông cũng không hạn chế hắn được, nếu dưới thuật Huyền pháp thần

thông, thân phận của Ngu Tuyết Lan đã không còn chỗ nào che giấu, Tề Minh

sẽ không để cho nàng có cơ hội sống sót.

Hôm nay.

Ngu Tuyết Lan nhất định phải chết!

Ai tới cũng không cứu được nàng.

“Tề… Tề thân truyền…”

Vết thương của Ngu Tuyết Lan không nhẹ, vẻ mặt nàng tái nhợt, sắc đẹp tuyệt

mỹ, trong tình huống bị thương nặng lại có vẻ đau khổ động lòng người, thấy

mà thương xót: “Ta… ta không biết đã đắc tội ngươi khi nào, cũng… cũng

không biết tại sao ngươi nhất định cho ta là gian tế Ma Tông, nhưng ta có thể

thề, ta tuyệt đối không phải là gian tế Ma Tông, nếu thật sự có chỗ nào từng đắc

tội ngươi, ta… ta sẵn lòng nhận tội với ngươi.”

“Ta biết, ta cũng vô cùng rõ ràng, với tu vi và thực lực của Tề thân truyền, mọi

người ở đây không có khả năng ngăn được ngươi, ngươi muốn giết ta thì hôm

nay ta không thể không chết.”

“Nhưng… Nhưng ta không cam lòng…, ta không cam lòng cứ như vậy chết đi,

ta còn chưa báo thù cho phụ thân ta, còn chưa báo thù cho hơn vạn mạng người

của toàn bộ phủ Ngu vương hầu, ta thật sự không cam lòng!”

“Ta thật không ngờ là.”

“Ta không chết trong tay người của Ma Tông, hôm nay lại phải chết ở trong tay

Tề thân truyền ngươi, chuyện như vậy truyền ra ngoài, quả nhiên là rất nực

cười, rất nực cười…”

“Ha ha ha…”

Ngu Tuyết Lan ngửa mặt lên trời cười to, rồi lại không cẩn thận đụng đến vết

thương, miệng phun máu tươi, sắc mặt càng trở nên tái nhợt, nhìn qua vô cùng

đáng thương.

“Haizzzzz….”

“Những gì Ngu Tuyết Lan đã làm, còn có giọng điệu và biểu hiện bây giờ của

nàng, thật sự là không giống một gian tế Ma Tông.”

“Ta đột nhiên cảm thấy được Ngu Tuyết Lan nói không chừng thật sự có vấn đề,

tuy rằng ta cũng không có chứng cứ, nhưng nếu gian tế Ma Tông có thể ẩn nấp

trong Thiên Khải tông chúng ta lâu như vậy, tất nhiên không thể để cho chúng

ta dễ dàng nhìn ra sơ hở.”

“Loại chuyện này không phải là chuyện chúng ta có thể quyết định.”

“Chỉ là ta thấy Tề thân truyền sớm đã quyết tâm trong lòng, không giết Ngu

Tuyết Lan thì không được, Ngu Tuyết Lan hôm nay dữ nhiều lành ít, mặc kệ

nàng rốt cuộc có phải thật sự là gian tế Ma Tông hay không, nàng hôm nay cũng

hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.”

Xung quanh.

Các đệ tử và trưởng lão Thiên Khải tông lại thảo luận sôi nổi.

“Ngươi không cần không cam lòng.”

Tề Minh không thay đổi gì, lời nói và vẻ mặt của Ngu Tuyết Lan đều không thể

ảnh hưởng đến Tề Minh một chút nào: “Bởi vì trận án mạng hơn vạn mạng

người của toàn bộ phủ Ngu vương hầu chính là do các ngươi làm ra, ngươi chết,

thù của bọn họ cũng sẽ báo được một phần lớn.”

“Ngươi cũng không cần diễn ở trước mặt ta, hoàn toàn vô dụng.”

“Đạo Xuất Nguyên Dương!”

Vù!

Tề Minh thi triển ra thuật huyền pháp thần thông cực kỳ bá đạo này.

Đối với Huyết Liên Yêu Nữ.

Tề Minh lúc ban đầu, thiếu chút nữa đã chết trong tay Bạch Cốt đạo nhân do

Huyết Liên Yêu Nữ đóng giả, hơn nữa còn bị Huyết Liên Yêu Nữ đóng vai Đại

trưởng lão tạp dịch Mục Thanh lừa gạt qua.

Đương nhiên.

Tất cả đều bị Tề Minh hóa nguy thành an.

Hiện giờ.

Toàn bộ ân oán ngày xưa chấm dứt ở hôm nay đi.

Kết thúc một đoạn nhân quả.

Vù! Vù!

Môn thuật huyền pháp thần thông Đạo Xuất Nguyên Dương này đã thi triển ra.

Ở giữa lòng bàn tay của Tề Minh, lấy pháp lực nguyên thần biến đổi ra một lốc

xoáy màu đen không lớn không nhỏ, truyền ra một loại sức mạnh cắn nuốt làm

kẻ khác rung động.

“Chết.”

Tề Minh đập một chưởng xuống, lốc xoáy màu đen ở giữa lòng bàn tay hướng

về phía đỉnh đầu của Ngu Tuyết Lan, Ngu Tuyết Lan trừng lớn đôi mắt xinh

đẹp, từ trên xuống dưới thân thể đều đang run rẩy.

Vào loại thời điểm này.

Sự khủng hoảng của cái chết đã bao phủ nàng.

Chết chắc rồi!

Chết chắc rồi!

Chết chắc rồi!

Hoảng sợ.

Vô cùng hoảng sợ.

Không!

Không không!!

Ta không muốn chết! Không muốn chết!!