Cực phẩm Trúc Cơ đan nhanh chóng được đưa đến tay Cảnh Khải Thiên, hắn để viên cực phẩm Trúc Cơ đan lên trên bàn, đồng thời cũng để tiên đan ở bên cạnh.
Mạc Vân Quả có cảm giác đồ ăn ngon đang ngay bên cạnh mình, nàng giật giật thân thể, quyết định tự mình lăn qua, sau đó nuốt trôi nó!
Vì thế, Cảnh Khải Thiên chứng kiến hình ảnh viên tiên đan giật giật thân thể, cố gắng lăn về phía trước, sau đó lại bị lăn trở về rồi lại cố nhích lên.
Nhìn hướng đi kia đích thị là vị trí của cực phẩm Trúc Cơ đan.
Cảnh Khải Thiên cảm thấy thú vị, mắt thấy Mạc Vân Quả sắp chạm tới được cực phẩm Trúc Cơ đan, hắn vươn tay, đem viên cực phẩm Trúc Cơ đan dịch ra phía sau một chút.
Mạc Vân Quả:? Ăn đâu?!
Mạc Vân Quả cảm thấy thân là một viên đan, ngay cả cảm giác cũng có vấn đề, rõ ràng nàng mới cảm nhận được đồ ăn ngon ở ngay phía trước......
Mạc Vân Quả nào biết đâu rằng Cảnh Khải Thiên có sở thích quái ác kia đã đẩy viên cực phẩm Trúc Cơ đan ra nơi khác, nàng vẫn như cũ dựa theo cảm giác của mình, chầm chậm đi về phía trước.
Mỗi khi tiên đan sắp tới vị trí trước mặt viên cực phẩm Trúc Cơ đan, Cảnh Khải Thiên lại "Hảo tâm" đem cực phẩm Trúc Cơ đan đẩy ra sau một chút.
Một người một đan chơi vui vẻ vô cùng, không thèm để ý cả hội trường đang hăng say đấu giá Băng Tâm thảo.
Phòng phát sóng trực tiếp mọi người nhìn đến thú vui tà ác của Cảnh Khải Thiên kia, sôi nổi phun tào.
"cái tên Cảnh Khải Thiên này thật là Độ Kiếp Hậu Kỳ sao? Sao ta lại có cảm giác hắn là một tên ngốc tử......"
"Phốc, lầu trên à ngươi hình dung người ta như vậy là không đúng rồi!"
"Đúng vậy đúng vậy! Người ta như thế sao lại gọi là ngốc tử được? Rõ ràng là một tên thiểu năng trí tuệ! ︿( ̄︶ ̄)︿"
"Bởi vì trẻ em thiểu năng trí tuệ sung sướng sao? ( ̄▽ ̄)/"
"Ha ha ha ha! Thấy một màn như vậy, tâm ta cũng thấy đau thay tiểu Quả Quả nhà ta nha!"
"Tiểu Quả Quả nhà ta đang muốn chơi đùa với cực phẩm Trúc Cơ đan sao? Làm gì mà cứ hướng về phía đó lăn vậy?"
"Lầu trên ngươi suy nghĩ nhiều rồi, theo ta với cái tính cách kia của tiểu Quả Quả, sao có thể sẽ chủ động tìm người khác chơi, càng đừng nói đó là một viên đan dược, ta đoán a, tiểu Quả Quả nhà ta hẳn là muốn ăn nó!"
"Lầu trên phân tích có lý, ta giơ cả hai tay hai chân tán đồng."
"Phốc, ăn nó...... Đột nhiên cảm thấy viên cực phẩm Trúc Cơ đan kia thật đáng thương."
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp thảo luận, cũng không hiểu được động tác của Cảnh Khải Thiên là làm chuyện gì, hơn nữa giờ phút này nàng chỉ muốn ăn viên cực phẩm Trúc Cơ đan kia, dục vọng càng thêm bùng cháy......
Cảnh Khải Thiên nhìn nhan sắc càng ngày càng ảm đạm tiên đan, khẽ cau mày, hắn giống như nghĩ tới cái gì, đem viên cực phẩm Trúc Cơ đan ném về phía nàng, gần như trong trong nháy mắt, viên cực phẩm Trúc Cơ đan đã không thấy bóng dáng.
Cùng lúc đó, ánh sáng quanh viên tiên đan dường như sáng hơn một chút.
Cảnh Khải Thiên ánh mắt sáng lên, tựa hồ đoán được nhà mình tiểu nghịch ngợm nghĩ muốn cái gì.
Đang lúc hắn chuẩn bị từ trong động phủ của mình lấy ra một ít cực phẩm Trúc Cơ đan làm một ít thực nghiệm, cửa phòng lại đột nhiên bị mở ra.
Vưu Điền nhìn người ngồi ở bên cửa sổ, dáng vẻ phổ thông, không giống hắn ta bề ngoài soái khí.
Vưu Điền từ trên cao nhìn xuống Cảnh Khải Thiên, trong mắt đều là cao ngạo.
"Ta biết ngươi chơi trò lạt mềm buộc chặt, hiện tại, chỉ cần ngươi cầu ta, ta có thể để cho ngươi phụng dưỡng ta."
Vưu Điền nói lời này điệu bộ vô cùng tự mãn, mũi cũng sắp hếch lên trời rồi.
Cảnh Khải Thiên sớm đã biết bên ngoài có người đắn đo trước cửa phòng hắn, nhưng người ta cũng không làm gì, hắn cũng lười so đo.
Hắn cũng không nghĩ tới, người này cư nhiên dám đẩy cửa đi vào, lại còn nói mấy câu khiến người ta không thể hiểu được.