Đương nhiên Lăng Khanh An sẽ không thật lòng cảm thấy Mạc Vân Quả là người tốt, hắn chỉ cho rằng, Mạc Vân Quả thật ngốc, ngốc có chút ngu, ngu xuẩn đến cực điểm……
Lăng Khanh An yên tâm thoải mái nhận lấy tiền, sau đó đem nó cất vào túi quần.
Mạc Vân Quả thấy Lăng Khanh An thu tiền, lúc sau mới nói: “Chúng ta không có tiền.”
“À.” Lăng Khanh An không mặn không nhạt trả lời một câu, đối với chuyện này không chút nào để ý.
“Chúng ta không ăn.” Mạc Vân Quả còn nói thêm.
“ Ừm.” Lăng Khanh An nhàn nhạt trả lời thêm một câu.
Mạc Vân Quả:……
“Cậ đi ra ngoài kiếm tiền.” Mạc Vân Quả lại nói.
Lúc này, Lăng Khanh An kinh ngạc nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, vài giây sau mới nói: “ Mẹ, con còn là học sinh đấy.”
Kẻ lừa đảo!
Mạc Vân Quả ở trong lòng nói, lại không có nói ra.
Lăng Khanh An không hề biết rằng lời nói dối của mình đã bị chọc thủng, hắn còn ở nơi đó lo cho mình nói: “Mẹ, con biết nhất định người sẽ kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền, đúng không?”
Mạc Vân Quả: Kẻ lừa đảo!
Không có âm thanh nhắc nhở của Đoàn Tử, Mạc Vân Quả dễ dàng biết được Lăng Khanh An đang nói dối.
Tất cả lời hắn nói đều không phải thật lòng!
“Mẹ, người cố lên, con nhớ ra giờ phải đi phụ đạo bạn học làm bài tập, con đi trước.”
Xong lời này hắn có ý định đi ra ngoài.
Mạc Vân Quả:……
“Cậu không phải đi phụ đạo bạn học.” Mạc Vân Quả lập tức liền chọc thủng lời nói dối của Lăng Khanh An.
Lăng Khanh An bị chọc thủng cũng không hoảng hốt, ngược lại bình bình đạm đạm hỏi lại: “Sao mẹ lại nói như vậy?”
“Bởi vì cậu không có mang sách vở.” Mạc Vân Quả nói.
Trong mắt Lăng Khanh An xẹt qua một tua sáng, tiếp tục cười tủm tỉm hỏi: “Con phụ đạo hắn, con mang sách vở làm gì?”
Mạc Vân Quả:…… Cậu nói rất có đạo lý.
Lăng Khanh An thấy Mạc Vân Quả không nói lời nào, ý cười càng sâu.
“Hôm nay mẹ có chút không giống ngày thường nha……”
Mạc Vân Quả:……
“Ừm…… Nói như thế nào đây? Giống như, trở nên thông minh hơn?” Lăng Khanh An nói xong, cười ra tiếng.
Mạc Vân Quả: Kẻ lừa đảo!
“Lợi hại cho Lăng Khanh An của ta, thật đúng là miệng đầy lời nói dối!”
“Bằng không làm so có thể trở thành ông vua nói dối đây!”
“Cho nên nói, cuối cùng thì tên Lăng Khanh An này ra ngoài làm gì?”
“Quản nhiều như vậy làm gì? Các ngươi không cảm thấy dáng vẻ tiểu Quả Quả khi không còn lời gì để nói càng đáng yêu hơn sao! Ha ha ha ha ha!”
“Trên lầu có thú vui tà ác 233333333333”
“Ta liền lẳng lặng nhìn trò hay trình diễn.”
“Chờ mong hai người não động đối chiến ha ha ha ha!”
“Ta liền nhìn xem các ngươi không nói lời nào.”
“Nhưng mà ngươi đã nói chuyện, lầu trên là tên ngu ngốc.”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả nhìn một đám trong phòng phát sóng trực tiếp xem kịch vui, thật sự không lời gì để nói.
“Mẹ, nếu người không có chuyện gì nói, con đi đây.”
Lăng Khanh An lại lần nữa bước ra ngoài, hướng tới phía cửa mà đi, hai tay hắn bỏ vào túi, dáng vẻ tiêu soái mười phần.
Mà lúc này đây, Mạc Vân Quả không có ý ngăn cản hắn.
Lăng Khanh An lúc này mới ra cửa, cũng không biết đi làm cái gì đi, lưu lại một người là Mạc Vân Quả ở phòng khách tự hỏi, cuối cùng là cướp bóc có hiệu suất hơn hay là cướp bóc càng có hiệu suất……
Đương nhiên, cuối cùng kết quả tự hỏi đương nhiên không phải là cướp bóc, cái này còn do đám người trong phòng phát sóng trực tiếp nói cho Mạc Vân Quả, không cần đi cướp, dù sao đó là chuyện không tốt 2333333333333
Bởi vì nguyên chủ viết rất nhiều văn, hơn nữa đều còn tương đối có chất lượng, cho nên mỗi tháng cũng coi như là có chút phát triển.
Tuy rằng mỗi tháng chỉ có mấy ngàn, nhưng đối với tình huống hiện tại, có còn tốt hơn không.