Lăng Khanh An có chút vô lực phun tào[1] Mạc Vân Quả có khuôn mặt bất biến, rõ ràng là một khuôn mặt mỹ lệ, rõ ràng có khuôn mặt hoạt bát sinh động như vậy, nhưng vì sao, lại không có vẻ mặt đáng yêu!
[1]Phun tào: là hay nói mấy lời lải nhải, như rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm.
Mạc Vân Quả không hề hay biết Lăng Khanh An đang không ngừng phun tào, sờ sờ bụng đã no của mình đứng dậy chuẩn bị về phòng.
Nhưng mà Lăng Khanh An vẫn đang đói, những món mà Mạc Vân Quả làm, quả thật không có biện pháp nào để ăn!
Vốn dĩ Lăng Khanh An còn tính gọi cơm hộp, nhưng sau đó nghĩ nghĩ, hắn lại cảm thấy không cam lòng.
Hắn nghĩ, hôm nay bất kể như thế nào, đều phải lừa gạt Mạc Vân Quả cùng hắn ăn hết chỗ đồ ăn này!
Lăng Khanh An nhanh tay bắt được cổ tay Mạc Vân Quả, ngăn không cho cô đi về phòng.
“Mẹ, bồi con ăn đi, được không?”
Lời này Lăng Khanh An nó ra ngữ khí đáng thương hề hề, cặp mắt kia ẩn ẩn ngấn lệ thoáng hiện, lại ngoan cường không rơi xuống, cố tình dáng vẻ này, càng khiến cho người ta đau lòng.
Ra vẻ kiên cường gì đó, quả thực khiến người ta đau lòng.
Đương nhiên, loại cảm xúc đau lòng của người thường này, khẳng định không bao gồm Mạc Vân Quả.
Nội tâm Lăng Khanh An táo bạo phun tào, bên ngoài lại có vẻ càng thêm đáng thương.
“Mẹ…… Liền…… Bồi con này…… Một lát…… Được không?”
Một câu nói đứt quãng, trong lúc đó còn ngừng lại rất nhiều lần, giống như e sợ người khác không hiểu được ý hắn nói.
Mạc Vân Quả:……
“Không được.” Mạc Vân Quả vẫn như cũ trả lời như thế.
Lăng Khanh An: Ha hả!
“Tuy rằng biết Lăng Khanh An đang lừa người, nhưng mà…… Hu hu hu…… Ta còn nhịn không được tin.”
“Các ngươi đừng nói, cái tên Lăng Khanh An này hoàn toàn có thể đi làm diễn viên! Tấm tắc, cái dáng vẻ ủy khuất kia, thực sự khiến người ta đau lòng nha!”
“Đầu năm nay, làm một kẻ lừa đảo không chỉ có yêu cầu chỉ số thông minh, còn cần kỹ thuật diễn cao siêu, ai……”
“Ta cảm giác trọng điểm của chúng ta hoàn toàn không giống nhau! Ha ha ha ha ha! Ta chỉ muốn nói, phản ứng của tiểu Quả Quả khẳng định làm Lăng Khanh An siêu cấp buồn bực!”
“Há chỉ là buồn bực, ta cảm thấy, hắn phỏng chừng đều muốn đánh tiểu Quả Quả nhà ta một trận!”
“Nhưng mà trên thực tế, hắn đánh không lại tiểu Quả Quả nhà ta! A ha ha ha ha ha!”
“Lầu trên đừng nói ra chân tướng 23333333333333”
“Tiểu Quả Quả, ngươi xem tên Lăng Khanh An kia đáng thương như vậy, ngươi tạm thời lưu lại được không~”
“Đúng thế đúng thế, lưu lại, sau đó…… Hắc hắc hắc! Nhìn chằm chằm hắn ăn xong!”
“Lầu trên ngươi đây là muốn gây chuyện gì đấy! Bất quá ta thích! Hắc hắc hắc!”
“Tiểu Quả Quả ngươi làm đồ ăn vất vả như vậy, nhất định phải để Lăng Khanh An ăn hết nhé!”
“Làm sự tình, làm sự tình!”
Mạc Vân Quả nghiêm túc nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp nói, cảm thấy bọn họ nói rất có đạo lý.
Cô cực cực khổ khổ làm đồ ăn, ân…… Vẫn là lần đầu tiên làm đồ ăn, nhất định phải nhìn Lăng Khanh An ăn hết!
Vì thế, sau khi nghĩ xong Mạc Vân Quả thuận thế ngồi xuống, sau đó nhìn chằm chằm Lăng Khanh An.
Lăng Khanh An:…… Luôn có một loại dự cảm có điềm xấu……
“Ăn!”
Mạc Vân Quả đẩy đồ ăn lại trước mặt Lăng Khanh An, sau đó cứ như vậy nhìn hắn.
Lăng Khanh An:……
“Cô cũng ăn đi……”
Lăng Khanh An nhỏ giọng nói ra một câu, không hề có tự tin.
“Tôi đã ăn no.” Mạc Vân Quả nói, “Cậu ăn.”
Lăng Khanh An: Đột nhiên có một loại cảm giác trộm gà không thành còn mất nắm gạo……
Đương nhiên Lăng Khanh An sẽ không dễ dàng buông tha Mạc Vân Quả như vậy, hắn đem đôi đũa trong tay đưa tới trước mặt Mạc Vân Quả, cung kính nói: “Đồ ăn này ăn rất ngon, mẹ ăn cùng con đi được không?”