Hiên Viên Tu luôn luôn không thèm để ý ánh mắt người khác, hắn có thể ở trước mặt Mạc Vân Quả đổi sắc mặt chưa tới một giây, vừa rồi đang là hình tượng lanh khốc một giây sau đã đổi thanh khuôn mặt ủy khuất, hơn nữa một chút không khoẻ cũng không có.
Điểm này, làm Mạc Vân Quả rất kính nể, cô cũng không luyện được tuyệt kỹ một giây đổi sắc mặt như vậy.
Mạc Vân Quả rút tay mình lại, hơi bất đắc dĩ nói: "Chúng ta đi tìm chỗ ở đi."
"Ừ ừ, đều nghe theo em." Hiên Viên Tu con môi cười, kinh diễm đám người xung quanh.
Mạc Vân Quả ngẩn ra, sau đó tiếp tục đi.
Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu đều là người không có chứng minh thân phận, nhưng hai người đều không phải người thế giới này, cho nên chứng minh thân phận gì đó không cần thiết.
Một thuật mê hoặc đã có ngay phòng ở, quá đơn giản.
Hiên Viên Tu chọn phòng ở là khu biệt thự gần trường học, có thể dễ dàng nhìn được tình huống bên phía trường học.
Nhưng mà Hiên Viên Tu cũng không có thời gian rãnh rỗi đu nhìn các hoạt động của đám học sinh kia, dù sao thời gian hắn nhìn Thân Thân còn chưa đủ!
Mạc Vân Quả lại rất hứng thú với các hoạt động trong trường học, trường học này trường nổi tiếng nhất trung ương tinh cầu, mỗi người được vào đây học đều cảm thấy vinh hạnh.
Đoàn Tử cũng không cho nhiệm vụ gì, cái này làm cho Mạc Vân Quả có chút không quen.
Cô lại nhìn Hiên Viên Tu bên cạnh, luôn cảm thấy cô cùng hắn giống như khách du lịch......
Hiên Viên Tu cảm giác được ánh mắt Mạc Vân Quả, hắn hơi hơi mỉm cười hỏi: "Làm sao vậy?"
"Không có gì, chỉ là cảm giác chúng ta như là khách du lịch." Mạc Vân Quả đáp lại.
Hiên Viên Tu ôm Mạc Vân Quả vào trong lòng, cọ cọ đầu cô nói: "Nếu có thể, anh cũng thật tình hy vọng chúng ta là khách du lịch."
Nhưng nếu như không giải quyết được Lục Huy cùng Ngân Nguyệt, hắn căn bản không có khả năng an tâm.
Ánh mắt của Hiên Viên Tu tối sầm lại, cũng không biết những tình huống của người khác hiện tại như thế nào, thật sự đi lịch kiếp sao? Hay nói, chỉ vì mê hoặc hắn?
Bất kể là loại tình huống nào, hắn đều phải túng toán đưa ra phương án tốt nhất.
Nhưng mà cũng may, hiện tại bọn họ còn có thời gian......Cùng lúc đó, ở trường học trong một gian phòng học, thân thể một nữ sinh đang nằm bò trên bàn đột nhiên run rẫy, ánh mắt có chút mê mang nhìn mọi thứ trước mắt, ngay sau đó, ánh mắt mê mang kia liền chuyển hóa thành lạnh lẽo.
"233, nhiệm vụ." Cô nàng nói với hệ thống của mình.
233 thu được mệnh lệnh, lập tức hạ nhiệm vụ của cô nàng ở thế giới này.
"Nhiệm vụ bản vị diện: Đánh bại BOSS vai ác Mạc Vân Quả."
Nhậm Chỉ An nhìn đến nhiệm vụ này, ánh mắt chợt lóe, khóe miệng gợi lên một nụ cười nhất định phải được.
Phòng phát sóng trước tiếp của Nhậm Chỉ An khi nhìn thấy nụ cười này, sôi nổi bình luận.
【 mạc danh: A a a a! Ta mạnh khỏe soái! 】
【 bầu trời cười: Lại là nụ cười quen thuộc này! 】
【 ta liền nhìn xem: An của ta thật điếu tạc thiên! 】
*Điếu tạc thiên (吊炸天) hoặc là Điểu tạc thiên (屌炸天): là một từ lưu hành trên mạng TQ, có ý hình dung người kia rất lợi hại ở phương diện nào đó hoặc là một sự kiện nào đó khiến người ta kinh ngạc.
【 lan bộ: A a a! Chủ là một BOSS vai ác mà thôi! An của ta nhất định sẽ làm hắn quỳ xuống đất kêu ba ba! 】
【 cười hì hì: An An, chúng ta cùng nhau đại sát tứ phương đi! 】
Nhậm Chỉ An nhìn đến nơi này, khóe miệng cười càng thêm tà mị, mày hơi nhướng lên càng làm tăng vẻ khí thế của cô nàng.
"Một BOSS vai ác mà thôi, a......" Một tiếng cười nhẹ, biểu hiện cô nàng cao ngạo, cũng làm mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp càng thêm cuồng tán.
Nhưng mà, không ai đánh thưởng, nhìn đến nơi này, Nhậm Chỉ An ánh mắt lóe lóe, chung quy cái gì cũng không nói.