Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1214: Phong Cốc 7



Cố Nhược Vân cười cười, không hề nói thêm cái gì, đảy cánh cửa đi vào.

Bên trong phòng, một người nam tử mặc cẩm y đang ngồi ngay ngắn trước bàn, trong tay cầm một quyển sách, đang lẳng lặng lật xem, hắn tựa hồ đã sớm biết Cố Nhược Vân đã tới, nâng lên dung nhan tuấn mỹ hơi hơi mỉm cười, âm thanh có chút suy yếu nói: " Ngươi đã đến rồi?"

Cố Nhược Vân nhẹ nhàng gật đầu: " Ta tới thực hiện lời hứa, trợ giúp ngươi khôi phục thực lực."

" Được, ta chờ ngươi."

Hắn cười khẽ, trong cặp mắt kia toát ra thần sắc kích động.

Phong trưởng lão nghe đối thoại giữa hai người, không hiểu ra sao hỏi: " Các ngươi đang nói cái gì? khôi phục thực lực cái gì?"

Hơn nữa, không biết vì sao, hôm nay hắn chứng kiến nhị thiếu gia không giống với người trước đây đã gặp....

Lần này, Phong Ngọc Thanh mới phát hiện Phong trưởng lão theo sát phía sau Cố Nhược Vân, sửng sốt một chút, nhưng thật ra cũng không nói thêm cái gì.

" Cố cô nương đã từng đáp ứng ta, sẽ đến Phong Cốc khôi phục lại thực lực cho ta! Ta ở chỗ này đợi nàng đã lâu."

"......"

Phong trưởng lão ngây ngẩn cả người, kinh ngạc quay đầu nhìn Cố Nhược Vân, dùng ngữ khí không dám tin hỏi: " Sư phụ, hắn nói chính là thật? ngươi thật sự có thể trợ giúp nhị thiếu gia khôi phục thực lực?"

Tuy nói bình thường Phong trưởng lão thực khinh thường Phong Ngọc Thanh ăn chơi trác táng, nhưng tốt xấu gì hắn cũng là nhị thiếu gia Phong Cốc, cũng là nam nhi duy nhất! nếu không phải thực lực hắn bị phế, vị trí thiếu chủ Phong Cốc cũng không rơi trên đầu Phong Tiêu Tiêu!

Cho nên, khi nghe nói có thể chữa khỏi thương thế cho Phong Ngọc Thanh, lòng hắn nhịn không được kích động lên.

" Ta trước kiểm tra thương thế hắn một chút."

Cố Nhược Vân chậm rãi hương Phong Ngọc Thanh đi tới, rồi sau đó dưới ánh mắt hai người, ngón tay nhẹ nhàng bắt mạch, thật lâu sau mới thu hồi tay trở về: " Lúc hắn bị trọng thương, có phải ngươi đã cho hắn ăn một loại Hoàn Hồn hoa?"

Nàng nhàn nhạt nhìn Phong trưởng lão, chậm rãi hỏi.

Phong trưởng lão nao nao, liền gật đầu đầu: " Không sai! ta đã dùng Hoàn Hồn hoa cứu mạng hắn! chẳng lẽ Hoàn Hồn hoa có vấn đề gì?"

" Không!" Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, " nếu lúc trước ngươi không phải dùng Hoàn Hồn hoa đem mạng hắn cứu trở về, chỉ sợ hiện tại hắn cũng không còn trên dương thế, chỉ là Hoàn Hồn hoa phải hấp thu linh lực hắn để sinh trưởng, cho nên mới làm hắn trở thành một phế vật."

" Sư phụ, hắn còn có thể cứu được không?"

Phong trưởng lão có chút buồn bực, không nghĩ tới thực lực Phong Ngọc Thanh bị phế thế nhưng do mình làm hại hắn!

Đương nhiên, chiếu theo lời Cố Nhược Vân, nếu không có Hoàn Hồn hoa cứu mạng hắn, chỉ sợ hắn đã chết rồi!

" Ta có biện pháp cứu hắn," Cố Nhược Vân quay đầu nhìn về phía Phong Ngọc Thanh, " lực lượng của hắn đã bị Hoàn Hồn hoa hấp thu! chỉ cần đem Hoàn Hồn hoa lấy ra, ta có thể khiến cho thực lực hắn khôi phục......"

Nghe vậy, Phong trưởng lão sửng sốt một chút, tiếp tục nói: " nhưng mà cứ như vậy không có Hoàn Hồn hoa tồn tại, nhị thiếu gia sẽ....."

Cuối cùng hai chữ kia, hắn không có nói ra nhưng Phong trưởng lão hiểu rõ, Cố Nhược Vân biết suy nghĩ của mình.

" Thương thế hắn cũng không phải có vấn đề gì," Cố Nhược Vân nhàn nhạt gợi khóe môi, " Ta có thể trị liệu!"

Cho dù là không có Hoàn Hồn hoa, Cố Nhược Vân vẫn nắm chắc có thể chữa khỏi cho Phong Ngọc Thanh.

" Sư phụ, có cần ta giúp chỗ nào hay không?"

Sau khi nghe thấy Cố Nhược Vân nói, hai mắt Phong trưởng lão lập tức tỏa sáng, nịnh nọt nhìn phía Cố Nhược Vân: " Chỉ cần ngươi có yêu cầu gì, đồ nhi ta sẽ đem hết toàn lực trợ giúp ngươi."