Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 230: Bóng dáng quen thuộc (một)



Edit: kaylee

"Phụ hoàng, hiện tại con phải đi thỉnh nữ thần lại đây, nhưng mà người ngàn vạn đừng lộ ra biểu cảm đáng khinh kia với nữ thần của con, ngay cả con nhìn cũng nhịn không được muốn chạy."

Bàng Nhiên liếc mắt xem thường, không chút khách khí khinh bỉ phụ hoàng nhà mình một phen.

Nhưng mà, sau khi nói xong câu đó, hắn nhanh chân bỏ chạy, không mang theo một chút do dự nào.

Quả nhiên, ba giây sau, phía sau truyền đến một tiếng quát nổi giận: "Tiểu tử thối, ngươi nói ai đáng khinh? Đứng lại cho lão tử!"

Bàng Tử Hoàng bị tức ngay cả hai chữ ‘lão tử’ cũng phun ra, nhưng mà, sau khi nghe nói như thế, Bàng Nhiên chạy nhanh hơn.

Đứng lại? Hắn có phải ngốc đâu, không chạy khẳng định sẽ mông nở hoa (L: bị đánh nát mông đó ^^)!

"Tiểu tử thối, tốt xấu gì Trẫm cũng là hoàng đế của một quốc gia, ngươi mẹ nó thế mà lại ngay cả một chút mặt mũi cũng không cho!" Bàng Tử Hoàng tức giơ chân, tiểu tử thối này vậy mà mắng bản thân đáng khinh? Hắn có chỗ nào đáng khinh? Có đáng khinh cũng kém tiểu tử đáng chết kia!

Hắn (BTH) thề, để cho mình gặp được hắn (BN), không đánh hắn tới mông nở hoa, bản thân sẽ không làm hoàng đế này!

Ai khuyên cũng vô dụng!

............

Bên trong phủ Quốc Sư, sau khi Lâm Nhạc nghe được thuộc hạ bẩm báo, hai mắt vốn đã híp lại híp càng nhỏ, còn có một tia sắc bén chợt lóe lên.

"Ngươi nói mập mạp chết tiệt kia đã trở lại?"

Y vĩnh viễn sẽ không quên, ba tháng trước trong tửu lâu, bản thân chịu phải cái dạng vũ nhục gì.

Mập mạp chết tiệt kia nhưng lại ở trước mắt bao người đặt mông ngồi ở trên người của y, nhất là thế mà lại dùng cúc hoa đối với mặt mình! Hiện giờ chỉ cần nghĩ đến cái tình cảnh kia, Lâm Nhạc vẫn có một loại xúc động xé nát mập mạp chết tiệt kia.

Đây là vũ nhục cho tới bây giờ y cũng chưa từng chịu qua!

"Bẩm báo Quốc Sư đại nhân, Lục hoàng tử đã giảm béo thành công, hơn nữa còn mang chủ nhân của Bách Thảo Đường đến, đây là thuộc hạ thu mua thị vệ ngoài ngự thư phòng nghe được."

Phía dưới, hộ vệ cúi đầu trả lời lời nói của Lâm Nhạc.

"Bách Thảo Đường?" Khóe môi Lâm Nhạc gợi lên một nụ lạnh, châm chọc nói: "Tuy rằng không biết mập mạp kia dùng cái phương pháp gì giảm béo thành công, nhưng mà, nói hắn kéo được quan hệ với Bách Thảo Đường, chính là một ngàn cái không có khả năng! Bách Thảo Đường là loại người bực nào? Cho dù ta chưa thấy qua chủ nhân của Bách Thảo Đường, tên thiếu nữ thiên tài chấn động bốn nước kia, ta cũng biết người như nàng như thế tất nhiên là cao ngạo tự đại, mập mạp chết tiệt kia không có chỗ nào xuất sắc, dựa vào cái gì sẽ được nàng nhìn trúng? Về phần thiếu nữ mập mạp mang về, cũng không biết là hắn từ nơi nào tìm đến đoạt niềm vui của bệ hạ! Bất luận như thế nào, ta cũng không thể để cho bệ hạ bị hắn lừa bịp!"

Một chút ngoan độc chợt lóe qua trong mắt của Lâm Nhạc, nụ cười lạnh trên mặt y càng sâu.

Thật không biết thế nào mập mạp chết tiệt này lại phát điên, hắn luôn luôn đắm mình trong trụy lạc, hiện tại lại có thể biết lấy lòng bệ hạ? Nhưng mà cho dù bệ hạ thích hắn, hắn cũng không có khả năng là người được lựa chọn làm hoàng đế.

Tất cả đều bởi vì, có thể làm chủ Huyền Vũ Quốc chỉ có Hạ gia Thiên Thành! Hiện giờ mập mạp chết tiệt chính là một phế vật, Hạ gia là không có khả năng để cho hắn kế thừa ngôi vị hoàng đế.

Mà này, tất cả đều là thành quả của y và muội muội Lâm phi! Đương nhiên, trong đó quan trọng nhất vẫn là vì y, nếu không phải lúc trước y tiên đoán mập mạp chết tiệt tương lai sẽ làm gì cũng sai, hắn cũng không có khả năng cam chịu, tuy rằng không biết gần đây bị cái gì kích thích bắt đầu quyết chí tự cường, đáng tiếc, hắn hoang phế hai mươi mấy năm, lại nỗ lực cũng sẽ không có cái thành quả gì.

Ngũ hoàng tử cũng là tên cặn bã, kiêu ngạo ương ngạnh, không coi ai ra gì, căn bản không có khả năng trở thành đối thủ của Tam hoàng tử!

Nhưng mà, nếu không phải như vậy, kết cục của Ngũ hoàng tử tất nhiên sẽ giống Đại hoàng tử Nhị hoàng tử và Tứ hoàng tử, chết mạc danh kỳ diệu (không hiểu tại sao)!