Phế Vật Triệu Hồi Sư

Chương 144: Bộ tộc người cá (6)





"Không, tôi không nghĩ là cùng một người." Ashi bỗng nhiên lên tiếng phủ định "Đây là lần đầu tiên chúng tôi nhìn thấy bọn người này."

"Đúng vậy, tôi vẫn còn nhớ đến khí tức của kẻ thù." Một người cá khác cũng lên tiếng.

"Chẳng lẽ trong chuyện này có kẻ đứng sau." Roma khó hiểu.

"Có lẽ vậy, nếu thật sự quốc vương biết đến sự tồn tại của người cá thì chắc chắn dưới lòng tham không đáy ấy ông ta sẽ phái cả đội binh đến đây mà tàn sát, chứ không phải chỉ bắt một người." Mạnh Kỳ trầm mặc nói, với đặc tính tham lam thì chuyện này thật sự không liên quan đến ông ta.

"Có khi nào lien quan đến elf kia không." Alin bỗng nhiên nói.

Ashi giật mình nhớ ra "Đúng vậy, có một elf nhiễm đen bên trong nhóm bắt cóc mặc áo choàng đen."

"Quả nhiên." Alin nghiến răng "Hắn ta đang có âm mưu gì."

"Các người biết elf kia." Ashi hỏi.

"Quen chứ, dù mặt hắn có hóa thành tro tôi vẫn nhận ra hắn." Alin giễu cợt nói, hận ý trong mắt như muốn trào ra ngoài.

"Hắn ta đã giết cả bộ tộc của Alin." Trần Vũ Phong nhìn Ashi thở dài nói.

Ashi gật đầu không tiếp tục hỏi nữa.

"Vậy bây giờ chúng ta chia nhóm đi." Mạnh Kỳ nói.

Trần Vũ Phong gật đầu rồi hỏi Yuta "Em có bao nhiêu dụng cụ tàng hình."

"Chắc khoản 10 cái tàng hình, còn 20 cái tàng hình có thời gian." Yuta nhìn vào túi không gian rồi nói.

"Vậy là dược rồi, chúng ta cũng không nhiều người." Trần Vũ Phong cảm thấy nhiêu đây là dư sức "Tôi, Ashi, Yuta sẽ vào lều cứu người, còn lại sẽ dụ kẻ địch ra ngoài."

"Ba người, như vậy rất nguy hiểm." Mạnh Kỳ không đồng ý.

Nhưng Trần Vũ Phong lại lắc đầu nói "Chúng ta cần nhiều người quấy nhiễu kẻ địch, nếu chúng ta đi cứu người quá nhiều thì dễ gây ra nghi ngờ."

"Cậu ta nói đúng, nếu như quá ít người xuất hiện đến cứu thì không giống như những gì chúng nghĩ." Ashi cũng cảm thấy cậu nói đúng, nếu như kẻ địch biết sự tồn tại của bọn họ thì chắc chắn sẽ không nghĩ người đến dưới mười người.

Vừa vặn bên bọn họ vừa đủ sẽ không khiến kẻ địch nghi ngờ có tát bên trong.

"Yuta em đưa bọn họ dụng cụ tàng hình tạm thời đi, đeo cho Đại Bạch một cái nữa." Trần Vũ Phong chỉ thị "Sau khi cứu người ra Đại Bạch sẽ báo hiệu cho mọi người, sau đó hãy dùng dụng cụ này mà chạy đi."

"Ta đi theo ngươi." Đại Bạch tức giận nói vào đầu cậu.

Trần Vũ Phong thở dài rồi ôm lấy đầu nó thủ thỉ "Nghe lời, chỉ có mày mới cảm nhận được bọn tao mà thôi, lúc đó phải nhờ mày báo hiệu cho bọn họ biết."

"Ngươi có thể kêu Alin mà, bọn ngươi đã cùng nhau ký khế ước." Đại Bạch không phục mà phản đối, nó không muốn rời khỏi cậu.

"Như vậy sẽ khiến kẻ địch chú ý, như vậy rất khó trốn thoát." Trần Vũ Phong lắc đầu kiên nhẫn giảng giải.

"Hừ." Đại Bạch nghe vậy liền không cam tâm mà hừ một tiếng nhưng không tiếp tục phản đối nữa.

""Anh Phong." Yuta gọi rồi đưa dụng cụ tàng hình có sợi dây qua.

Trần Vũ Phong nhận lấy rồi đeo vào cổ Đại Bạch "Ngoan nào, sau vụ này chúng ta sẽ ăn ngon một bữa nhé."

Sau khi phát cho nhóm người Mạnh Kỳ dụng cụ tàng hình tạm thời, Yuta lại lấy ba cái không có thời gian ra đưa cho Ashi cùng cậu mỗi người một cái.

"Được rồi, đi thôi." Trần Vũ Phong gật đầu với nhóm Mạnh Kỳ sau đó sờ nhẹ đầu Đại Bạch rồi xoay người dẫn theo Yuta cùng Ashi đi theo một hướng khác.

"Vậy chúng ta đi luôn chứ." Roma hỏi.

Mạnh Kỳ gật đầu, rồi cùng những người khác từ từ bước đi.

Đại Bạch sau khi Trần Vũ Phong đi thi thì trở mặt, nó thu nhỏ mình lại rồi leo lên lên người Mạnh Kỳ thẳng tới khi lên đầu cậu ta thì nằm xuống.

"Mày..." Mạnh Kỳ câm nín khi cảm thấy đầu mình nặng trĩu.

"Nó thay đổi quá, lặt mặt một cách nhanh chóng." Roma cũng hết lời nhìn Đại Bạch thoải mái trên đầu người ta.

Cho dù nó có thu nhỏ người thì dưới trọng lực của thân hình đó thì không khéo người ta sẽ trẹo đầu như chơi.

Roma ôm Enzo lên dùng một tay vỗ bả vai Mạnh Kỳ tỏ vẻ cảm thông.

Mạnh Kỳ nhún vai tỏ vẻ không sao.

Bọn họ di theo chỉ dẫn của Alin di thẳng đến nơi đóng trại của nhóm binh sĩ.

Đứng bên ngoài cách liều trại một trăm mét Mạnh Kỳ liền nói "Alin, Roma hai người đeo vải lên mặt đi, nếu đây la binh sĩ của quốc vương thì chắc chắn ông ta sẽ không tha cho chúng ta."

"Cậu nói đúng." Roma gật đầu đồng ý.

Alin cũng không có ý kiến gì.

Ba người nhanh chóng bịt vải lên miệng rồi cùng nhóm người cá Đột Kích nhóm binh sĩ.

Enzo không hề sợ hãi mà bắt trước bọn họ xé một mảnh vải trên áo mình rồi che lại mặt.

Nhóm bọn họ bỗng nhiên xong đến khiến binh sĩ giật mình, nhưng rất nhanh nhóm binh sĩ đã nhanh chóng nghênh chiến.

"Báo có người tập kích." Một binh sĩ hét vào lều.

Diva nghe vậy liền kích động chạy ra, hắn ta muốn nhìn xem ai là người trong lời tiên tri, người ma ngây cả chủ nhân của hắn cũng cảm thấy e ngại.

Nhóm của Mạnh Kỳ chỉ có chín người còn binh sĩ thì đến hai mươi người, tuy con số chênh lệch rất lớn nhưng bọn họ lại chẳng chút yếu thế nào, kể cả Enzo cô bé cũng có một sức mạnh rất lớn, dù được người lớn bảo vệ nhưng đôi khi cô bé sẽ dùng sức mạnh ký lạ trong cơ thể giúp đỡ những tên binh sĩ đánh lén.

Diva bên ngoài nhìn trận chiến mà không khỏi kinh ngạc, dù sao những binh sĩ này cũng được huấn luyện rất nghiêm khắc nhưng lại không thể giành được chút lợi thế nào với nhóm người này.

"Chắc chắn trong ba người bịt mắt kia có kẻ trong lời tiên tri." Dive lẩm bẩm sau đó lao vao cuộc chiến, hắn phải vạch mặt bọn chúng ra để nhớ kỷ mặt.