“Nhiễm Nhất Bạch! Anh cố ý đúng không!?” Quý Du Nhiên hạ giọng đi đến ban công gọi điện thoại.
“Đúng vậy.” phía bên kia điện thoại truyền đến một câu trả lời chắc chắn với chất giọng trầm thấp.
Quý Du Nhiên sửng sốt.
Cô vốn tưởng rằng Nhiễm Nhất Bạch sẽ giải thích, sẽ phủ nhận, nhưng không ngờ hắn lại thừa nhận một cách trực tiếp như vậy.
“...Anh có bệnh sao?”
“Đúng vậy, tôi có bệnh.”
“Anh…”
Quý Du Nhiên hơi nhíu mày, rõ ràng chính cô mới là người vừa qua một đêm ngủ dậy, sáng ra đã trở thành nữ chính trên đề tài hot, vậy mà sao so ra Nhiễm Nhất Bạch còn có tinh thần sa sút hơn cô?
Hai người cùng trầm mặc trong phút chốc, sau đó Nhiễm Nhất Bạch mới mở miệng nói: “Cô thật sự muốn cùng tên luật sư kia ở bên nhau sao? Cô định vì hắn mà mặc kệ tôi sao? Cô đã suy nghĩ kỹ càng chưa? Cô thích hắn đến vậy sao?”
Liên tiếp bốn câu hỏi được đưa ra, làm Quý Du Nhiên trong lúc nhất thời không biết nên trả lời câu nào.
Trước nay, ấn tượng về Nhiễm Nhất Bạch trong cô luôn là một người mang theo sự lóa mắt, tự tin tràn trề. Nhưng không biết sao, những lời hắn nói vừa rồi, khiến cô cảm thấy được sự ai oán từ Nhiễm Nhất Bạch. Giống như một người vợ có tình có nghĩa bị vứt bỏ.
Càng khiến Quý Du Nhiên cảm thấy bản thân giống như một người đàn ông xấu xa, à không, là phụ nữ xấu ха, đùa giỡn tình cảm.
Không đúng, cô đang suy nghĩ cái gì vậy? Cô cùng Nhiễm Nhất Bạch làm gì có tình cảm nào?
Mối quan hệ của hai người bọn họ... nên hình dung như thế nào nhỉ?
Nếu nói là bạn bè, thì hình như hai người họ đã làm nhiều chuyện mà bạn bè sẽ không làm, còn làm tới hai lần, suýt chút nữa là đã đi đến bước cuối cùng rồi.
Nói là người yêu, thì cũng không đúng, nhiều nhất thì chỉ là theo nhu cầu để đạt mục đích cá nhân mà thôi.
Nếu muốn nói cho đúng, thì có vẻ như là mối quan hệ dây dưa mờ ám mà mọi người thường nói.
Nếu là bình thường, Quý Du Nhiên có thể sẽ không quá để ý đến mấy dạng tin tức này, dù sao thì việc có mối quan hệ với Nhiễm Nhất Bạch thì đối với cô chỉ là chuyện có lợi mà không có hại, nhưng hiện tại cô đang muốn phát triển mối quan hệ xa hơn với Hàn Đình, nên dĩ nhiên không thể không để ý đến việc này.
Tuy nhiên, có vẻ hắn nói cũng đúng, đúng là cô đã lừa gạt hán.
Cô biết bản thân mình có chút “đặc thù” với Nhiễm Nhất Bạch, cho nên mới lợi dụng điểm này để đạt thành ước định với hắn, hiện tại chuyện Nhiễm Nhất Bạch cần làm cho cô thì hắn đã làm rồi, nhưng còn cô thì lại có ý không giữ lời, nửa đường bỏ cuộc.
Quý Du Nhiên xoa nhẹ cái trán, lúc trước cô vẫn luôn cho rằng bản thân sẽ duy trì tình trạng độc thân, cô hoàn toàn không ngờ đến việc gặp gỡ Hàn Đình đã khiến cô cảm thấy niềm xúc động muốn yêu đương.
Việc Nhiễm Nhất Bạch làm ra hành động cực đoan thế này cũng có một phần trách nhiệm của cô, Quý Du Nhiên suy ngẫm, lửa giận trong lòng cũng đã tan đi, bình thản nói với Nhiễm Nhất Bạch: “Nhiễm Nhất Bạch, chuyện tôi đồng ý với anh thì tôi nhất định sẽ làm, nếu anh không thể chấp nhận phương thức hôm qua tôi đã đề nghị, thì chúng ta tìm thời gian gặp mặt nói chuyện trực tiếp, xác định ra một phương pháp mà cả hai bên có thể chấp nhận, được không? Nhưng lời đồn hôm nay, dù sao thì anh cũng phải làm sáng tỏ, không thể để mọi người hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta.”
Quý Du Nhiên vội vàng nói vài câu trên điện thoại, vừa quay đầu lại, liền phát hiện Hàn Đình đang lười nhác ngồi trên ghế sô pha, nhìn màn hình laptop đang mở của cô.
Phía trên chính là tin tức và hình ảnh hôn nhau của cô và Nhiễm Nhất Bạch.
Quý Du Nhiên nhấp môi, đi từ ban công trở vào phòng khách, cô cũng biết loại chuyện này sớm hay muộn Hàn Đình cũng sẽ biết, chỉ là đột nhiên cô có cảm giác xấu hổ khi bản thân làm chuyện xấu rồi bị bắt gặp.
Có nên giải thích một chút không nhỉ?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cô cùng Hàn Đình vẫn chưa chính thức xác lập mối quan hệ, vậy thì cô lấy thân phận gì để giải thích chuyện này?
Bên kia Quý Du Nhiên đang rối rắm vô cùng, thì phía bên này của Hàn Đình kỳ thật cũng có tâm lý tương tự cô. Trên màn hình xuất hiện tấm ảnh chói mắt đến thế, chỉ là hắn đang tự kiềm chế để không đưa tay tắt phụt màn hình. Hắn… có thể lấy thân phận gì để can thiệp vào cuộc sống đời tư của cô đây? Bạn trai tạm thời sao?
Hàn Đình bất đắc dĩ rũ mắt xuống, hắn cảm nhận được hắn thích cô chính là vì bản tính tự do tự tại của cô, hắn sợ cô cảm thấy chuyện của hai người phát triển quá nhanh, từ đó sẽ sinh ra cảm giác bị trói buộc, cho nên hắn mới chậm rãi tạo cho cô sinh ra thói quen có sự tồn tại của hắn ở bên cạnh.
Nhưng hiện tại xem ra, cứ tiếp tục chậm rãi như vậy, nói không chừng còn chưa kịp chờ hai người định ra mối quan hệ, thì cô đã bị người đàn ông khác cướp mất rồi.
Quý Du Nhiên thấy trên mặt Hàn Đình xuất hiện ý tứ cự tuyệt người khác đến gần, còn nở nụ cười lạnh lùng, trong lòng cô thở dài một hơi.
Hắn rốt cuộc vẫn để ý đến chuyện này.
“Thật ra, tôi và...”
“Đói bụng không? Muốn ăn đồ ăn Trung Quốc hay đồ Tây?”
Quý Du Nhiên vốn định làm sáng tỏ mối quan hệ của mình và Nhiễm Nhất Bạch, nhưng Hàn Đình đã tắt máy tính, bày tỏ dáng vẻ như không có gì xảy ra, thản nhiên vào trong phòng bếp, chuẩn bị bữa sáng cho cô.
“Đồ ăn kiểu Trung quốc đi.”
Sau khi ăn sáng xong, Hàn Đình đưa cô đến công ty ký hợp tác với cô, sau đó mới đến văn phòng luật sư, toàn bộ hành trình đều xử sự hết sức bình thường, lại còn tỏ vẻ ôn nhu săn sóc hơn nữa.
Điều này khiến Quý Du Nhiên cảm thấy vừa ấm áp lại vừa áy náy, cô hạ quyết tâm nhất định phải nhanh chóng xử lý tốt mối quan hệ giữa cô và Nhiễm Nhất Bạch, bằng không cứ tiếp tục tình trạng không rõ ràng như thế này, đến lúc Hàn Đình đưa ra lời đề nghị kết giao, thì cô sẽ cảm thấy rất ngại ngùng khi nói lời đồng ý.
Cả ngày hôm nay, di động của Quý Du Nhiên liên tục đổ chuông.
Đầu tiên là Hồ Mộc Mộc không ngừng gọi điện thoại tới hỏi cô tin tức là thật hay là giả, tiếp theo lại nhận được cuộc gọi từ những người bạn học cả ngàn năm không liên lạc, vậy mà giờ lại nhiệt tình nói lời lôi kéo mối quan hệ với cô.
Mở lên weibo, tin nhắn và bình luận cũng đều là tin tức ngày hôm nay. Chắc là do lúc trước chuyện của cô và Nhiễm Nhất Bạch đã thu hoạch một ít lời đồn, cho nên các fans của Nhiễm Nhất Bạch cũng đã chuẩn bị tâm lý phần nào.
Tin nhắn Quý Du Nhiên nhận được, đa phần đều là chúc cho tình cảm của cô và Nhiễm Nhất Bạch tốt đẹp, hơn nữa tất cả còn nói scandal lần trước của Nhiễm Nhất Bạch và Tưởng Tư Văn chỉ là lăng xê, còn với cô mới là thật sự.
Cái gì mà “Anh Nhiễm rốt cuộc đã hồi tâm!” “Anh Nhất Bạch và chị Nhiên Nhi nhất định sẽ hạnh phúc bên nhau!” Tất cả nội dung đều đã được đề cập, nhưng bên phía Nhiễm Nhất Bạch vẫn chưa hề có động tĩnh nào để làm sáng tỏ việc này, đến chiều Quý Du Nhiên không thể chờ thêm được nữa, cô nhắn tin cho hắn, đề nghị hắn nói rõ chuyện này cho mọi người.
Mãi đến buổi tối khi Hàn Đình đưa cô về nhà, Quý Du Nhiên đã bị tầm ảnh hưởng của Nhiễm Nhất Bạch dọa cho sợ hãi.
Dưới lầu chung cư cô ở là một rừng phóng viên và người hâm mộ vây chặt như nêm, đèn flash và camera đã chuẩn bị sẵn sàng, may là Hàn Đình phản ứng nhanh lẹ, ngay khi mọi người vẫn chưa kịp phát hiện ra cô thì hắn đã trực tiếp đánh tay lái, đưa cô đến nhà hắn.
Xem ra mấy ngày tiếp theo cô không thể về nhà được rồi.
Nhà của Hàn Đình nằm trong khu biệt thự thuộc trung tâm thành phố, bên trong là các biệt thự đơn lập được xây theo kiểu tứ hợp viện của Trung Quốc, từ cổng khu biệt thự mà vào đến nhà của Hàn Đình phải đi qua ba trạm kiểm soát, mặc dù nhiều lớp bảo vệ như vậy, nhưng khi vào nhà Quý Du Nhiên vẫn thấy xung quanh đây được lắp khá nhiều camera theo dõi.
“Không còn cách nào khác, có như vậy thì mới ngủ ngon được.” Hàn Đình nửa là nói giỡn nửa là tự giễu mà nói ra lời đó.
Thiết kế hiện đại nhưng lại cực đơn giản, phong cách này vô cùng phù hợp với con người Hàn Đình, sau khi Quý Du Nhiên tắm rửa xong, cô mở tủ quần áo của Hàn Đình, lấy ra một cái áo sơ mi màu lam nhạt giữa một hàng sơ mi của hắn, rồi mặc vào người.
“Em không biết hậu quả của việc mặc áo sơ mi của đàn ông à?” Hàn Đình đứng phía sau, đưa tay vòng lấy thân thể của Quý Du Nhiên, vùi đầu vào mái tóc của cô, ngửi mùi hương thoang thoảng trên người cô.
Một mùi hương thơm ngát ngọt ngào đặc trưng của chính cô tràn vào hơi thở của hắn, dễ chịu đến mức khiến hắn mê luyến vô cùng.
Quý Du Nhiên nở nụ cười, đem cuốn sách pháp luật khó hiểu dày cộm đặt về lại trên kệ sách, xoay người vòng lấy cổ của Hàn Đình.
“Phải không? Hậu quả gì vậy? Hàn luật sư... có thể nói cho tôi biết được không?”
Cô nâng một bên chân trắng trẻo thon dài như có như không cọ lên trên quần của Hàn Đình, biểu tình là 5 phần ngây thơ, 5 phần tò mò, ánh mắt lại vô cùng vũ mị.
Hầu kết của Hàn Đình lên xuống, phát ra vài tiếng cười khẽ vô cùng dễ nghe.
Tiểu yêu tinh, lại câu dẫn hắn. “Trước khi gặp được em, tôi cũng không ngờ tôi lại là một người đàn ông háo sắc như vậy đâu.”
Sau trận “mây mưa”, Quý Du Nhiên nằm trong lòng ngực của Hàn Đình, cô đột nhiên nhận được một cuộc gọi hết sức không ngờ tới đến từ Giang Dĩ Thành.
Buổi chiều ngày hôm sau, Quý Du Nhiên xuất hiện trong một gian phòng trà cổ kính.
“Giang tiên sinh hôm nay hẹn tôi ở đây là để nói về chuyện liên quan đến công ty IRIS sao? Xin thứ lỗi cho tôi phải nói thẳng, nếu anh hy vọng tôi buông tha cho em gái của anh, thì rất tiếc tôi không thể làm được.”
Tối hôm qua khi Quý Du Nhiên đem chuyện của chú Nghiêm tài xế đến tìm cô nói với Hàn Đình, Hàn Đình liền nói với cô, có thể Giang Dĩ Thành đề nghị gặp cô cũng là vì chuyện này.
Cô có thể không so đo chuyện của chú Nghiêm, nhưng chuyện của Giang Dĩ Nhu thì tuyệt đối không được.
Tuy vậy Quý Du Nhiên lại không thích thiếu ân tình của người khác, trước đây Giang Dĩ Thành giúp cô kéo dài thời hạn cuộc thi, cho nên hôm nay nói thế nào thì cô cũng phải tới cuộc hẹn này.
Trước mắt cần phải thể hiện rõ lập trường của bản thân, sau đó mới không đến nỗi phải bị động, rốt cuộc thì khi đối mặt với người nam nhân như Giang Dĩ Thành, lúc nào cô cũng cảm thấy bản thân quá non nớt.
Ánh mắt của Giang Dĩ Thành dừng lại nơi đôi môi đỏ khẽ mở khẽ đóng của Quý Du Nhiên, nhớ lại dư vị hôn môi ngày đó, khiến hắn không khỏi có chút miệng đắng lưỡi khô, hắn đưa tay bưng tách trà, nhấp lấy một ngụm, hương trà nhập khẩu thơm lừng, vậy mà càng khiến bản thân hắn trở nên xao động hơn.
Ngày đó hắn cũng ngồi bên cửa sổ này, nhìn thấy cô dầm mưa giúp đỡ một người phụ nữ trung niên, chắc cô không biết, trong giây phút đó cô đẹp đẽ biết bao nhiêu.
Phụ nữ với Giang Dĩ Thành mà nói, chỉ là một dạng phụ kiện đi kèm, nhưng cô gái trước mắt hắn đây lại làm hắn có một cảm giác không hề giống như vậy.
Cô hoàn toàn khác biệt với những người phụ nữ khác, độc lập, thoải mái, tự tin.
“Nếu đã như vậy, thì Quý tiểu thư vì sao còn tới buổi hẹn này?”
Quả nhiên không sai.
Quý Du Nhiên hơi hơi mỉm cười: “Bởi vì… tôi muốn nghe xem Giang tiên sinh sẽ đưa ra điều kiện gì.”
Giang Dĩ Thành nhìn chăm chú vào đôi mắt đen tuyền của cô một hồi lâu, hắn bất đắc dĩ lắc đầu cười.
Từ góc độ hấp dẫn phụ nữ mà nói, Quý Du Nhiên chưa từng thấy qua người đàn ông nào có thể so được về mị lực với Giang Dĩ Thành, hắn chính là loại đàn ông thân sĩ thành công phong lưu, mỗi một hành động giơ tay nhấc chân đều thể hiện sự ưu nhã, khiến người khác phải chú ý.
Trong lòng Quý Du Nhiên phải luôn tự nhắc nhở bản thân, cô đã có người mình thương, không thể trúng mỹ nam kế của Giang Dĩ Thành.
Giang Dĩ Thành ngẩng đầu nhìn về phía Quý Du Nhiên, tuy rằng đã thu ý cười, nhưng sự sung sướng nơi khóe mắt vẫn không che giấu được.
“Quý tiểu thư đoán không sai, tôi hôm nay ngỏ lời hẹn cô đến đây, dĩ nhiên là đã chuẩn bị đầy đủ thành ý.”