Phi Thiên

Chương 3170: Bảo Liên cháu nhất định phải cưới vào tay (1)



Miêu Nghị thu lại tinh linh tiếp tục bay nhanh trên tinh không. Tiếp tục đi về phía trước, chuyện tình Cao Nham tuy rằng chọc giận hắn nhưng vẫn không đủ ảnh hưởng kế hoạch hắn đã đặt ra. Một đường nhíu mày suy tư thế nào giải quyết chuyện Bảo Liên, còn có thái độ của Quảng gia.

Sau khi Ngọc Luyện chân nhân chấm dứt liên hệ cũng tìm tẩm cư của chưởng môn trước tiên để tìm chưởng môn sư huynh, báo cáo lại tình huống.

Hai sư huynh đệ bồi hồi trong đình viện, Ngọc Linh chân nhân lắc đầu thở dài:

- Ài. Sư đệ đệ hồ đồ a, đệ vì sao nói cái này cho hắn.

Ngọc Luyện chân nhân giơ tay:

- Hắn đã hỏi tới, đệ cũng không thể không nói.

Ngọc Linh chân nhân cười khổ:

- Hắn trước đó đã liên hệ cùng ta, ta cự tuyệt! Những sóng gió hắn làm nhiều năm qua có thể nói như sấm bên tai chúng ta. Với phong cách hành sự kia của hắn, thật muốn nhúng tay vào, hậu quả sợ không chịu nổi a!

Ngọc Luyện chân nhân nhíu mày nói:

- Sư huynh, huynh có thể suy nghĩ nhiều, địa vị hắn sớm đã khác xưa. Xem ngay cả Doanh gia cũng phải nề hà hắn, hắn thật xen vào chuyện này còn có chút nắm chắc.

Ngọc Linh chân nhân:

- Sư đệ hồ đồ, Doanh gia không có thể nề hà hắn là không thể nề hà hắn sao. Với thế lực của Doanh gia như thế nào không thu thập được hắn. Khẳng định bị cái gì cản tay mới không thể ra tay, chuyện Hắc Long Đàm ngươi nghĩ Doanh gia có thể buông tha hắn sao. Không động tất đúng, động một chút lại là kích trí mạng! Ngưu Hữu Đức như thế nào giải quyết vấn đề nhiều năm như vậy ngươi chưa từng nghe qua sao? Lộ ra một ít hoạt động giơ tay chém xuống, một Doanh gia đã tạo áp lực thật lớn cho hắn. Nhân việc này liên lụy thêm Quảng gia vào. Chính Khí Môn chúng ta gặp phải kiếp nạn không nói, còn phiền hà hắn, này lại là tội gì? Hắn hiện tại đã muốn đủ phiền toái.

Miêu Nghị nhúng tay vào việc này. Ngọc Luyện chân nhân ban đầu còn âm thầm có chút cao hứng. Lúc này ánh mắt lại xuất hiện thần sắc sầu lo mãnh liệt:

- Sư huynh, vậy làm sao bây giờ?

Ngọc Linh chân nhân thở dài:

- Quên đi, việc này vẩn nên để chúng ta giải quyết! Hắn nếu nói phải nhúng tay, chúng ta cũng không nên chậm trễ, tranh thủ nhanh xử lý xong sự tình, không tất yếu khiến hắn thêm phiền toái.

Vì thế sư huynh đệ hai người mở tông viện, lập tức đi khách viện.

Chính Khí Môn hiện giờ đã sớm vượt qua Chính Khí Môn ban đầu. Khách nhân lui tới cũng sớm nhiều hơn năm cũ rồi, cấp bậc khách nhân cũng nhất định tăng lên. Trên tay có năng lực, sân đãi khách này cũng là tu nhã tao kiến rất khác biệt.

Bất quá khách viện đã bị nhân mã Cao Nham bảo hộ. Sư huynh đệ hai người đi vào còn phải thông báo trước mới có thể tiến vào. Vừa vào đại điện, Cao Nham đã vui tươi hớn hở bước nhanh ra chào đón:

- Nhị vị chân nhân giá lâm, không tiếp đón từ xa, thỉnh ngồi ghế!

Cao Nham trong lòng đã rõ ràng, hai vị này đã tới, chắc là sự tình có quyết định cuối cùng. Đánh giá rất không thể đối kháng với Doanh gia cùng Quảng gia, tất nhiên là muốn khuất phục.

Nghĩ đến cùng cây ớt nhỏ Bảo Liên động phòng hoa chúc, không khỏi tâm tình nhộn nhạo, cho nên thái độ tương đối không tồi, mong sớm ngày thành chuyện tốt.

Sư huynh đệ hai người tạ ơn, vào phòng khách cũng không dám lên ghế, nhường cho Cao Nham.

Ngọc Linh chân nhân ngồi xuống còn đang tính toán không biết mở miệng thế nào. Cao Nham đã có chút nóng vội hỏi:

- Không biết chuyện Cao mỗ cùng Bảo Liên chưởng môn đã suy nghĩ thế nào?

Nói đến đây, Ngọc Linh chân nhân cũng không có đường lui thở dài:

- Cao đại nhân, việc Bảo Liên này tệ phái vẫn là xin lỗi.

Thấy Cao Nham trầm mặt, lập tức bổ sung:

- Bất quá có việc bần đạo đã lo liệu tốt lắm. Chính Khí Môn nguyện dời đến trong cảnh nội của Tây quân.

Cao Nam thoáng đứng hình, nhíu mày nói:

- Có ý gì?

Ngọc Linh chân nhân nói:

- Chính Khí Môn có môn quy của chính Khí Môn, không được ép cưới nữ đệ tử. Cho nên chỉ có thể tạ ơn ý tốt của Cao đại nhân, bất quá Chính Khí Môn nguyện ý gia nhập vào Quảng thiên Vương!

“Bịch!” Cao Nham vỗ bàn, một bụng lửa giận. Nếu không thấy được Bảo Liên thì thôi, thấy được Bảo Liên rồi bị hấp dẫn đến tâm ngứa ngáy, muốn âu yếm này lại bị nước lạnh tạt vào, một Chính Khí Môn lại không xem hắn hợp mắt, buồn cười!

- Ngọc Linh chưởng môn, ngươi đây là rượu mời không uống lại thích rượu phạt!

Cao Nham trầm giọng quát.

Sư huynh đệ hai người cũng đứng lên, thần tình Ngọc Luyện chân nhân lo lắng. Việc đã đến nước này Ngọc Linh chân nhân chỉ có thể kiên trì nói:

- Cao đại nhân. Chính Khí Môn có quy củ của Chính Khí Môn, ta làm chưởng môn cũng không thể vi phạm. Này đã muốn đáp ứng điểm mấu chốt cũng chúng ta, nếu Cao đại nhân thấy được cái gì không ổn, Chính Khí Môn cũng chỉ có thể tiếc nuối.

Cao Nham lúc này có xúc động giết hai tên này, này còn chưa nói. Chính Khí hàng tạp hóa phô đáng giá nhất không phải Bảo Liên, cũng không phải phần tử trong tay Chính Khí Môn, phần tử hàng tạp hóa phô đã sớm bị các thế lực chia cắt không sai biệt lắm. Phần tử trên tay Chính Khí Môn chỉ còn nửa phần, chân chính có giá trị chính nắm trong tay Chính Khí Môn nhiều năm kinh doanh hàng tạp hóa phô. Khách hàng cũ mới không thể gặp, không cùng con đường bán ra mua vào toàn bộ đều trên tay Chính Khí Môn. Đây cũng là kết quả nhiều năm qua khắp nơi thế lực ở Chính Khí hàng tạp hóa phô.

Chính Khí Môn đã thái độ đến trình trạng này. Cao Nham hắn cũng lo lắng sự tình phá hủy chuyện của Vương gia. Một nữ nhân chọc giận Vương gia ăn không tiêu, cũng tính không ra.