- Thì sao? Bà ta đã ra trận, gặp được Hạ Hầu Thác, dám dễ dàng để bại lộ sao? Đến lúc đó bà ta còn dám không làm sao? Vì bảo vệ tính mệnh, bà ta cũng phải nghĩ cách kiên trì chịu đựng được.
Ngao Thiết toát mồ hôi hột, cảm thấy chuyện này bảo đảm không có tác dụng gì, hoàn toàn là cái bẫy! Thuần túy chính là vì ổn định tâm tình Bạch Phượng Hoàng. Vị này đúng là âm hiểm.
Dương Khánh lại nói thầm:
- Nhưng từ những lần gặp trước Vệ Khu cho biết, khả năng nhiều người gặp Vệ Khu không lớn, nhất là sau khi Yêu Tăng Nam Ba tái nhậm chức khả năng này càng nhỏ, lão tặc sẽ quán triệt hình thức một mình gặp Vệ Khu.
Ngao Thiết có chút nghi hoặc, chuyện này có quan hệ gì đên Yêu Tăng Nam Ba? Phát hiện tư duy có chút theo không kịp vị Đại chấp sự này.
Kiểm tra cẩn thận đem ngọc điệp, Bạch Phượng Hoàng liếc mắt hai người, cảnh giác nói:
- Có lời gì xấu hổ không muốn người khác nghe được mà phải lén lút nói?
Lạnh rên một tiếng xong, liền hướng Dương Khánh nói:
- Tình hình cụ thể nói chi tiết một chút.
Dương Khánh nói:
- Bây giờ nói sớm cũng không tác dụng gì còn phải xem tình hình phía sau, ngươi yên tâm, nhất định sẽ nói cho ngươi biết trước giờ.
Mạnh Như đứng cạnh trầm mặc suy tư thật lâu bổng nhiên lên tiếng nói:
- Nếu như chuyện này Vệ Khu thực sự như Đại chấp sự phán đoán là lào tặc bày ra thì nếu Vệ Khu hơi khác thường rất dễ dàng khiển lão tặc cảnh giác, Vệ Khu muốn gặp lão tặc thì nên tìm cái cớ gì mới có thể không làm cho lão tặc sinh nghi?
Vấn đề này làm cho mọi người im lặng, Quy Vô vuốt căm nói:
- Lão tặc này quá giảo hoạt, có chút kẽ hở là có thể là phiền phức lớn, đó là một then chốt, nếu không thể làm cho lão tặc tin tưởng, phía sau sẽ rất phiền toái.
Ai ngờ Dương Khánh nhàn nhạt một câu.
- Vậy hãy để cho hắn chủ động gọi Vệ Khu qua!
Ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn. Trường Hồng cười nói:
- Xem ra Đại chấp sự sớm có kế hoạch! Dương Khánh ánh mắt chăm chú vào tinh bàn, bình tĩnh
- Lão tặc tuy giảo hoạt, nhưng cho dù giảo hoạt đến đâu cũng phải có chỗ công kích, ta không tin trên đời này có người có thể không lộ chút sơ hở! Chúng ta ở trong tối, hắn ở ngoài sáng, chúng ta đã chiếm tiên cơ, nếu hắn không biết chuyện vây quanh hắn đánh lén còn để hắn chạy mất, chỉ có thể nói là chúng ta vô dụng!
Lãnh Trác Quần ha ha nói:
- Nói như thế, Đại chấp Sự e là đã định liệu trước, là do chúng ta quá lo lắng, bọn ta nguyện nghe cao kiên!
Dương Khánh lạnh lùng nói:
- Chỉ cần để Vệ Khu báo hắn biết một tiếng, đã chiếm được huyết liên từ trên tay Vương gia là đủ!
Mọi người hai mắt nhìn nhau, Ngao Thiết chắp tay khiêm tôn thỉnh giáo:
- Chỉ giáo cho?
- Vì diệt trừ Yêu Tăng, Hạ Hầu Thác không tiếc bại lộ nhiều thám tử của Hạ Hầu gia phủ Vương gia thượng vị tiếp quản nam quân, cũng không phải vì cần nam quân thế lực ủng hộ, cho dù Vương gia không nắm giữ nam quân, về việc diệt trừ Yêu Tăng. Hạ Hầu gia thật ra rất dễ dàng dựa thế, không cần lật đổ Hạo Đức Phương, lý do chính là Vương gia trong tay có huyết liên có thể giúp Yêu Tăng đúc lại thân thể, đây là thứ mà Yêu Tăng cực kỳ khát vọng lấy được.
Dương Khánh bàn tay vỗ nhẹ la bàn cân nhắc trong chốc lát, trầm ngâm nói:
- Trước đây ta còn đang suy nghĩ, Hạ Hầu gia và Vương gia nên hợp tác như thế nào đối phó Yêu Tăng, phải biết Yêu Tăng cũng không phải ngồi không, nào có dễ dàng rút lui như vậy, rất khó có cách xử lý thích đáng, cho tới hôm nay ta mới hiểu rõ. Hạ Hầu Thác vì tiêu diệt Yêu Tăng mới bày ra kế này, đơn giản là không tiếc cái gì, những động tĩnh oanh oanh liệt liệt cũng là thủ thuật che mắt che đậy chân tướng, hắn sớm đã có cái bẫy hoàn hảo chờ Yêu Tăng, sát chiêu Hạ Hầu Thác nhằm vào Yêu Tăng chính là hắn! Ngón tay chi Vệ Khu bên cạnh.
Ánh mắt mọi người lập tức nhìn chằm chằm về phía Vệ Khu, suy tư.
Chờ một chút, Ngao Thiết mắt sáng lên,
- Đại chấp sự ta hiểu rồi, Vệ Khu cái bẫy này là Hạ Hầu Thác dùng để đối phó Yêu Tăng! Chư vị thử nghĩ xem, một khi Yêu Tăng biết huyết liên nằm trong tay Hạ Hầu gia, Hạ Hầu Thác bố trí để Vệ Khu rơi vào tay Yêu Tăng quá dễ dàng, một khi Vệ Khu rơi vào tay Yêu Tăng, Yêu Tăng tất nhiên lấy thần thông tra tìm huyết liên, lập tức biết Hạ Hầu Thác còn sống, huyết liên cũng nằm trên tay Hạ Hầu Thác, Hạ Hầu Thác không muốn để cho hắn lấy được huyết liên là việc không thể bình thường hơn, như vậy cũng có thể giải thích Hạ Hầu gia tại sao bằng mọi giá phù Vương gia thượng Vị. Chỗ tuyệt mệnh nhất chính là, ngay cả Vệ Khu cũng không biết đây là bẫy Hạ Hầu Thác đặt ra. Yêu Tăng tuyệt đối tin tưởng tin tức thần thông từ Vệ Khu không sai, cũng hoàn toàn tin tưởng không bị lừa gạt, bởi vì Hạ Hầu Thác giả chết là trước khi Yêu Tăng thoát ra từ phong ấn. Yêu Tăng thần thông quảng đại đến mấy cũng sẽ không ngờ Hạ Hầu Thác mấy vạn năm trước đã chuẩn bị xong bẫy chờ hắn, đây quả thực là một cái bẫy hoàn mỹ! Một khi Hạ Hầu Thác có được huyết liên, nhất định sẽ chuẩn bị một cái bẫy hoàn hảo chờ Yêu Tăng, mà Yêu Tăng một khi tin tưởng không nghi ngờ lao vào, nhất định là thiên la địa vòng đang chờ hắn, khó mà chạy thoát!
Mọi người bừng tỉnh ngộ, lại thầm kinh hãi.
Mạnh Như nói:
- Xem ra Hạ Hầu Thác thật không phải sợ Yêu Tăng ở mức bình thường, không tiếc hi sinh con trai, ngay cả quản gia tâm phúc thân cận nhất cũng là quân cờ dùng để hy sinh. Đơn Tình cười nói:
- Chi bằng những chuyện trước đây hắn làm với Yêu Tăng, có thể không sợ sao? Chưa trừ được Yêu Tăng hắn e là ngay cả chết cũng phải lo lắng.
Dương Khánh hai cánh tay chống trên tinh bàn, từ từ nói:
- Vừa hay dùng huyết liên thử xem chuyện này có phải bẫy hay không, nếu là bẫy, Hạ Hầu Thác được biết huyết liên nằm trên tay Vệ Khu. Tất sẽ lập tức cho Vệ Khu qua. Là chính hắn bảo Vệ Khu qua!